Một ngày cuối xuân năm 1919. Trời nắng ấm, bầu trời trong vắt, từng làn mây mỏng lơ lửng trên nền trời xanh cao vút, trông như những dải lụa phất phới, khi mờ khi tỏ. Ánh năng toa? xuống sưởi ấm khách lữ hành. Một làn gió nhẹ thoáng qua, mùi hoa dại xen lẫn mùi cỏ rừng thoang thoảng khắp đó đây. Cảnh vật vô cùng đẹp đẽ, hoa xuân đua sắc, chim hoàng anh hót líu lo, ánh nắng vàng toa? xuống, phủ lên những ngọn đồi xanh biếc. Vân Phi và gã gia nhân A Siêu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sách truyện Trời Xanh Nhỏ LệTrời Xanh Nhỏ Lệ Quỳnh Dao Trời Xanh Nhỏ Lệ Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 30-October-2012Trang 1/345 http://motsach.infoTrời Xanh Nhỏ Lệ Quỳnh Dao Chương 1 -Một ngày cuối xuân năm 1919.Trời nắng ấm, bầu trời trong vắt, từng làn mây mỏng lơ lửng trên nền trời xanh cao vút, trôngnhư những dải lụa phất phới, khi mờ khi tỏ. Ánh năng toa? xuống sưởi ấm khách lữ hành. Mộtlàn gió nhẹ thoáng qua, mùi hoa dại xen lẫn mùi cỏ rừng thoang thoảng khắp đó đây. Cảnh vậtvô cùng đẹp đẽ, hoa xuân đua sắc, chim hoàng anh hót líu lo, ánh nắng vàng toa? xuống, phủlên những ngọn đồi xanh biếc.Vân Phi và gã gia nhân A Siêu cưỡi hai con tuấn mã, trèo đèo lội suối, đi về phía thị trấn Đồngthành dưới chân núi.Bấm đốt ngón tay, chàng đã rời khỏi ngôi nhà của cha mẹ bốn năm qua rồi. Bốn năm qua,chàng chưa hề nhắn tin về nhà, và cũng không hề nhận được tin tức của gia đình. Bốn nămphiêu bạt giang hồ, tuy bề ngoài VP có dáng dấp của một kẻ phong trầ, nhưng tính tình chàngkhông thay đổi chút nào, vẫn trầm lặng, phóng khoáng và hiền dịu như xưa. VP cảm thấy trong4 năm tự lập, chàng đã trưởng thành và quên hẳn mình là cậu Hai nhà họ Triển. Những ngàysống xa gia đình khiến chàng thoát khỏi tấn bi kịch của những gia đình giàu sang phú quí, giúpchàng thực hiện được chí nguyện của mình, đặc biệt là chàng thoát khỏi sự ganh tị của đứa emcùng cha khác mẹ là Vân Tường. Nếu mấy ngày vừa qua, vào khoảng nửa đêm, chàng khôngchiêm bao thấy khuôn mặt dịu hiền của thân mẫu, thì chàng sẽ không bao giờ trở về mái nhàxưa đó nữa. Gần về đến nhà VP cảm thấy nỗi khiếp sợ của kẻ bỏ nhà ra đi nay phải trở về.Nhà!... Trời ơi, chàng hãi hùng nghĩ đến cảnh tượng khi phải trở về mái nhà xưa.Vượt qua ngọn đồi này đến ngọn núi khác, VP thấy mặt đất từ từ hiện ra phía trước. Con đườngnúi quanh co uốn lượn dưới chân đồi như một con trăn khổng lồ lặng lẽ bò xuống mặt đất. ĐồngThành, quê hương của chàng thật tráng lệ. Đồi núi bao bọc, suối Ngọc Đới uốn lượn, trông nhưao hồ bao bọc xung quanh thàng luỹ.VP dừng ngựa, lắng nghe tiếng suối róch rách.Bỗng một giọng ca trong vắt của nàng thiếu nữ nào đó vang vọng đó đây, phá tan bầu khôngkhí yên tĩnh của núi đồi, bay bổng lên chín tầng mây. Chàng ngạc nhiên, đảo mắt nhìn gã gianhân buột miệng:- Ủa, nơi thôn giã mà cũng có giọng ca hay như vậy sao?Gã gia nhân được VP coi là người bạn đường, lúc nào cũng kề vai sát cánh với chàng như hìnhvới bóng, hầu hạ chàng từ thưở còn thơ ấu, đến nay đã gần 20 năm. Hắn là người ngay´thẳngtrung hậu và nhiệt tình, ít đắn đo suy nghĩ, bụng dạ lúc nào cũng ngay thẳng như ruột ngựa.Sống với VP bao lâu nay hắn đã bị chàng đồng hóa. Tuy không thông thạo chuyện đời như VP,nhưng hắn cũng biết tô điểm cuộc sống như chàng. Có thể nói, trên đời này hắn là kẻ thấu hiểutâm tư , tình cảm và hứng thú của VP hơn bất cứ ai. Gã gia nhân người phương Bắc nghe cậuchủ hỏi vậy cũng lắng tai nghe.Trang 2/345 http://motsach.infoTrời Xanh Nhỏ Lệ Quỳnh DaoGiọng ca bay bổng trên chín từng mây, không những llôi cuốn VP mà còn lôi cuốn cả gã gianhân. Nghe chủ hỏi vậy, gã trả lời:- Vâng tôi chưa hề nghe qua bài hát này. Nó không giống những bài hát ở nơi thôn dã. Cậu cónghe rõ lời ca không?VP chăm chú nghe nàng thiếu nữ hát. Lời ca véo von rung đọng lòng người như đang bay bổngtrong đầu chàng.Mây ơi, mi lưu lạc nơi mổ Mây ơi, mi lang thang chốn nào? Mây ơi, mi từ đâu đến? Mây ơi, miđi đến nơi nầ? Mây ơi, mi trèo đèo lội suối, đã đến nơi ta hằng mong nhớ chưa? Có nhìn thấykhuôn mặt ta thường mong nhớ hay không? Mây ơi, khi mi trở về,có thể đưa tình cảm dào dạtcủa thân mẫu đến với ta không? Mây ơi, mi nói với thân mẫu... nói với thân mẫu... với thânmẫu... chỉ có nơi thân mẫu ta yên nghỉ mới là... là thiên đường của ta... VP càng nghe càng xúc động, và cảm thấy kỳ lạ. Chàng không thể đứng yên được nữa. bèn giậtmạnh cương ngựa, nói to:- Ta phải đến xem nàng thiếu nữ nào đã ca bài hát đó.Hôm đó là bước ngoặt của cuộc đời Vũ Phượng. Cũng có thể nói là đó là một ngày dầu sôi lửabỏng đối với nàng.Vũ Phượng 19 xuân xanh, con gái đầu lòng của ông Tiêu Minh Viễn, chị Hai của bốn đứa trẻ ởKý ngạo Sơn Trang.Cách đây 20 năm, ông Viễn cùng người vợ mới cưới là Thục Hàm từ Bắc Bình ( tên cũ của Bắckinh) đến Đồng Thành lập nghiệp, rồi xây dựng lên Ký Ngạo Sơn Trang. Thoáng nhìn vào KýNgạo Sơn Trang trông giống như một trang trại, nhưng lại giống chốn thư phòng. Vợ chồng ôngsinh được năm người c ...