Danh mục

Quyết định lớn của tôi...

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 144.45 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trở lại câu chuyện giữa Long và ba mẹ tại phòng khách… - Dạ chưa, con còn lâu mới có bạn gái lận. Rồi anh cố rẽ câu chuyện “tình cảm” của bản thân qua chuyện khác, - Ủa, Su và Mi* học thêm chưa về hả mẹ?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Quyết định lớn của tôi... Quyết định lớn của tôi...Trở lại câu chuyện giữa Long và ba mẹ tại phòng khách…- Dạ chưa, con còn lâu mới có bạn gái lận.Rồi anh cố rẽ câu chuyện “tình cảm” của bản thân qua chuyện khác,- Ủa, Su và Mi* học thêm chưa về hả mẹ?* Tên thân mật ở nhà của Kim Anh và Minh thư – hai cô em gái của BảoLong.- Chưa con, hai em lát mới về. Mà mẹ đang hỏi anh về “con dâu” mà anh cứ“đánh trổng lảng” không hà!- Thôi, ba mẹ nói chuyện tiếp, con lên phòng nghỉ nhé, ba mẹ ngủ ngon ạ! –Long khéo léo kết thúc màn “hỏi cung” của hai bậc phụ huynh.- Cái thằng… Thiệt tình! – chú Minh dường như chưa vừa lòng với kết quảcủa buổi “thanh tra”, chú trách lây cô Hà (tất nhiên là trách yêu thôi) – Màem cũng từ từ ấy chứ, hỏi dồn vậy anh còn ớn huống hồ là thằng nhỏ!- Biết vậy, nhưng em nóng ruột quá anh à, thì bởi… thằng con mình có guchọn bạn gái hơi khó hiểu nên em mới lo…-…----------Bảo Long trở lên phòng, đóng cánh cửa lại, ngồi xuống chiếc bàn học, anhviết tiếp những dòng nhật ký, tất nhiên là “cập nhật”thêm cuộc nói chuyệnban nãy giữa anh và ba mẹ…“… Ba mẹ lại hỏi mình có bạn gái chưa? Mình nói là chưa, nhưng có một côgái với cánh mũi chẳng thon gọn, còn hơi to nữa, với bước chân nhẹ nhàng,thanh thoát, hình ảnh ấy cứ chạy quanh trong tâm trí mình lúc này, phảichăng mình đã yêu và đang yêu? Không phải đâu, mình đừng nghĩ bậy nữa,mình có yêu ai đâu…… Thôi Long à! Đừng lừa dối bản thân mày nữa, mày đã biết mày yêu ai rồimà còn tự hỏi nữa sao, tức cười quá đi, nhưng biết nói với ba mẹ thế nàođây?… Lòng mình đang rối quá, không biết phải làm thế nào đây!...”Rồi anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, chẳng biết anh có ước rằng mình sẽmơ thấy “người ấy” không? Chắc là có, mà cũng có thể không…----------Chiều ngày 5 tháng 9 năm 2012 tại Sài Gòn…Sau buổi học, trên chiếc ghế đá cạnh công viên khu chung cư Ngô Tất Tố,một thanh niên dáng người thanh mảnh, khoác bên ngoài một chiếc sơ mi carô, anh ngồi một mình bên ghế đá và đang ăn chậm chậm một chiếc bánh mì.Anh lấy từ trong chiếc ba lô đen của mình một chai nước màu bạc xỉu, đóloại nước mà anh thích nhất – trà Latte nâu. Anh mệt khi phải học hai buổinên muốn “ăn đại, ăn đến” một món gì đó cho xong bữa tối, dù sao bánh mìcũng tiện và dễ nuốt hơn cơm rang mà. Ăn xong, anh đốt một điếu thuốc rồirít một hơi nhẹ, rồi nhìn ra đám trẻ đang chơi banh chuột gần đó…Long biết hút thuốc cách đây hai tháng, đó là một kỷ niệm buồn, anh gọi là“một phần hai” trải nghiệm mà suốt cuộc đời anh chẳng thể nào quên…----------Đó là một quyết định lớn của Long vào tháng 9 năm ngoái, anh sẽ thi lại vàomột trường đại học khác… Trước đây, Long học đại học Huflit, đó là mộtlựa chọn bất đắt dĩ của anh, anh mơ ước được vào ngành Kinh tế đối ngoạicủa đại học Ngoại thương, nhưng giữa việc thích và làm được, hai vấn đềhoàn toàn khác nhau; khá dễ đoán, Long đã thi trượt trường Ngoại thươngnăm đầu với điểm số còn xa tít mới đủ vào “hệ ngoài ngân sách” của chínhtrường này. May mắn thay số điểm đó đủ để anh được theo học Huflit, Long“phiêu lưu” tại đây tới giữa năm hai, anh nhận ra bản thân không thíchngành mình đang học và can đảm đưa ra quyết định… thi lại vào nơi mìnhđã trượt trước đó. Anh bắt đầu ôn tập trong nhiều tháng trời, tất nhiên là mọithứ chỉ sẵn sàng để anh thắng một “trận đấu nhỏ”, tất nhiên, anh sẽ đậu mộttrường khác như đại luật Luật, đại học Kinh tế, nếu đừng chọn thi vào Ngoạithương – trường đại học lấy điểm đầu vào cao nhất cả nước…Trước ngày thi đại học một tuần, Long nhận được một cuộc điện thoại đặcbiệt, anh vui mừng và hồi hộp vì là của Nhã Lan gọi…-…- Sắp thi rồi, anh nhớ ngủ sớm, ăn uống đầy đủ để có sức mà thi nha! Anh cứlàm hết sức mình đi, quyết tâm anh nhé!- Cảm ơn em! Nhưng anh cảm thấy mình ôn tập vẫn chưa tới đâu em à, anhthấy lo quá… Chắc anh không xong rồi!- Anh đừng nói gở vậy chứ, em tin anh làm được mà… À, trước ngày thi,em sẽ không gọi cho anh đâu, em không muốn gây áp lực cho anh nhưng saukhi anh thi xong, em sẽ gọi liền. Dù gì xảy ra, anh cũng đừng thôi hy vọngnha!-…Rồi hai ngày thi ngắn ngủi cũng qua, chẳng ai hiểu mình bằng bản thân mìnhcả, Long đủ tỉnh táo để biết là bản thân mình còn cơ hội chen chân vào đạihọc Ngoại thương mơ ước hay không? Và anh cũng tự trả lời câu hỏi đó,không, hết thật rồi, mọi cánh cửa đã đóng sập lại với anh, có chăng là“nguyện vọng 2”, “nguyện vọng 3” nhưng anh không muốn; với anh, rớtNgoại thương là xem như chấm hết…Long đã tắt điện thoại trong ba ngày liên tiếp, dĩ nhiên, anh không hề cónhững suy nghĩ tiêu cực là sẽ tự tử hay bỏ đi thật xa, nhưng thật sự trongthời khắc khó khăn như vậy, anh cần một khoảng lặng để nghỉ ngơi sau khi“đày ải” bản thân trong nhiều tháng liên tục, anh cho phép mình được tắtđiện thoại…Buổi tối ngày thứ hai không liên lạc được với Long, Trương Bình chạy quanhà, vừa thấy Long bình thường, còn tỉnh ráo nữa (vì ai cũng nghĩ là Longđã làm điều gì dại dột), cậu ta mắng Long xối xả và báo Long b ...

Tài liệu được xem nhiều: