Nhà máy bánh kẹo nằm khuất sâu trong một con hẻm lớn, gần ở cuối con đường đất này. Bình An làm việc ở đó. Càng ngày, cô càng trở nên lặng lẽ. Thấm thoát mà cô đã sống ở Sài Gòn gần 2 năm rồi còn gì. Cô chưa một lần về quê, thỉnh thoảng viết thư về nhà thăm cha và em trai, đôi lúc có hỏi thăm dì ghẻ. Thanh Thúy mỗi năm về hai lần, dịp hè và tết. Nhưng biết Bình An ở lại một mình, cô về chỉ nhiều lắm hai tuần là vô...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sắc Tím Màu SimSắc Tím Màu Sim Hạ My Sắc Tím Màu Sim Tác giả: Hạ My Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 28-October-2012Nhà máy bánh kẹo nằm khuất sâu trong một con hẻm lớn, gần ở cuối con đường đất này.Bình An làm việc ở đó. Càng ngày, cô càng trở nên lặng lẽ.Thấm thoát mà cô đã sống ở Sài Gòn gần 2 năm rồi còn gì. Cô chưa một lần về quê, thỉnhthoảng viết thư về nhà thăm cha và em trai, đôi lúc có hỏi thăm dì ghẻ.Thanh Thúy mỗi năm về hai lần, dịp hè và tết. Nhưng biết Bình An ở lại một mình, cô về chỉnhiều lắm hai tuần là vô lại. Mỗi lần Thanh Thúy về quê, Bình An đều có quà cho bố, dì và emmình. Nếu lần nào dư dả, cô gởi cho bố một ít tiền để xài vặt.Cuộc sống của cô tương đối êm đềm. Cô cảm thấy hài lòng về mình và rất dễ chịu.Thanh Thúy tính tình vẫn như xưa, lí lắc hồn nhiên và yêu đời. một lần, Thanh Thúy đi chơi vềvà huyên thuyên kể cho cô nghe về một chuyện theo Thúy là rất kinh khủng. Chuyện xảy rađến giờ, khi ngồi đây một mình, Bình An hồi tưởng lại vẫn còn khâm phục cô bạn thân củamình.Đó là đêm Giáng Sinh cách đây hơn một tháng. Thúy bước vào nhà thở hổn hển. Còn Bình Anđang đọc dở cuốn tiểu thuyết trên tay. Thúy nói:− Mày rót giùm tao ly nước đi An.− Bộ đi chơi không uống nước sao?− Không.Lúc hỏi xong, Bình An mới liếc nhìn đồng hồ. Vẫn còn quá sớm, sao Thúy không đi chơi nữamà quay về?Bình An thắc mắc:− Ủa! Đi chơi về sớm vậy?Vừa hỏi, Bình An vừa đưa ly nước cho Thúy.Thúy đáp:Trang 1/84 http://motsach.infoSắc Tím Màu Sim Hạ My− Tao không muốn đi chơi nên về đây.− Có chuyện gì xảy ra à?− Ừ.− Nghiêm trọng không?− Cũng nghiêm trọng.− Nói cho tao nghe đi.− Thủng thẳng đã. Tao đang rối bời đây này.Bình An cắm điện cho quạt chạy. Cô quay quạt về hướng Thanh Thúy cho bạn mát. Thúy uốngmột hơi hết phần ly nước, vẫn còn thở hổn hển.− Lấy giùm tao cái khăn nhúng nước đi.Bình An bước ra sau, nhúng khăn rồi mang lên cho Thúy. Thúy lau mặt, lau cổ và hai tay xong,cô nằm vật xuống nệm và nói:− Mày để tao tỉnh lại chút đã. Chuyện dài lắm, thủng thẳng tao kể cho nghe.Bình An vừa lo láng, vừa hồi hộp chờ đợi. Cô ngồi xuống bên cạnh Thanh Thúy, nhìn sâu vàomắt bạn. Cô vẫn không thấy gì cả. Mắt Thúy vẫn ráo hoảnh. Cô không hề khóc, mà sao cũngchẳng hề vui. Vậy chuyện Thúy sắp nói sẽ là chuyện vui hay chuyện buồn?Bình An ao ước đó là một câu chuyện dí dỏm và hài hước. Cô rất sợ nghe những chuyện buồn,cũng như rất sợ xem những khúc phim buồn. Cô thấy rõ đây là lần đầu tiên Thanh Thúy đi chơivề với tâm trạng như vậy. Dẫu sao cô cũng hơi lo.Thanh Thúy nằm nghĩ đến 15 phút sau mới lên tiếng;− Tao và Hoài Vũ.... Anh ấy...Giọng nói ngắt quảng của Thanh Thúy khiến Bình An hồi hộp, cô giục bạn:− Mày với Hoài An thế nào? Nói Nhanh đi.− Hồi sáng, khi mày đi làm, tao đã đi chơi với ảnh từ lúc đó đến giờ.− Thì đã sao nào?Thanh Thúy nhớ lại toàn bộ sự việc đã đến với cô....Cô và Hoài Vũ đi chơi rất xa, tận Vũng Tàu. Anh đưa cô đi bằng chiếc mô tô của mình. Đếnnơi, cả hai dắt tay nhau ra biển. Biển đẹp diệu kỳ.Đôi mắt Thanh Thúy nhìn ra xa, xa mãi, ngược những cơn sóng bạc đầu đến tận chân trời, nơitrời biển gặp nhau. Đôi chân hai người men theo bờ cát. Sóng xô vào rồi lại tản ra, lạ lẫm làmcô dừng lại. Hoài Vũ đứng theo. Chỉ còn mấy ngày nữa là kết thúc mùa đông, nhường chỗ chonàng Xuân tươi thắm rộn ràng thay thế.Trang 2/84 http://motsach.infoSắc Tím Màu Sim Hạ MyNắng đang chiếu những tia dìu dịu xuống những ngọn sóng trắng muốt như sương sớm. Nướcbiển trong vắt. Cô lấy tay tạt nước vào người anh. Hoài Vũ tạt trả lại. Cả hai cười khanh khách.Cô chợt thấy lòng mình xao xuyến, tim đập rộn rã và hai má ửng hồng. một giai điệu vui vẻ đâuđây làm cô mỉm cười. một hương thơm dịu dàng của biển khiến cô ngây ngất.Cô dang tay ngã vật ra bãi cát trắng xóa, mịn màng, mắt nhìn lên bầu trời xanh cao vút và mặttrời chói lọi.1 đôi chim mê mải rơi cả xuống chân cô. Đột nhiên cô vùng dậy, lao xuống dòng nước bơi raxa. Anh đứng trên nhìn xuống ngắm cô bơi lội tung tăng như con rái cá nhỏ nhắn. Anh mỉmcười hạnh phúc.Cô vùng vẫy giữa biển cả mênh mông, một lúc thật lâu cô ngoi lên bờ. Cô kéo tay anh đến bênsườn núi, nơi đó có những mỏm đá gồ ghề và rất ít người qua lại.Khuôn mạt cô rạng rỡ, đôi mắt long lanh và nụ cười khao khát trên đang hướng về anh với vẻđẹp lộng lẫy và thanh khiết của bông hoa vừa hé nở khiến anh bàng hoàng.Anh h ...