Tại Luân Đôn – nước Anh. Mới sáng sớm mà trời đổ cơn mưa, thêm không khí giá buốt làm cho mọi người không thể thoát khỏi căn phòng ấm áp, hay cái áo khoác lông dày, chiếc mũ len......... Bảo Ý cũng không ngoại lệ. Bốn năm sống và học ở đây, khoảng thời gian dài chứ đâu ngắn. Nước Anh là vùng đất thế nào, tất cả mọi người trên thế giới đều biết.Thời tiết bốn mùa có lúc rất lạnh, có lúc rất ấm áp nên con người có vẻ thoải mái hơn. Nhưng hôm nay thì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sắc Màu Hạnh PhúcSắc Màu Hạnh Phúc Sưu Tầm Sắc Màu Hạnh Phúc Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 28-October-2012Tại Luân Đôn – nước Anh.Mới sáng sớm mà trời đổ cơn mưa, thêm không khí giá buốt làm cho mọi người không thể thoátkhỏi căn phòng ấm áp, hay cái áo khoác lông dày, chiếc mũ len.........Bảo Ý cũng không ngoại lệ. Bốn năm sống và học ở đây, khoảng thời gian dài chứ đâu ngắn.Nước Anh là vùng đất thế nào, tất cả mọi người trên thế giới đều biết.Thời tiết bốn mùa có lúcrất lạnh, có lúc rất ấm áp nên con người có vẻ thoải mái hơn.Nhưng hôm nay thì khác, không biết ảnh hưởng gì mà mưa suốt, đường phố xe cộ vắng tanh.Có muốn ra ngoài cũng không biết làm sao đón được xe. Lười thật!Bảo Ý lăn qua lộn lại trên giường. Đói bụng rồi, bây giờ phải làm sao đây? Đi dưới mưa và cáilạnh giá buốt không phải là điều thú vị. Hơ! Chẳng lẽ nhịn đói hay sao?Cô nhăn nhó, nếu biết ở lại có ngày hôm nay thì cô sẽ không ở đâu. Tốt nghiệp và nhận bằngđược một tuần, đang nôn nao trở về quê hương sau nhiều năm đi xa, thì đùng một cái nhậnđược Email từ gia đình.Mà tất cả đều do cha mẹ cô mà ra. Người ta là dân du học tận nước Anh, thế nhưng bảo về gấplấy chồng, ai chấp nhận cho được.Bản tính Bảo Ý từ trước đến giờ là ngang ngược, cứng đầu, cho nên dù có nhớ cha mẹ nhiều, côquyết không trở về theo dự định.Ở lại, đó cũng là một cách để chống đối, Bảo Ý hy vọng cha mẹ cô hiểu mà không ép cô. Naylà thời buổi gì rồi lại còn cái kiểu hứa hôn, cha mẹ đạt đâu con ngồi đấy.Với cô, không bao giờđể chuyện đó xảy ra. Cô còn cả ước mơ, hoài bão. Trái tim chưa một lần rung động, chưa hiểutình yêu là gì thì làm sao đặt cuộc đời mình vào nhà tù không lối thoát.Nhất định cô phải bảo vệ ý mình đến cùng. Cô sẽ ở lại Anh hoặc đi đâu đó, đến khi nao cha mẹcô bỏ ý định gả cô cho một người đàn ông không quen biết thì cô mới về trình diện.Ọt.........ọt..........ọt........Bảo Ý lắng nghe. Tiếng gì vậy nhỉ?Trang 1/14 http://motsach.infoSắc Màu Hạnh Phúc Sưu TầmỌt.........ọt..........ọt........Ôi! Không xong rồi, cái bao tử của tôi. Nó đã không thể nhịn nữa. Bảo Ý ôm bụng ngồi dậy,lười biếng cũng phải đi, vì đây là sức khoẻ của mình mà.Đang loay hoay tìm cây dù thì chợt có tiếng chuông điện thoại, Bảo Ý khó chịu:– Gì nữa đây, người ta sắp chết đến nơi mà còn....Nhưng cô cũng phải nhấc máy, biết đâu một người bạn nào đó rủ đi ăn thì hay biết mấy.– Alô.– Con định bao giờ thì trở về đây,Bảo Ý?– Cha!– Tốt nghiệp rồi, con còn chuyện gì nữa để làm đâu. Chia tay bạn bè thì cũng đã chia tay xong,nhanh về đi thôi.– Nhưng mà cha à...........– Ông Triệu Chấn không còn thời gian để chờ con, con gái ạ.Cha bắt đầu câu chuyện rồi đây. Mỗi lần nhắc tới việc cô đã hứa hôn với gã đàn ông nào đó thìBảo Ý nổi quạu.– Con thì có liên quan gì đến ông ấy?– Nói vậy mà nghe được sao? Ông Triệu Chấn là ông nội chồng của con đấy.– Con không đồng ý.– Đồng ý hay không, giờ con không có quyền chọn lựa. Chuyện hôn nhân của con là do ông nộicon quyết định. Nay ông không còn thì cha mẹ là người thực hiện thay ông. Với lại, người đànông sắp là chồng của con là người đàn ông tốt, lại có địa vị trong xã hội. Con không lý do gì đểtừ chối cả.Bảo Ý la lên:– Cha mẹ ép con như thế mà thấy được sao? Tuy là ông nội hứa, nhưng nay ông nội đã mất thìlời hứa năm xưa không còn giá trị. Nếu như gia đình họ Triệu có nhắc đến, cha mẹ từ chối đượcmà. Tại sao cha mẹ buông xuôi theo mà không nghĩ đến cảm nhận của con?– Vì cha mẹ nghĩ cho con nên cha mẹ mới đồng ý.Gia đình họ Triệu là một gia đình tốt lại cótiếng tăm, đâu phải ai muốn bước vào cũng được. Thôi, đừng cãi lý với cha nữa. Hai gia đìnhđang chờ con đấy.Bảo Ý im lặng:– Con có nghe cha nói không? Chẳng lẽ con muốn cha sang bên đấy hộ tống con về?Bảo Ý thở dài. Cha mẹ đã cương quyết theo ý mình. Cô phải làm gì đây? Trốn tránh đâu là cáchTrang 2/14 http://motsach.infoSắc Màu Hạnh Phúc Sưu Tầmhay, mà cô còn có cả tuổi trẻ và quãng đường phía trước.Chậc! Quỷ tha ma bắt cái gã đàn ông họ Triệu nào đó đi. cũng vì việc hứa hôn giữa hai gia đìnhmà cô chưa thể rời khỏi nước Anh. Phải chi anh ta cũng như cô, chống đối việc này thì hay biếtmấy.– Bảo ý!ông Tuấn Minh gọi:– Con không được giở trò gì nghe chưa? Nếu không, con đi đến đâu thì cha sẽ đi đến đó.Bảo ý rầu rĩ:– Được rồi, cha để con thu xếp đã.– Mất bao lâu? Một tuần rồi thêm một tuần nữa ...