Rối loạn tinh thần
Số trang: 4
Loại file: pdf
Dung lượng: 190.59 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Rối loạn tinh thần là chuyện thường xảy ra. Tại Hoa Kỳ, có tới trên 20% dân chúng gặp những chuyện khó khăn này trong suốt cuộc đời khiến cho nếp sống của họ không được yên vui. Và tại Việt Nam, tâm bệnh cũng có chiều hướng ngày một gia tăng với sự phát triển kinh tế, kỹ nghệ. Một số không nhỏ những người này chấp nhận tình trạng, không tìm kiếm hỗ trợ, giải quyết. Vì, không biết đi đâu dể điều trị hoặc ngại ngùng “vạch áo cho người xem lưng”, nói chuyện riêng tư cho...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Rối loạn tinh thầnTƯ VẤN về Tâm BệnhBác sĩ Nguyễn Ý Đức (Câu Chuyện Thầy Lang)Rối loạn tinh thần là chuyện thường xảy ra.Tại Hoa Kỳ, có tới trên 20% dân chúng gặp những chuyện khó khăn này trong suốt cuộcđời khiến cho nếp sống của họ không được yên vui. Và tại Việt Nam, tâm bệnh cũng cóchiều hướng ngày một gia tăng với sự phát triển kinh tế, kỹ nghệ.Một số không nhỏ những người này chấp nhận tình trạng, không tìm kiếm hỗ trợ, giảiquyết. Vì, không biết đi đâu dể điều trị hoặc ngại ngùng “vạch áo cho người xem lưng”,nói chuyện riêng tư cho người khác, rồi người ta đồn đại, rêu rao nói xấu...Tuy nhiên, như cổ nhân đã nói có bệnh thì vái tứ phương. Có vấn đề, thì ta cứ tìm giúpđỡ. Đó là một quyền hạn của mọi công dân. Nhưng tìm ở đâu?Xin mời đọc tiếp…1- Vậy thì khi cần tư vấn về tinh thần, tôi phải đi đâu?*Thưa, tại mỗi địa phương mà ta sinh sống đều có các trung tâm chuyên lo về tâm bệnh.Các trung tâm này đều có các nhà chuyên môn với nhiều khả năng và kinh nghiệm đểgiúp đỡ những ai có các bệnh như trầm cảm, buồn phiền, rối loạn suy tư, hành động, lolắng, hoảng hốt, có ý định tự vẫn quyên sinh...Trung tâm cũng có người chuyên môn cho từng sắc dân, từng lớp tuổi, tỵ nạn, di dân,những người suy sụp tinh thần vì mắc bệnh kinh niên như nhiễm HIV, những ngườichẳng may rơi vào vòng nghiện ngập hút xách...2- Tôi lại chẳng có bảo hiểm, không trợ cấp, không tiền bạc thì lấy đâu ra tiền trả chochuyên gia?*Xin đừng lo. Các trung tâm này thường được quỹ của tiểu bang hoặc địa phương tài trợ,nên chi phí mà bệnh nhân phải trả rất nhẹ, tùy theo lợi tức của mỗi người. Vì vậy, dù cóthể trả nhiều ít thế nào thì người bệnh vẫn nhận được sự giúp đỡ, điều trị.Ngoài ra nếu mình có đi làm, thì chủ nhân cũng có các chương trình bảo hiểm sức khỏeđể giúp đỡ trang trải chi phí cho tư vấn tinh thần cá nhân hoặc gia đình, cai trừ nghiệnngập...3- Ngoài các trung tâm “miễn phí” vừa kể, còn nơi nào khác không?*Có chứ. Bệnh nhân có thể tới các trung tâm tư vấn điều trị tư nhân như phòng khámbệnh, phòng tư vấn tâm lý trị liệu, các bệnh viện tâm trí....Nhưng xin thưa là tới các nơinày cũng tốn tiền lắm đấy, vì mình phải trả số tiền sai biệt mà bảo hiểm sức khỏe khôngtrả.4- Nói thực là tính tôi lại không thích làm phiền lòng người khác về chuyện khó khănriêng tư của mình. Có lẽ tốt hơn là cứ để tôi từ từ tự giải quyết vấn đề có được không?