RÁNG CHIỀU RỰC ĐỎ
Số trang: 35
Loại file: pdf
Dung lượng: 215.60 KB
Lượt xem: 13
Lượt tải: 0
Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Ả quyệt mồ hôi vương trên trán, cái bụng vượt mặt nặng nề.- Ai bánh còng, bánh cam hôn?Không một thanh âm vọng lại. Vài đứa trẻ lem luốc nhìn xịa bánh thèm thuồng. Bóng ả hắt xuống đường. Tiếng rao của ả bị nuốt chửng và trôi tuột xuống dòng sông nước lờ nhờ. Mùi mặn ngai ngái của muối biển, mùi tanh của cá phân phơi ngoài bãi xộc lên làm ả muốn ói.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
RÁNG CHIỀU RỰC ĐỎRÁNG CHIỀU RỰC ĐỎ.Ả quyệt mồ hôi vương trên trán, cái bụng vượt mặt nặng nề.- Ai bánh còng, bánh cam hôn?Không một thanh âm vọng lại. Vài đứa trẻ lem luốc nhìn xịa bánh thèm thuồng.Bóng ả hắt xuống đường. Tiếng rao của ả bị nuốt chửng và trôi tuột xuống dòngsông nước lờ nhờ. Mùi mặn ngai ngái của muối biển, mùi tanh của cá phân phơingoài bãi xộc lên làm ả muốn ói.Ả mệt nhọc bưng bụng chậm từng bước dưới nắng chiều. Bà chủ quán bún mắmréo:- Vô đây tí coi?- Tui không ăn bún.- Bụng tụt vầy chắc sắp sanh ta ơi. Ả e dè ngồi sát mép băng ghế gỗ. Đó là cái quán bún mắm dựng lên bằng chòi lásơ sài cuối thẻo đất xóm đảo. Mùi nước lèo thơm lựng, ả lần mấy đồng bạc lẻ nhănnheo, có cả thẩy là tám ngàn đồng, không đủ tô bún. Ả tần ngần xếp phẳng phiumấy tờ tiền rồi ấn sâu vào túi. Nước miếng tứa ra, ruột gan cồn cào. Ả đói…Ngườiđàn bà nhỏ thó, cũ kĩ trong bộ bà ba nhàu nát y như cái quán của mụ dòm ả, chépmiệng hỏi:- Đói hôn? Ăn tô bún nghe bây?- Tui nói rồi tui không ăn bún. Sáng giờ bán được có 8 cái bánh cam hà.- Ai bắt bây trả tiền. Tao làm cho tô nghen.- Thôi, tui đi à - Ảvội đứng dậy bưng xịa bánh.Người đàn bà ấn ả xuống, dịu giọng:- Tao thấy bây bụng mang dạ chửa, tao thương. Bây sợ mắc ơn thì tao đổi tô búnlấy mấy cái bánh cam. Tao ngán bún, ăn bánh cam trừ bữa. Bây cứ ngồi.Khác với vẻ nhếch nhác khi nẫy, người đàn bà nhanh nhẹn cời lửa cho nước lèo sôingùn ngụt rồi chan vào tô bún cho ngập nước. Sau đó xếp cá thêm lát thịt ba rọi,vài con tép bạc, kèm theo rau thơm, giá sống, bắp chuối, rau muống chẻ nhỏ, nướcmắm ớt nguyên chất, vắt thêm tí chanh. Sau đó mụ chan nước lèo lần hai. Ả rưngrưng dòm tô bún, dễ cả năm ả chưa được ăn ngon như vầy. Ả nói nhỏ nhí:- Tui ăn à. Mơi bán có tiền tui trở lại trả chị.- Tiền bạc gì bây ơi. Tao đổi bánh ăn chớ đãi đằng chi. Ăn đi cho nóng.Ả đói ăn không kịp ngửa mặt. Ráng chiều đỏ rực hắt xiên ngang quán, ả húp cạnđến muỗng nước lèo sau cùng, đưa tay quyệt ngang mặt lau mồ hôi túa ra tròn nhưhột đậu khắp mặt. Ả nhìn mụ chủ quán hàm ơn. Người đàn bà cười hềnh hệch xuềxòa.- Chị bán đỡ hôn?- Hên xui bây.- Sao cho tui ăn bún. Lỡ tui giựt…- Tao thấy bây qua đây từ sớm, giác giờ bánh chưa hết chắc đói, tao kêu. Đàn bàchửa mau đói lắm, tao biết.- Ờ, chị lấy thêm mấy cái bánh ăn nhen. Tui đi bán cho hết.