![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
SÁCH LINH KHU - THIÊN 80: ĐẠI HOẶC LUẬN
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 94.27 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Hoàng Đế hỏi: "Ta từng leo lên trên 1 cái đài cao mát và lạnh, khi lên đến nửa chứng của các bậc thang, ta liền nhìn xem 4 phía, xong rồi mới bò dần lên phía trước, lúc bấy giờ ta tự cảm thấy thần hồn hoảng hốt, mắt hoa choáng váng lên, Ta thầm lấy làm kỳ lạ, ta tự nhắm mắt lại, rồi lại mở mắt ra, ta cố an Tâm định khí, lâu lắm vẫn chưa trở lại trạng thái bình thường; Khi lên đến trên đài rồi ta lại tiếp tục nhìn khắp bốn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
SÁCH LINH KHU - THIÊN 80: ĐẠI HOẶC LUẬN SÁCH LINH KHU THIÊN 80: ĐẠI HOẶC LUẬN Hoàng Đế hỏi: Ta từng leo lên trên 1 cái đài cao mát và lạnh, khi lênđến nửa chứng của các bậc thang, ta liền nhìn xem 4 phía, xong rồi mới bòdần lên phía trước, lúc bấy giờ ta tự cảm thấy thần hồn hoảng hốt, mắt hoachoáng váng lên, Ta thầm lấy làm kỳ lạ, ta tự nhắm mắt lại, rồi lại mở mắtra, ta cố an Tâm định khí, lâu lắm vẫn chưa trở lại trạng thái bình thường;Khi lên đến trên đài rồi ta lại tiếp tục nhìn khắp bốn phương để rồi lại thấychoáng váng, Ta bèn bới vén lại tóc, qùy xuống trên đài, ta nhìn thẳng xuốngphía dưới, sau 1 thời gian thật lâu, sự choáng váng vẫn chưa chấm dứt,Thình lình, tình trạng choáng váng lại bớt và không còn nữa, Khí gì đã khiếnnhư thế ?”[1]. Kỳ Bá đáp : Khí của ngũ tạng lục phủ đều lên trên để rót vào mắt vàthành tinh khí, hố sâu chứa tinh gọi là nhân, tinh khí ở cốt tạo thành đồng tử,tinh khí của cân tạo thành tròng mắt đen, tinh khí của huyết đóng vai lạc vớihố mắt, tinh khí của mắt tạo thành tròng trắng mắt, tinh khí của cơ nhục tạothành nhân bào, tinh khí bao trùm cả cân cốt huyết khí hợp với các lạc mạchtạo thành mục hệ[2]. Tinh khí này bên trên nó thuộc vào não, phía sau nóxuất ra ở cổ gáy, vì thế khi tà khí trúng vào cổ gáy, đúng lúc thân mình bị hưnhược, Tà khí sẽ nhập vào sâu hơn, nó sẽ đi theo nhãn hệ để vào đến não[3].Khi nó nhập vào não nó sẽ làm cho não bị chuyển, não bị chuyển sẽ làm chomục hệ bị căng cấp, mục hệ bị căng cấp sẽ làm cho mắt choáng váng vàquay cuồng[4]. Khi tà khí trúng vào tinh của mắt thì tinh không còn hòa điệuvới ngũ tạng lục phủ nữa, do vậy mà tinh bị hao tán, Khi tinh bị hao tán thìxảy ra hiện tượng thị kỳ, thị kỳ có nghĩa là thấy một vật thành hai[5]. Mắt là nơi nhận tinh khí của ngũ tạng lục phủ, là nơi thường doanhcủa doanh vệ, hồn phách, là nơi sinh ra thần khí vậy, Vv thế khi mà thần khíbị lao thì hồn phách bị tán, chí ý bị loạn[6]. Vì thế đồng tử và tròng đen mắtđược lấy phép ở Âm, tròng mắt trắng và các mạch máu đỏ được lấy phép ởDương[7]. Vì thế khi nào Âm Dương