*Nói vậy thì chẳng khác chi mình đang có cái răng sâu đau nhức, chẳng chịu đi nha sĩkhám chữa, mà lại nói để từ từ rồi tự nó lành. Tương tự như trường hợp răng sâu, nếumình không giải quyết khó khăn tinh thần ngay thì e rằng ‘chuyện trong lòng’ trở nênphức tạp trầm trọng hơn. Vì :“Sầu đong, càng lắc càng đầy’”hoặc:“Giết nhau chẳng cái lưu cầuGiết nhau bằng cái u sầu, độc chưa”!!!!!5- Giả thử rằng tôi quyết định tới trung tâm tư vấn, thì chuyện gì sẽ xảy ra?*Khi tới đó, một nhân viên có kinh nghiệm, kiến thức về vấn đề tinh thần sẽ lắng nghe vàthảo luận về vấn đề đang quấy rầy mình.6- Bộ tôi phải trả tiền để nói cho họ biết về khó khăn của tôi hay sao? Tôi có thể kể chobạn bè mà chẳng tốn đồng xu nào!!!*Quý vị nói đúng. Nếu có một người bạn tốt, có nhiều kinh nghiệm, sẵn sàng nghe bầutâm sự rồi góp ý để giải quyết thì tuyệt, mình chẳng cần tới “chuyên gia, chuyên dô” làmgì.Nhưng, nhiều khi ta có những khó khăn mà chỉ người chuyên môn mới khám phá rađược. Và khi họ cung cấp dịch vụ cho mình thì họ cũng phải được trả tiền, để sinh sốngchứ.Liệu người bạn của quý vị có khả năng làm công việc đó không?7- Tài nhỉ! Làm sao mà chỉ ‘nói’ thôi mà cũng giải quyết được khó khăn à?!!Tài cán gì đâu! Chẳng qua là khi mình nói với một người đã được huấn luyện chuyênmôn, lại có kinh nghiệm tiếp xúc với nhiều trường hợp tương tự như của mình, thì ngườiđó có thể nhìn rõ cái ‘khó khăn’ nó đang hành hạ mình. Mục tiêu của điều trị là làm saogiúp cho bệnh nhân nhận ra khó khăn và thay đổi, giảm thiểu hoặc loại bỏ khó khăn đó.Ðôi khi cũng cần phối hợp cả điều trị bằng lời nói và điều trị bằng dược phẩm với nhau.8- Như vậy chỉ có bác sĩ tâm trí mới chữa được bệnh của tôi hay sao?*Ðâu phải vậy. Chuyên viên trị liệu không bắt buộc phải là bác sĩ về tâm trí. Nhiều nhàtâm lý học, chuyên viên xã hội, điều dưỡng viên, tư vấn ...đều được huấn luyện tới nơi tớichốn và có bằng hành nghề để chăm sóc, điều trị mọi người có khó khăn về tâm tình, xúcđộng.Bác sĩ tâm bệnh học là y khoa bác sĩ có huấn luyện thêm về lãnh vực tâm lý và có thểbiên toa cho thuốc trị bệnh.9- Tôi làm việc suốt ngày, khó mà tới trung tâm vào giờ làm việc. Vậy có nơi nào mở cửabuổi tối không?*Có nhiều trung tâm mở cửa trễ vào buổi chiều hoặc mở cửa vào ngày cuối tuần. Xin cứliên lạc với các trung tâm và xin hẹn vào giờ thuận tiện cho mỗi người và trung tâm.10- Còn các chuyên viên hành nghề tư, liệu họ có tiếp khách ngoài giờ làm việc ban ngàykhông?*Có nhiều chuyên viên tiếp khách trễ vào buổi chiều hoặc lúc sáng sớm để giúp bệnhnhân không đến được vào ban ngày. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Rối loạn tinh thầnTƯ VẤN về Tâm BệnhBác sĩ Nguyễn Ý Đức (Câu Chuyện Thầy Lang)Rối loạn tinh thần là chuyện thường xảy ra.Tại Hoa Kỳ, có tới trên 20% dân chúng gặp những chuyện khó khăn này trong suốt cuộcđời khiến cho nếp sống của họ không được yên vui. Và tại Việt Nam, tâm bệnh cũng cóchiều hướng ngày một gia tăng với sự phát triển kinh tế, kỹ nghệ.Một số không nhỏ những người này chấp nhận tình trạng, không tìm kiếm hỗ trợ, giảiquyết. Vì, không biết đi đâu dể điều trị hoặc ngại ngùng “vạch áo cho người xem lưng”,nói chuyện riêng tư cho người khác, rồi người ta đồn đại, rêu rao nói xấu...Tuy nhiên, như cổ nhân đã nói có bệnh thì vái tứ phương. Có vấn đề, thì ta cứ tìm giúpđỡ. Đó là một quyền hạn của mọi công dân. Nhưng tìm ở đâu?Xin mời đọc tiếp…1- Vậy thì khi cần tư vấn về tinh thần, tôi phải đi đâu?*Thưa, tại mỗi địa phương mà ta sinh sống đều có các trung tâm chuyên lo về tâm bệnh.Các trung tâm này đều có các nhà chuyên môn với nhiều khả năng và kinh nghiệm đểgiúp đỡ những ai có các bệnh như trầm cảm, buồn phiền, rối loạn suy tư, hành động, lolắng, hoảng hốt, có ý định tự vẫn quyên sinh...Trung tâm cũng có người chuyên môn cho từng sắc dân, từng lớp tuổi, tỵ nạn, di dân,những người suy sụp tinh thần vì mắc bệnh kinh niên như nhiễm HIV, những ngườichẳng may rơi vào vòng nghiện ngập hút xách...2- Tôi lại chẳng có bảo hiểm, không trợ cấp, không tiền bạc thì lấy đâu ra tiền trả chochuyên gia?*Xin đừng lo. Các trung tâm này thường được quỹ của tiểu bang hoặc địa phương tài trợ,nên chi phí mà bệnh nhân phải trả rất nhẹ, tùy theo lợi tức của mỗi người. Vì vậy, dù cóthể trả nhiều ít thế nào thì người bệnh vẫn nhận được sự giúp đỡ, điều trị.Ngoài ra nếu mình có đi làm, thì chủ nhân cũng có các chương trình bảo hiểm sức khỏeđể giúp đỡ trang trải chi phí cho tư vấn tinh thần cá nhân hoặc gia đình, cai trừ nghiệnngập...3- Ngoài các trung tâm “miễn phí” vừa kể, còn nơi nào khác không?*Có chứ. Bệnh nhân có thể tới các trung tâm tư vấn điều trị tư nhân như phòng khámbệnh, phòng tư vấn tâm lý trị liệu, các bệnh viện tâm trí....Nhưng xin thưa là tới các nơinày cũng tốn tiền lắm đấy, vì mình phải trả số tiền sai biệt mà bảo hiểm sức khỏe khôngtrả.4- Nói thực là tính tôi lại không thích làm phiền lòng người khác về chuyện khó khănriêng tư của mình. Có lẽ tốt hơn là cứ để tôi từ từ tự giải quyết vấn đề có được không?*Nói vậy thì chẳng khác chi mình đang có cái răng sâu đau nhức, chẳng chịu đi nha sĩkhám chữa, mà lại nói để từ từ rồi tự nó lành. Tương tự như trường hợp răng sâu, nếumình không giải quyết khó khăn tinh thần ngay thì e rằng ‘chuyện trong lòng’ trở nênphức tạp trầm trọng hơn. Vì :“Sầu đong, càng lắc càng đầy’”hoặc:“Giết nhau chẳng cái lưu cầuGiết nhau bằng cái u sầu, độc chưa”!!!!!5- Giả thử rằng tôi quyết định tới trung tâm tư vấn, thì chuyện gì sẽ xảy ra?