Thông tin tài liệu:
Đang bù đầu với đống đề cương ôn thi bỗng điện thoại của nó đổ chuông,là số của anh gọi. Nhìn đồng hồ đã gần 12h đêm,nó chợt mỉm cười,cuối cùng sau bốn ngày giận nhau anh cũng đã chịu liên lạc với nó trước. Nhưng vừa nghe máy thì dường như sự hào hứng của nó bị dập tắt khi giọng nói cất lên không phải giọng anh mà là giọng của Em. Em là người mà anh đã từng yêu trước đây sau khi nó và anh chia tay. Thời gian đó anh yêu em và nó cũng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
QUÁ KHỨ TỔN THƯƠNGQUÁ KHỨ TỔN THƯƠNGĐang bù đầu với đống đề cương ôn thi bỗng điện thoại của nó đổ chuông,là số củaanh gọi. Nhìn đồng hồ đã gần 12h đêm,nó chợt mỉm cười,cuối cùng sau bốn ngàygiận nhau anh cũng đã chịu liên lạc với nó trước. Nhưng vừa nghe máy thì dườngnhư sự hào hứng của nó bị dập tắt khi giọng nói cất lên không phải giọng anh mà làgiọng của Em.Em là người mà anh đã từng yêu trước đây sau khi nó và anh chia tay. Thời gian đóanh yêu em và nó cũng yêu một người con trai khác. Cả hai đều quyết định cắt đứtliên lạc với nhau để không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của nhau nữa. Có lẽ tìnhyêu của anh và nó sẽ kết thúc như vậy nếu không có cái ngày đó,ngày nó nghe tinanh phải nhập viện vì bị tai nạn.Nó đã phân vân rất lâu để đưa ra quyết định đếnthăm anh.Sáu tháng không gặp nhau,không một cú điện thoại,không một dòng tin nhắn,sáutháng không phải là dài nhưng cũng đủ để nó thấy ngập ngừng khi đến gặpanh.Ngồi đối diện với anh,nó lén đưa mắt nhìn anh,vẫn khuôn mặt ấy,vẫn ánh mắtấy,vẫn nụ cười ấy nhưng sao nó cảm thấy giữa anh và nó một khoảng cách xa vời.- Em dạo này trông khác quá. Nhìn xinh hơn nhiều đấy. Anh vừa nói vừa nhìnthẳng vào mắt nó.Cho đến bấy giờ nó vẫn thấy sợ mỗi khi đối diện với ánh mắt đó,ánh mắt nhưmuốn nhìn thấu mọi suy nghĩ,tâm can của nó. Nó cúi mặt xuống để tránh đi ánhnhìn đó của anh và trả lời.- Xinh gì chứ,em vẫn vậy mà. Chỉ có người là mập hơn tý thôi.- Anh nói thật mà. Có lẽ vì không yêu anh nữa nên em mới xinh hơn như vậy. Anhnói bằng giọng cười đùa.- Anh lại trêu em rồi. Dù là một câu nói đùa nhưng sao tự nhiên nó thấy chạnh lòngquá.Nhìn anh gầy hơn trước rất nhiều, tận mắt nhìn thấy anh không sao là nó yên tâmrồi. Ngồi nói chuyện với anh một lúc rồi nó chào anh ra về. Anh nhìn nó với ánhmắt lưu luyến rồi nói lời cảm ơn vì nó đã đến thăm anh. Không biết từ lúc nào giữaanh và nó lại có những lời nói khách sáo như vậy.Tối hôm đó về nó nghĩ về anh rất nhiều,Khoa nhắn tin nó cũng không muốn nhắntin lại. Khoa là người yêu hiện tại của nó,đó là một người con trai tốt và hết lòng vìnó. Có lẽ chính vì thế mà nó chập nhận tình yêu của cậu ấy dù tình cảm mà nódành cho cậu ấy chưa bao giờ là tình yêu. Cậu ấy không giống anh,cậu ấy làm tấtcả những điều mà nó thích,cậu ấy luôn là người chủ động làm hòa trước mỗi khi nóvà cậu ấy giận nhau,cậu ấy có thể vì nó mà bỏ làm chỉ để đưa nó đi chơi khi nó kêubuồn. Còn anh thì không như vậy. Anh luôn nói với bạn bè anh rằng nó ngangbướng và khó chiều nhưng chính nó lại thấy anh ngang bướng hơn nó rất nhiều lần.Mỗi lần giận nhau chẳng bao giờ anh chịu nhường nó,đôi lúc chỉ vì một vấn đề màanh và nó có thể ngồi tranh cãi với nhau hàng tiếng đồng hồ. Anh luôn muốn nó làngười nhường nhịn anh trước mà anh không hề nhận ra rằng nó cũng là một đứacon gái có cái tôi lớn,nó đâu thể cứ nhường anh mãi được dù người sai trongnhững lần cãi nhau đấy là nó. Đang suy nghĩ thì điện thoại báo có tin nhắn. Nó cứnghĩ là tin nhắn của Khoa nhưng nó chợt sững lại khi trên màn hình điện thoại làtin nhắn của số anh,dù nó đã xóa số anh ra khỏi danh bạ điện thoại sau khi haingười chia tay nhưng nó lại không thể xóa số anh ra khỏi bộ nhớ của nó. Mở tinnhắn ra,nó chăm chú đọc :“ Cảm ơn em hôm nay đã đến thăm anh,em làm anh bất ngờ lắm,anh cứ tưởng rằngsẽ chẳng bao giờ em chịu gặp anh nữa.” . Tin nhắn chỉ có vậy thôi nhưng sao cũngđủ khiến nó thấy rung động,có lẽ nào tình cảm mà nó dành cho anh vẫn còn,cốgắng xua đi cái suy nghĩ đó vì nó sợ có lỗi với Khoa.“Có gì đâu chứ. Bạn bè đến thăm nhau là chuyện bình thường mà anh”.Nó nhắn tinlại một cách lạnh lùng.“Anh thấy hối hận…”“Vì điều gì?” . Nó thấy ngạc nhiên khi thấy anh nói vậy.“Vì đã để mất em..”Nó thật sự thấy bất ngờ và bối rối trước câu trả lời của anh,đến bây giờ anh nóinhững lời này với nó thì có để làm gì đâu chứ,cả anh và nó đều đã có ngườiyêu,anh nói như vậy chỉ khiến một đứa con gái đa cảm như nó thêm đau lòng màthôi.“Có quá muộn khi bây giờ anh mới nhận ra điều đó không? ”. Kết thúc tin nhắnnó cho một icon mặt cười để anh nghĩ rằng nó đang hỏi đùa.“Mình bắt đầu lại từ đầu được không em?” Thay vì trả lời câu hỏi của nó anh lạihỏi ngược lại nó. Một câu hỏi khiến nó thấy ấm ức.“Quay lại ư? Anh có quá ích kỉ khi hỏi em câu đó không? Nếu chúng ta quay lạivới nhau thì người yêu anh và người yêu em họ sẽ như thế nào? Xin lỗi anh,emkhông làm được như vậy”. Cô quá bất ngờ trước câu nói đó của anh. Sáu tháng saukhi chia tay anh chẳng một lần gọi điện hay nhắn tin cho cô,cô cứ nghĩ anh đã thậtsự quên cô rồi,vậy mà hôm nay gặp lại anh lại nói anh và cô quay lại khi mà anh vàcô đều đang có hạnh phúc riêng của mình.“Anh xin lỗi. Đúng là anh đã ích kỉ quá rồi. Em đừng giận và xem như anh chưanói gì. Chúc em ngủ ngon.”Anh luôn vậy,luôn kết thúc trước khiến nó cảm thấy hụt hẫng. Nó im lặng và cũngkhông nói thêm gì nữa. Nó tự nhiên thấy hối hận khi gặp lại anh,một lần nữa anhlại làm cuộc sống yên bình của nó bị ...