Quỹ tiền tệ quốc tế (tiếng Anh: International Monetary Fund, viết tắt IMF) là một
tổ chức quốc tế giám sát hệ thống tài chính toàn cầu bằng theo dõi tỷ giá hối đoái và
cán cân thanh toán, cũng như hỗ trợ kỹ thuật và giúp đỡ tài chính khi có yêu cầu. Trụ
sở chính của IMF đặt ở Washington, D.C., thủ đô của Hoa Kỳ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Quỹ tiền tệ quốc tế
Quỹ tiền tệ quốc tế
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Bước tới: menu, tìm kiếm
Biểu tượng của Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF)
Tòa nhà trụ sở chính của Quỹ tiền tệ quốc tế tại Washington, D.C.
Số liệu của IMF năm 2006 về danh sách các quốc gia theo tổng sản phẩm nội địa
Quỹ tiền tệ quốc tế (tiếng Anh: International Monetary Fund, viết tắt IMF) là một
tổ chức quốc tế giám sát hệ thống tài chính toàn cầu bằng theo dõi tỷ giá hối đoái và
cán cân thanh toán, cũng như hỗ trợ kỹ thuật và giúp đỡ tài chính khi có yêu cầu. Trụ
sở chính của IMF đặt ở Washington, D.C., thủ đô của Hoa Kỳ.
[sửa] Tổ chức và mục đích
IMF được mô tả như Một tổ chức của 185 quốc gia, làm việc nuôi dưỡng tập đoàn
tiền tệ toàn cầu, thiết lập tài chính an toàn, tạo điều kiện thuận lợi cho thương mại
quốc tế, đẩy mạnh việc làm và tăng trưởng kinh tế cao, và giảm bớt đói nghèo. Với
ngoại lệ của Bắc Triều Tiên, Cuba, Liechtenstein, Andorra, Monaco, Tuvalu và Nauru,
tất cả các nước thành viên của Liên Hiệp Quốc tham gia trực tiếp vào IMF hoặc được
đại diện cho bởi những nước thành viên khác...
Vào năm 1930, khi hoạt động kinh tế ở những nước công nghiệp chính thu hẹp, nhiều
nước bắt đầu áp dụng tư tưởng trọng thương, cố gắng bảo vệ nền kinh tế của họ
bằng việc hạn chế nhập khẩu. Để khỏi giảm dự trữ vàng, ngoại hối, một vài nước
cắt giảm nhập khẩu, một số nước phá giá đồng tiền của họ, và một số nước áp đạt
các hạn chế đối với tài khoản ngoại tệ của công dân. Những biện pháp này có hại đối
với chính bản thân các nước đó vì như lý thuyết lợi thế so sánh tương đối của Ricardo
đã chỉ rõ mọi nước đều trở nên có lợi nhờ thương mại không bị hạn chế. Lưu ý là,
theo lý thuyết tự do mậu dịch đó, nếu tính cả phân phối, sẽ có những ngành bị thiệt
hại trong khi các ngành khác được lợi. Thương mại thế giới đã sa sút nghiêm trọng,
khi việc làm và mức sống ở nhiều nước suy giảm.
IMF đã đi vào hoạt động ngày 27 tháng 12 năm 1945, khi đó có 29 nước đầu tiên ký kết
nó là những điều khoản của hiệp ước. Mục đích của luật IMF ngày nay là giống với
luật chính thức năm 1944. Ngày 1 tháng 3 năm 1947 IMF bắt đầu hoạt động và tiến
hành cho vay khoản đầu tiên ngày 8 tháng 5 năm 1947.
Từ cuối đại chiến thế giới thứ 2 cho đến cuối năm 1972, thế giới tư bản đã đạt được
sự tăng trưởng thu nhập thực tế nhanh chưa từng thấy. (Sau đó sự hội nhập của Trung
Quốc vào hệ thống tư bản chủ nghĩa đã thúc đẩy đáng kể sự tăng trưởng của cả hệ
thống.) Trong hệ thống tư bản chủ nghĩa, lợi ích thu được từ tăng trưởng đã không
được chia đều cho tất cả, song hầu hết các nước tư bản đều trở nên thịnh vượng hơn,
trái ngược hoàn toàn với những điều kiện trong khoảng thời gian trước của những
nước tư bản trong thời kỳ giữa hai cuộc chiến tranh thế giới.
Trong những thập kỷ sau chiến tranh thế giới hai, kinh tế thế giới và hệ thống tiền tệ
có thay đổi lớn làm tăng nhanh tầm quan trọng và thích hợp trong việc đáp ứng mục
tiêu của IMF, nhưng điều đó cũng có nghĩa là yêu cầu IMF thích ứng và hoàn thiện cải
tổ. Những tiến bộ nhanh chóng trong kỹ thuật công nghệ và thông tin liên lạc đã góp
phần làm tăng hội nhập quốc tế của các thị trường, làm cho các nền kinh tế quốc dân
gắn kết với nhau chặt chẽ hơn. Xu hướng bây giờ mở rộng nhanh chóng hơn số quốc
gia trong IMF.
Ảnh hưởng của IMF trong kinh tế toàn cầu được gia tăng nhờ sự tham gia đông hơn
của các quốc gia thành viên. Hiện IMF có 184 thành viên, nhiều hơn bốn lần so với
con số 44 thành viên khi nó được thành lập.
Nguồn vốn của IMF là do các nước đóng góp, các nước thành viên có cổ phần lớn
trong IMF là Mỹ (17,46%), Đức (6,11%), Nhật Bản (6,26%), Anh (5,05%) và Pháp
(5,05%).
Tổng vốn của IMF là 30 tỷ Dollar Mỹ (1999).
[sửa] Tham khảo