hợp nhau để chuyển rót lên mắt thìtinh khí được sáng vậy[8]. Mắt là sứ giả của Tâm, Tâm là chỗ ở của thần, vìthế khi nào thần và tinh bị loạn thì nó không thể chuyển để rót tinh khí lênmắt được[9]. Khi lên cao, thình lình bị thấy những hình ảnh kỳ la, đó là dotinh, thần, hồn, phách bị tán, không còn hợp nhau được nữa, vì thế mà gây rasự choáng váng vậy”[10]. Hoàng Đế hỏi: Ta có vẻ hoài nghi những lời giải thích của Thầy, vìcó lần Ta đi lên đài đông uyển, và sau đó mỗi lần Ta đến và lên cao ở đó,không có lần nào mà ta không bị choáng váng, khi ta rời nó thì trở lại trạngthái bình thường, chả lẽ mỗi lần ta đến đông uyển thì ta lại bị lao thần haysao ? Tại sao lại có những tình huống khác nhau kỳ lạ như thế ?”[11]. Kỳ Bá đáp : Không phải thế ! Tâm có cái thích của nó thì thần có cáighét của nó, những yêu và ghét này trong 1 lúc gặp nhau sẽ làm cho tinh b ịloạn, mắt bị mê không còn phân biệt để nhìn rõ nữa, đưa đến tình huống bịhoặc (thần bị choáng váng)[12]. Khi nào rời khỏi nơi đó thì thần sẽ quay vềnhư cũ, khôi phục trạng thái bình thường... Vì thế, tình huống trên xảy ranhẹ thì bị mê, nặng hơn sẽ gọi là hoặc”[13]. Hoàng Đế hỏi: Có những người hay quên, khí nào đã khiến như thế?”[14]. Kỳ Bá đáp : Đó là do thượng khí bất túc, và hạ khí thì hữu dư, đó làtrường vị thực, còn Tâm và Phế thì hữu dư[15]. (Tâm Phế) hư cho nên khídoanh vệ lưu lại ở dưới, lâu ngày không lên trên đúng với lúc phải lên, vì thếmà thường hay quên”[16]. Hoàng Đế hỏi: Có những người bệnh mà không nằm yên được (mấtngủ) khí nào đã khiến như thế ?”[17]. Kỳ Bá đáp : Vệ khí không nhập vào được Âm phận, mà thường lưulại nơi Dương phận[18]. Khi mà nó lưu lại ở Dương thì Dương phận sẽ bịđầy[19]. Dương phận bị đầy thì làm cho mạch Dương Kiểu thịnh[20], nếu vệkhí không nhập vào được Âm phận thì Âm khí sẽ bị hư, làm cho mắt khôngnhắm lại được để ngủ”[21]. Hoàng Đế hỏi: Có những bệnh cứ khiến người ta phải nhắm mắt lạikhông muốn nhìn ngoại vật, khí nào đã khiến như thế ?”[22]. Kỳ Bá đáp : Vệ khí lưu lại ở Âm phận mà không vận hành đến đượcnơi Dương phận, nếu vệ khí lưu lại ở Âm phận, thì Âm khí sẽ bị thịnh. Âmkhí thịnh thì mạch Âm Kiểu đầy, nếu vệ khí không nhập được vào Dươngphận thì Dương khí sẽ bị hư, vì thế mắt cứ phải nhắm lại (không muốn nhìnngoại vật)[23]. Hoàng Đế hỏi: Có những người bệnh mà cứ thích nằm để ngủ, khínào đã khiến như thế ?”[24]. Kỳ Bá đáp : Đây là những người mà Trường Vị to mà bì phu thì sáptrệ (rít), vùng phận nhục không trơn nhuận, Do vì Trường Vị to cho nên vệkhí mới lưu lại lâu, do vì bì phu sáp trệ, vùng phận nhục không trơn nhuận,cho nên vệ khí vận hành chậm[25]. Ôi ! Vệ khí ban ngày thường vận hành ởDương phận, ban đêm ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