*Khi tới đó, một nhân viên có kinh nghiệm, kiến thức về vấn đề tinh thần sẽ lắng nghe vàthảo luận về vấn đề đang quấy rầy mình.6- Bộ tôi phải trả tiền để nói cho họ biết về khó khăn của tôi hay sao? Tôi có thể kể chobạn bè mà chẳng tốn đồng xu nào!!!*Quý vị nói đúng. Nếu có một người bạn tốt, có nhiều kinh nghiệm, sẵn sàng nghe bầutâm sự rồi góp ý để giải quyết thì tuyệt, mình chẳng cần tới “chuyên gia, chuyên dô” làmgì.Nhưng, nhiều khi ta có những khó khăn mà chỉ người chuyên môn mới khám phá rađược. Và khi họ cung cấp dịch vụ cho mình thì họ cũng phải được trả tiền, để sinh sốngchứ.Liệu người bạn của quý vị có khả năng làm công việc đó không?7- Tài nhỉ! Làm sao mà chỉ ‘nói’ thôi mà cũng giải quyết được khó khăn à?!!Tài cán gì đâu! Chẳng qua là khi mình nói với một người đã được huấn luyện chuyênmôn, lại có kinh nghiệm tiếp xúc với nhiều trường hợp tương tự như của mình, thì ngườiđó có thể nhìn rõ cái ‘khó khăn’ nó đang hành hạ mình. Mục tiêu của điều trị là làm saogiúp cho bệnh nhân nhận ra khó khăn và thay đổi, giảm thiểu hoặc loại bỏ khó khăn đó.Ðôi khi cũng cần phối hợp cả điều trị bằng lời nói và điều trị bằng dược phẩm với nhau.8- Như vậy chỉ có bác sĩ tâm trí mới chữa được bệnh của tôi hay sao?*Ðâu phải vậy. Chuyên viên trị liệu không bắt buộc phải là bác sĩ về tâm trí. Nhiều nhàtâm lý học, chuyên viên xã hội, điều dưỡng viên, tư vấn ...đều được huấn luyện tới nơi tớichốn và có bằng hành nghề để chăm sóc, điều trị mọi người có khó khăn về tâm tình, xúcđộng.Bác sĩ tâm bệnh học là y khoa bác sĩ có huấn luyện thêm về lãnh vực tâm lý và có thểbiên toa cho thuốc trị bệnh.9- Tôi làm việc suốt ngày, khó mà tới trung tâm vào giờ làm việc. Vậy có nơi nào mở cửabuổi tối không?*Có nhiều trung tâm mở cửa trễ vào buổi chiều hoặc mở cửa vào ngày cuối tuần. Xin cứliên lạc với các trung tâm và xin hẹn vào giờ thuận tiện cho mỗi người và trung tâm.10- Còn các chuyên viên hành nghề tư, liệu họ có tiếp khách ngoài giờ làm việc ban ngàykhông?*Có nhiều chuyên viên tiếp khách trễ vào buổi chiều hoặc lúc sáng sớm để giúp bệnhnhân không đến được vào ban ngày. ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
y tế sức khỏe y học thường thức phương pháp phòng bệnh cách điều trị rối loạn tinh thầnTài liệu liên quan:
-
Phương pháp lọc màng bụng cho những người bệnh suy thận
6 trang 237 0 0 -
Một số dấu hiệu bất thường khi dùng thuốc
5 trang 187 0 0 -
Hoa cảnh chữa viêm gan, quai bị
5 trang 151 0 0 -
Ưu điểm và nhược điểm thuốc đái tháo đường
5 trang 113 0 0 -
Một số lưu ý cho bệnh nhân Đái tháo đường
3 trang 107 0 0 -
Sai lầm trong ăn uống đang phổ biến ở người Việt
5 trang 79 0 0 -
9 trang 79 0 0
-
12 trang 52 0 0
-
Báo cáo: Tổng quan quốc gia về nhân lực y tế Việt Nam
60 trang 52 0 0 -
Kiến thức y học - Sức khỏe quý hơn vàng: Phần 1
177 trang 50 0 0