Ả gói mấy cái bánh đưa mụ chủ quán tốt bụng rồi bưng xịa bánh rao, tiếng rao cóvẻ phấn chấn hơn lúc trước. Ráng chiều đỏ rực như cố thu tất cả rực rỡ nắng củangày trước khi lụi tàn để màn đêm xâm lấn hắt lên người ả . Phía sau, người đànbà thở dài đánh sượt nói trỏng :- Cái thân vậy đó mà thằng ác nhơn nào hiếp con nhỏ tới mang bầu.Ả là con cái nhà ai, từ đâu đến, ả bao nhiêu tuổi? Không ai biết! Chỉ biết ả có cáitên cũng phiêu du: Phấn. Chỉ biết ả đã lớn lên cùng với cây cối xung quanh, nhữngcon vật thân thuộc và dễ nuôi như con gà, con chó và cả mấy con chuột thậm thụtdưới ruộng. Người ta thấy ả làm đủ thứ hết bán xôi, bán nước ở cổng trường học,tìm mua ve chai, làm bánh cam bán dạo khắp thôn cùng ngõ hẻm…Phấn có khuôn mặt đẹp, da trắng sứ, tóc đen tuyền, môi mọng đỏ. Khốn nạn thaykhuôn mặt đẹp ấy lại đậu trên đôi chân cong vòng teo tóp như hai nhánh cây khô,muốn di chuyển ả như con tôm cong người bật về phía trước. Ai nhìn thấy ả cũngcũng ám ảnh, buông thỏng một câu “Trời đày!”. Nhà ả ở mẩu đất thừa cuối chợ, kếbãi rác. Nói là nhà cho sang chứ đó là một cái chòi được quây bằng mấy miếng tônthiếc tạm bợ chừng 10m2, mái lợp lá dừa. Cũng chẳng biết đâu là cửa ra vào, chỉcó một khoảng trống phía trước để có thể phân biệt ngoài trời và trong nhà đượcche bằng tấm liếp đan bằng cây sậy. Cả đời Phấn chưa bao giờ được sống trongánh đèn điện, chỉ nhìn thấy ánh sáng bừng lên trong những căn nhà của hàng xóm.Tài sản ả có là chiếc nồi nấu ăn, hai cái chảo, vài cái thau, cái cối xay bột, mấy cáibát đũa đã sứt mẻ và tấm ván ngựa mỏng tang kê cao thay cái giường nằm.Không bạn bè, không người thân, Phấn cứ tồn tại như một trò đùa của tạo hóa.Cuộc sống của ả cứ lặng lẽ trôi đi, hệt như con thuyền cứ hàng ngày từ lạch sông raquãng vắng. Dù vậy, ả cũng không được yên ổn. Chẳng là chòi của ả tận dụng thẻođất thừa cuối chợ tự phát để dựng nhờ chứ chẳng phải đất của ả, nửa cục đất chọichim ả còn không có nói chi đến đất dựng nhà. Ngặt nỗi cái chợ ở gần nhà văn hóacủa xã nên người ta lấy đó làm chướng mắt. Ả không có cái hộ khẩu nên khôngđược xét cấp sổ hộ nghèo. Mà biết đâu chừng có cái sổ ấy người ta thương tình xétcất cho Phấn cái nhà, ả không phải lăn lóc ở cái chòi chật chội này, cũng không longày nào chính quyền cũng đến động viên ả dỡ cái chòi đi cho đỡ bầy hầy, dù cảnhquan ấy được đống rác nằm chình ình đầy ruồi nhặng chuột, mèo chết, chó chếtđược quăng ra đấy, bốc mùi tanh thối áng ngữ. Đêm nằm mơ, Phấn không dám mơgì nhiều, ả chỉ mơ mình có cái sổ hộ n ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