SÁCH LINH KHU - THIÊN 80: ĐẠI HOẶC LUẬN SÁCH LINH KHU THIÊN 80: ĐẠI HOẶC LUẬN Hoàng Đế hỏi: Ta từng leo lên trên 1 cái đài cao mát và lạnh, khi lênđến nửa chứng của các bậc thang, ta liền nhìn xem 4 phía, xong rồi mới bòdần lên phía trước, lúc bấy giờ ta tự cảm thấy thần hồn hoảng hốt, mắt hoachoáng váng lên, Ta thầm lấy làm kỳ lạ, ta tự nhắm mắt lại, rồi lại mở mắtra, ta cố an Tâm định khí, lâu lắm vẫn chưa trở lại trạng thái bình thường;Khi lên đến trên đài rồi ta lại tiếp tục nhìn khắp bốn phương để rồi lại thấychoáng váng, Ta bèn bới vén lại tóc, qùy xuống trên đài, ta nhìn thẳng xuốngphía dưới, sau 1 thời gian thật lâu, sự choáng váng vẫn chưa chấm dứt,Thình lình, tình trạng choáng váng lại bớt và không còn nữa, Khí gì đã khiếnnhư thế ?”[1]. Kỳ Bá đáp : Khí của ngũ tạng lục phủ đều lên trên để rót vào mắt vàthành tinh khí, hố sâu chứa tinh gọi là nhân, tinh khí ở cốt tạo thành đồng tử,tinh khí của cân tạo thành tròng mắt đen, tinh khí của huyết đóng vai lạc vớihố mắt, tinh khí của mắt tạo thành tròng trắng mắt, tinh khí của cơ nhục tạothành nhân bào, tinh khí bao trùm cả cân cốt huyết khí hợp với các lạc mạchtạo thành mục hệ[2]. Tinh khí này bên trên nó thuộc vào não, phía sau nóxuất ra ở cổ gáy, vì thế khi tà khí trúng vào cổ gáy, đúng lúc thân mình bị hưnhược, Tà khí sẽ nhập vào sâu hơn, nó sẽ đi theo nhãn hệ để vào đến não[3].Khi nó nhập vào não nó sẽ làm cho não bị chuyển, não bị chuyển sẽ làm chomục hệ bị căng cấp, mục hệ bị căng cấp sẽ làm cho mắt choáng váng vàquay cuồng[4]. Khi tà khí trúng vào tinh của mắt thì tinh không còn hòa điệuvới ngũ tạng lục phủ nữa, do vậy mà tinh bị hao tán, Khi tinh bị hao tán thìxảy ra hiện tượng thị kỳ, thị kỳ có nghĩa là thấy một vật thành hai[5]. Mắt là nơi nhận tinh khí của ngũ tạng lục phủ, là nơi thường doanhcủa doanh vệ, hồn phách, là nơi sinh ra thần khí vậy, Vv thế khi mà thần khíbị lao thì hồn phách bị tán, chí ý bị loạn[6]. Vì thế đồng tử và tròng đen mắtđược lấy phép ở Âm, tròng mắt trắng và các mạch máu đỏ được lấy phép ởDương[7]. Vì thế khi nào Âm Dương hợp nhau để chuyển rót lên mắt thìtinh khí được sáng vậy[8]. Mắt là sứ giả của Tâm, Tâm là chỗ ở của thần, vìthế khi nào thần và tinh bị loạn thì nó không thể chuyển để rót tinh khí lênmắt được[9]. Khi lên cao, thình lình bị thấy những hình ảnh kỳ la, đó là dotinh, thần, hồn, phách bị tán, không còn hợp nhau được nữa, vì thế mà gây rasự choáng váng vậy”[10]. Hoàng Đế hỏi: Ta có vẻ hoài nghi những lời giải thích của Thầy, vìcó lần Ta đi lên đài đông uyển, và sau đó mỗi lần Ta đến và lên cao ở đó,không có lần nào mà ta không bị choáng váng, khi ta rời nó thì trở lại trạngthái bình thường, chả lẽ mỗi lần ta đến đông uyển thì ta lại bị lao thần haysao ? Tại sao lại có những tình huống khác nhau kỳ lạ như thế ?”