Một tháng đã trôi qua. Ba mươi ngày đã đi qua trong khu biệt giam. Thời gian vô tình. Lòng người hữu tình. Bên tai ông Hoàng Thiên vẫn còn văng vẳng lời tuyên án đanh thép, lạnh lùng của viên chánh án lúc kết thúc phiên xử phúc thẩm. “…Buôn lậu là một tội phạm kinh tế đặc biệt nguy hiểm, gây nguy hại đối với nền kinh tế đất nước… Với những tội phạm trên, với hậu quả nghiêm trọng mà nhóm hành động cấu thành tội phạm gây nên, đối với bị cáo Hoàng Thiên, tòa tuyên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sám nguyện trước giờ hành quyết Sám nguyện trước giờ hành quyết TRUYỆN NGẮN CỦA TRẦN VĂN THƯỞNGMột tháng đã trôi qua. Ba mươi ngày đã đi qua trong khu biệt giam. Thời gian vô tình.Lòng người hữu tình. Bên tai ông Hoàng Thiên vẫn còn văng vẳng lời tuyên án đanhthép, lạnh lùng của viên chánh án lúc kết thúc phiên xử phúc thẩm.“…Buôn lậu là một tội phạm kinh tế đặc biệt nguy hiểm, gây nguy hại đối với nền kinh tếđất nước… Với những tội phạm trên, với hậu quả nghiêm trọng mà nhóm hành động cấuthành tội phạm gây nên, đối với bị cáo Hoàng Thiên, tòa tuyên án: Tử hình!”Hoàng Thiên cúi đầu xuống, mặt đất chao nghiêng. Tới lúc đó, ông cảm thấy mình bấtlực. Ngực ông nghẹt thở. Tim chết lặng trong giây lâu. Cơ thể như rã ra, mền nhũn. Ôngkhông tin điều đó là sự thật, cũng như ông chưa từng tin mình thất bại trên thương trườngbao giờ. Trong suốt non hai tháng xử án, trước vành móng ngựa trên công đường, cho dùcó những lúc tình thế ngặt nghèo nhưng bao giờ ông cũng thắng. Ông thắng những lờichất vấn của tòa. Tòa phủ quyết; ông cũng thắng. Ông thắng lòng sợ hãi . Cái mà người tacho là ngoan cố thì nó được ông nâng lên thành lòng can đảm sắt đá.Ông đã tỉnh táo, khôn ngoan lạ thường. Cái cảm giác phấn kích này, trong phiên tòa,giống như trạng thái căng thẳng nhưng thích thú khi đối diện với những bài toán hóc búatrong từng phi vụ làm ăn trước đây. Lòng can đảm sắt đá, sự khôn ngoan của ông đã gâykhó khăn, thậm chí là một thử thách lớn, đối với đoàn chủ tịch. Tố chất của lòng canđảm, sự ám muội lạnh lùng ấy trong ông giống như một màng kết dính tàng hình bất khảxâm phạm. Nó vượt lên trên cả giới hạn thông thường của lí trí, tình cảm con người. Nólà phi nhân tự bao giờ ông cũng chẳng biết nữa.Hoàng Thiên lần tìm ra những mối quan hệ. Ông có nhiều mối quan hệ, quan hệ thật -giả, quan hệ sát phạt - bao che, quan hệ lâu dài - thời đoạn, quan hệ đối đãi - tình thân,quan hệ chính đáng - chiếu lệ, quan hệ trên dưới - trong ngoài, quan hệ xa - gần. Nhữngmối quan hệ ấy xuất hiện hoặc liên tục, đồng thời hoặc cách quãng, tính chất hoặc bềnvững hoăc lõng lẻo - tùy vào những thời điểm, hoàn cảnh khác nhau - đến và đi cùng vớiông trong cuộc đời.Một người đàn ông trung niên tầm thước, vẻ mặt lạnh lẽo, ánh mắt nửa dửng dưng nửaham muốn, coi trọng từng cái đinh ốc ngày này qua ngày khác kiên trì săn lùng mua rẻnhững món phụ tùng máy nông ngư về nhà cho vợ bán. Gia đình, gồm hai vợ chồng vàbốn đưa con, ấy cũng bình thưòng như bao gia đình khác trên con phố này. Nhưng giađình ấy khác người ở chỗ, ông chồng đặt ra một kỷ luật nghiêm khắc, áp chế mọi phảnứng từ phía vợ con. Tám phần mười doanh thu trong ngày luôn được đưa vào két mật, cáimà người chồng gọi là “Chìa khóa mở cửa tương lai”. Bất kể tình hình buôn bán như thếnào của cửa hàng, khoản chi tiêu hàng ngày của gia đình không bao giờ vượt quá haiphần mười mức doanh thu. Chỉ trong vòng mười năm, ròng rã mười năm trời như thế,cửa hàng đã phát triển thành một công ty con. Người đàn ông trở thành chủ công ty, mộtdoanh nghiệp chỉ biết đi lên chứ không hề biết thụt lùi trong kinh doanh. Để rồi mườinăm sau đó nữa, công ty đặt ra vài chục cơ sở chi nhánh lấy tên theo thứ tự từ HoàngThiên l đến Hoàng Thiên n. Trong bối cảnh nền nông nghiệp đất nước ngày càng đượcđầu tư phát triển theo hướng cơ giới hóa, nghề kinh doanh mặt hàng nông ngư cơ của ôngHoàng Thiên ngày càng phát đạt. Doanh thu hàng tháng lên đến tỷ đồng.Khi thực sự đã mạnh, ông Hoàng Thiên mở rộng quan hệ buôn bán đa phương. Thịtrường bành trướng khắp khu vực. Trở thành đại gia vào tuổi sáu mươi, chừng như ôngđã ở vào chỗ đứng của những người có thể làm bất cứ điều gì mình muốn (tất nhiên,trong phạm vi cho phép của luật pháp). Có dấu hiệu ông đã ngấy tiền. Khối của cải, bấtđộng sản, tiền bạc mà ông sở hữu làm ông ngấy lên. Khi đã ngấy một thứ gì, dù đó làđồng tiền, người ta thường đem nó ra để làm xiếc. Hoàng Thiên đã làm xiếc trên núi tiềnkhổng lồ của mình.Trò ma thuật xảo trá là một thú vui của những kẻ bất chính, nhất là khi nó rơi vào nhữngkẻ có đầy đủ quyền năng, mọi nguy hại đối với xã hội không hề lay động đến những toantính của người làm trò. Cuộc đời đầy biến động của Hoàng Thiên bắt đầu cùng lúc vớinhững chuyến mạo hiểm, cuộc đua khốc liệt trên thương trường. Luôn luôn Hoàng Thiênnghĩ mình vượt qua những cửa ải gay go nhất, những tình huống bất trắc nhất. Ông đã rơivào cái tình thế, mà như lời của một nhà tư tưởng đã nói: “Danh dự cũng giống như matúy: càng có người ta càng muốn có thêm” . Ông không thích “danh dự”; ông chỉ thích“danh tiếng”. Trên đỉnh cao của sự giàu có và tiếng tăm, ông không muốn để mình tụtxuống; ông cố bám lấy quyết liệt để trồi lên cao, cao nữa. Ông không muốn quyền uy củamột đại gia bị bất kỳ trở lực nào làm tổn thương.Tâm trạng ông thế nào trong quãng đời vàng son nhưng đầy bất trắc ấy? Ông kiêu bạc.Ông cố thủ, nhưng cũng có đôi khi chột dạ ...