RÁNG CHIỀU RỰC ĐỎRÁNG CHIỀU RỰC ĐỎ.Ả quyệt mồ hôi vương trên trán, cái bụng vượt mặt nặng nề.- Ai bánh còng, bánh cam hôn?Không một thanh âm vọng lại. Vài đứa trẻ lem luốc nhìn xịa bánh thèm thuồng.Bóng ả hắt xuống đường. Tiếng rao của ả bị nuốt chửng và trôi tuột xuống dòngsông nước lờ nhờ. Mùi mặn ngai ngái của muối biển, mùi tanh của cá phân phơingoài bãi xộc lên làm ả muốn ói.Ả mệt nhọc bưng bụng chậm từng bước dưới nắng chiều. Bà chủ quán bún mắmréo:- Vô đây tí coi?- Tui không ăn bún.- Bụng tụt vầy chắc sắp sanh ta ơi. Ả e dè ngồi sát mép băng ghế gỗ. Đó là cái quán bún mắm dựng lên bằng chòi lásơ sài cuối thẻo đất xóm đảo. Mùi nước lèo thơm lựng, ả lần mấy đồng bạc lẻ nhănnheo, có cả thẩy là tám ngàn đồng, không đủ tô bún. Ả tần ngần xếp phẳng phiumấy tờ tiền rồi ấn sâu vào túi. Nước miếng tứa ra, ruột gan cồn cào. Ả đói…Ngườiđàn bà nhỏ thó, cũ kĩ trong bộ bà ba nhàu nát y như cái quán của mụ dòm ả, chépmiệng hỏi:- Đói hôn? Ăn tô bún nghe bây?- Tui nói rồi tui không ăn bún. Sáng giờ bán được có 8 cái bánh cam hà.- Ai bắt bây trả tiền. Tao làm cho tô nghen.- Thôi, tui đi à - Ảvội đứng dậy bưng xịa bánh.Người đàn bà ấn ả xuống, dịu giọng:- Tao thấy bây bụng mang dạ chửa, tao thương. Bây sợ mắc ơn thì tao đổi tô búnlấy mấy cái bánh cam. Tao ngán bún, ăn bánh cam trừ bữa. Bây cứ ngồi.Khác với vẻ nhếch nhác khi nẫy, người đàn bà nhanh nhẹn cời lửa cho nước lèo sôingùn ngụt rồi chan vào tô bún cho ngập nước. Sau đó xếp cá thêm lát thịt ba rọi,vài con tép bạc, kèm theo rau thơm, giá sống, bắp chuối, rau muống chẻ nhỏ, nướcmắm ớt nguyên chất, vắt thêm tí chanh. Sau đó mụ chan nước lèo lần hai. Ả rưngrưng dòm tô bún, dễ cả năm ả chưa được ăn ngon như vầy. Ả nói nhỏ nhí:- Tui ăn à. Mơi bán có tiền tui trở lại trả chị.- Tiền bạc gì bây ơi. Tao đổi bánh ăn chớ đãi đằng chi. Ăn đi cho nóng.Ả đói ăn không kịp ngửa mặt. Ráng chiều đỏ rực hắt xiên ngang quán, ả húp cạnđến muỗng nước lèo sau cùng, đưa tay quyệt ngang mặt lau mồ hôi túa ra tròn nhưhột đậu khắp mặt. Ả nhìn mụ chủ quán hàm ơn. Người đàn bà cười hềnh hệch xuềxòa.- Chị bán đỡ hôn?- Hên xui bây.- Sao cho tui ăn bún. Lỡ tui giựt…- Tao thấy bây qua đây từ sớm, giác giờ bánh chưa hết chắc đói, tao kêu. Đàn bàchửa mau đói lắm, tao biết.- Ờ, chị lấy thêm mấy cái bánh ăn nhen. Tui đi bán cho hết.Ả gói mấy cái bánh đưa mụ chủ quán tốt bụng rồi bưng xịa bánh rao, tiếng rao cóvẻ phấn chấn hơn lúc trước. Ráng chiều đỏ rực như cố thu tất cả rực rỡ nắng củangày trước khi lụi tàn để màn đêm xâm lấn hắt lên người ả . Phía sau, người đànbà thở dài đánh sượt nói trỏng :- Cái thân vậy đó mà thằng ác nhơn nào hiếp con nhỏ tới mang bầu.Ả là con cái nhà ai, từ đâu đến, ả bao nhiêu tuổi? Không ai biết! Chỉ biết ả có cáitên cũng phiêu du: Phấn. Chỉ biết ả đã lớn lên cùng với cây cối xung quanh, nhữngcon vật thân thuộc và dễ nuôi như con gà, con chó và cả mấy con chuột thậm thụtdưới ruộng. Người ta thấy ả làm đủ thứ hết bán xôi, bán nước ở cổng trường học,tìm mua ve chai, làm bánh cam bán dạo khắp thôn cùng ngõ hẻm…Phấn có khuôn mặt đẹp, da trắng sứ, tóc đen tuyền, môi mọng đỏ. Khốn nạn thaykhuôn mặt đẹp ấy lại đậu trên đôi chân cong vòng teo tóp như hai nhánh cây khô,muốn di chuyển ả như con tôm cong người bật về phía trước. Ai nhìn thấy ả cũngcũng ám ảnh, buông thỏng một câu “Trời đày!”