[11]. Kỳ Bá đáp : Không phải thế ! Tâm có cái thích của nó thì thần có cáighét của nó, những yêu và ghét này trong 1 lúc gặp nhau sẽ làm cho tinh b ịloạn, mắt bị mê không còn phân biệt để nhìn rõ nữa, đưa đến tình huống bịhoặc (thần bị choáng váng)[12]. Khi nào rời khỏi nơi đó thì thần sẽ quay vềnhư cũ, khôi phục trạng thái bình thường... Vì thế, tình huống trên xảy ranhẹ thì bị mê, nặng hơn sẽ gọi là hoặc”[13]. Hoàng Đế hỏi: Có những người hay quên, khí nào đã khiến như thế?”[14]. Kỳ Bá đáp : Đó là do thượng khí bất túc, và hạ khí thì hữu dư, đó làtrường vị thực, còn Tâm và Phế thì hữu dư[15]. (Tâm Phế) hư cho nên khídoanh vệ lưu lại ở dưới, lâu ngày không lên trên đúng với lúc phải lên, vì thếmà thường hay quên”[16]. Hoàng Đế hỏi: Có những người bệnh mà không nằm yên được (mấtngủ) khí nào đã khiến như thế ?”[17]. Kỳ Bá đáp : Vệ khí không nhập vào được Âm phận, mà thường lưulại nơi Dương phận[18]. Khi mà nó lưu lại ở Dương thì Dương phận sẽ bịđầy[19]. Dương phận bị đầy thì làm cho mạch Dương Kiểu thịnh[20], nếu vệkhí không nhập vào được Âm phận thì Âm khí sẽ bị hư, làm cho mắt khôngnhắm lại được để ngủ”[21]. Hoàng Đế hỏi: Có những bệnh cứ khiến người ta phải nhắm mắt lạikhông muốn nhìn ngoại vật, khí nào đã khiến như thế ?”[22]. Kỳ Bá đáp : Vệ khí lưu lại ở Âm phận mà không vận hành đến đượcnơi Dương phận, nếu vệ khí lưu lại ở Âm phận, thì Âm khí sẽ bị thịnh. Âmkhí thịnh thì mạch Âm Kiểu đầy, nếu vệ khí không nhập được vào Dươngphận thì Dương khí sẽ bị hư, vì thế mắt cứ phải nhắm lại (không muốn nhìnngoại vật)[23]. Hoàng Đế hỏi: Có những người bệnh mà cứ thích nằm để ngủ, khínào đã khiến như thế ?”[24]. Kỳ Bá đáp : Đây là những người mà Trường Vị to mà bì phu thì sáptrệ (rít), vùng phận nhục không trơn nhuận, Do vì Trường Vị to cho nên vệkhí mới lưu lại lâu, do vì bì phu sáp trệ, vùng phận nhục không trơn nhuận,cho nên vệ khí vận hành chậm[25]. Ôi ! Vệ khí ban ngày thường vận hành ởDương phận, ban đêm ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
sách liên khu y học cổ truyền sách y học kinh nghiệm chữa bệnh các bệnh thuờng gặpTài liệu liên quan:
-
thường thức bảo vệ sức khỏe mùa đông: phần 1 - nxb quân đội nhân dân
111 trang 286 0 0 -
Phương pháp lọc màng bụng cho những người bệnh suy thận
6 trang 237 0 0 -
6 trang 191 0 0
-
120 trang 176 0 0
-
HƯỚNG DẪN ĐIÊU KHẮC RĂNG (THEO TOOTH CARVING MANUAL / LINEK HENRY
48 trang 174 0 0 -
Đề tài tiểu luận: Tổng quan về cây thuốc có tác dụng hỗ trợ điều trị ho
83 trang 167 0 0 -
Tài liệu học tập Bệnh học nội khoa Y học cổ truyền
1503 trang 155 5 0 -
Tài liệu Bệnh Học Thực Hành: TĨNH MẠCH VIÊM TẮC
8 trang 127 0 0 -
Bài tiểu luận Triết học: Học thuyết âm dương, ngũ hành và vận dụng trong y, dược học cổ truyền
18 trang 126 0 0 -
97 trang 125 0 0