. Nhà ả ở mẩu đất thừa cuối chợ, kếbãi rác. Nói là nhà cho sang chứ đó là một cái chòi được quây bằng mấy miếng tônthiếc tạm bợ chừng 10m2, mái lợp lá dừa. Cũng chẳng biết đâu là cửa ra vào, chỉcó một khoảng trống phía trước để có thể phân biệt ngoài trời và trong nhà đượcche bằng tấm liếp đan bằng cây sậy. Cả đời Phấn chưa bao giờ được sống trongánh đèn điện, chỉ nhìn thấy ánh sáng bừng lên trong những căn nhà của hàng xóm.Tài sản ả có là chiếc nồi nấu ăn, hai cái chảo, vài cái thau, cái cối xay bột, mấy cáibát đũa đã sứt mẻ và tấm ván ngựa mỏng tang kê cao thay cái giường nằm.Không bạn bè, không người thân, Phấn cứ tồn tại như một trò đùa của tạo hóa.Cuộc sống của ả cứ lặng lẽ trôi đi, hệt như con thuyền cứ hàng ngày từ lạch sông raquãng vắng. Dù vậy, ả cũng không được yên ổn. Chẳng là chòi của ả tận dụng thẻođất thừa cuối chợ tự phát để dựng nhờ chứ chẳng phải đất của ả, nửa cục đất chọichim ả còn không có nói chi đến đất dựng nhà. Ngặt nỗi cái chợ ở gần nhà văn hóacủa xã nên người ta lấy đó làm chướng mắt. Ả không có cái hộ khẩu nên khôngđược xét cấp sổ hộ nghèo. Mà biết đâu chừng có cái sổ ấy người ta thương tình xétcất cho Phấn cái nhà, ả không phải lăn lóc ở cái chòi chật chội này, cũng không longày nào chính quyền cũng đến động viên ả dỡ cái chòi đi cho đỡ bầy hầy, dù cảnhquan ấy được đống rác nằm chình ình đầy ruồi nhặng chuột, mèo chết, chó chếtđược quăng ra đấy, bốc mùi tanh thối áng ngữ. Đêm nằm mơ, Phấn không dám mơgì nhiều, ả chỉ mơ mình có cái sổ hộ n ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện thiếu nhi truyện đồng thoại tiểu thuyết tình yêu tình bạn bè kỉ niệm tình yêu thanh mai trúc mãGợi ý tài liệu liên quan:
-
Sự ra đời của các loại gấu bông nổi tiếng
10 trang 295 0 0 -
Đề thi giữa học kì 2 môn Ngữ văn lớp 7 năm 2022-2023 có đáp án - Trường THCS Phan Bội Châu, Hiệp Đức
12 trang 187 0 0 -
Bách Quỷ Dạ Hành Truyện (Nurarihyon no Mago) _ Tập 49
79 trang 144 0 0 -
4 trang 117 0 0
-
Truyện tranh Bowling King (Vua Bowling) - Tập 2
77 trang 114 0 0 -
Tính đối thoại trong một số truyện viết cho thiếu nhi của Võ Diệu Thanh
11 trang 100 0 0 -
9 bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình
3 trang 63 0 0 -
Đề thi giữa học kì 1 môn Ngữ văn lớp 6 năm 2023-2024 có đáp án - Trường THCS Lê Văn Tám, Tiên Phước
12 trang 61 0 0 -
5 trang 53 0 0
-
3 trang 53 0 0
-
4 trang 51 0 0
-
Đề thi học kì 2 môn Ngữ văn lớp 8 năm 2023-2024 có đáp án - Trường THCS Lê Lợi, Thăng Bình
12 trang 50 0 0 -
5 trang 48 0 0
-
6 trang 47 0 0
-
64 trang 46 0 0
-
3 trang 44 0 0
-
3 trang 44 0 0
-
SINH CON RỒI MỚI SINH CHA SINH CHÁU GIỮ NHÀ RỒI MỚI SINH ÔNG
3 trang 43 0 0 -
4 trang 43 0 0
-
Sách giáo viên Ngữ văn lớp 6 - Tập 2 (Bộ sách Cánh diều)
33 trang 42 0 0