Danh mục

Say sóng

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 162.95 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cái gì đó, khó gọi tên. Cái gì đó, không vô hình nhưng cũng chưa rõ hình hài. Cái gì đó, không nằm im. Cái gì đó, đang chuyển dịch. Cái gì đó, lì lợm cựa quậy, chạm vào, bò rân rân, rồi len vào, xâm nhập vào thịt da thân thể Ninh…Ninh tốc mền ngồi dậy. Máy lạnh vẫn chạy rì rì. Bóng đèn ngủ đủ sáng để Ninh nhìn thấy con số 22 độ C trên cái remote của máy lạnh. Anh với lấy chiếc đồng hồ đeo tay, đưa lên xem giờ. Mới 3 giờ sáng. Ninh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Say sóng Say sóng Truyện ngắn BÍCH NGÂNCái gì đó, khó gọi tên. Cái gì đó, không vô hình nhưng cũng chưa rõ hình hài. Cái gì đó,không nằm im. Cái gì đó, đang chuyển dịch. Cái gì đó, lì lợm cựa quậy, chạm vào, bò rânrân, rồi len vào, xâm nhập vào thịt da thân thể Ninh…Ninh tốc mền ngồi dậy. Máy lạnh vẫn chạy rì rì. Bóng đèn ngủ đủ sáng để Ninh nhìn thấycon số 22 độ C trên cái remote của máy lạnh. Anh với lấy chiếc đồng hồ đeo tay, đưa lênxem giờ. Mới 3 giờ sáng. Ninh nhìn quanh. Sau ca trực, ai cũng ngủ say. Ninh nghe rõtiếng ngáy của Thuận, người nằm trên chiếc giường đặt gần anh nhất. Tiếng ngáy, dù củathằng bạn chơi khá thân cũng làm Ninh khó chịu. Anh muốn bước sang giường Thuận,đặt đầu nó vào gối cho ngay ngắn, may ra có thể làm giảm bớt tiếng còi thô bỉ cứ xoáyvào tai. Nhưng khi nhìn cái đầu hắn ngoẹo hẳn sang bên trái, Ninh phát hiện lúc ngủ saytrông thằng bạn vốn thích chơi trội lại có bộ mặt đần đần, trông xấu tệ. Phát hiện nàykhiến Ninh thấy thú vị. Anh bỏ ý định chỉnh sửa vị trí cái đầu của Thuận trên gối.Ninh mỉm cười với ý nghĩ, không biết, lúc ngủ gương mặt mình có thộn ra kỳ cục nhưvậy không?Vợ Ninh chưa một lần nhận xét khen chê về diện mạo chồng lúc đi, đứng, nói, cười,huống chi là khi anh ngủ. Hằng cũng không đòi hỏi nhiều ở Ninh ngoài việc theo dõi sítsao số tiền lương của chồng mà nàng được lãnh trọn từ tài khoản ở ngân hàng. Thu nhậpkhá cao của Ninh giữ Hằng có thái độ điềm tĩnh trước những biểu hiện đổi khác, nếu có ởchồng. Cô tin vài ba ngọn gió đổi hướng thất thường sẽ không thể làm lung lay cái nềnmóng ngôi nhà hai tầng có sân vườn nằm ngay khu du lịch sầm uất của Vũng Tàu. Ngaythời gian nửa tháng Ninh được ở trên đất liền, Hằng cũng không phàn nàn khi thấy chồngthi thoảng mới thực hiện nghĩa vụ gối chăn một cách mặn nồng.Rồi bất chợt, trong Ninh, một ý nghĩ điên khùng ngo ngoe trỗi dậy. Nó làm Ninh giậtthót. Anh thấy mình chới với mất đà như biển thình lình nổi sóng và giàn khoan thì trôidạt.Khi nằm duỗi đôi chân ngay ngắn trên giường và kéo mền lên đến tận cằm, Ninh vẫnkhông thể lấy lại được cân bằng. Cái gì đó, làm anh khát cháy họng dù mới ực hết một lynước lọc. Cái gì đó, không mơ hồ nữa, mà hiển hiện…Ninh không sao xua được hình ảnh, nếu anh nhắm mắt lại thì người đàn bà ấy sẽ đến.Không còn xa lạ nữa, mà thật gần gũi. Như mẹ như chị và say đắm như người tình. Nàngthủ thỉ. Nàng mềm mịn. Nàng ào ạt. Nàng nhấn chìm.Ninh lịm đi.2. Nhiều ngày sau. Chính xác là chín ngày sau, sau khi người đàn bà hầu như xa lạ đócùng với đoàn khách tham quan rời giàn khoan, vào đất liền, Ninh vẫn không sao xua điđược hình ảnh nồng nàn đó. Anh còn hít sâu vào ngực mùi da thịt nàng. Mùi hương vẫncòn phảng phất quanh Ninh, đâu đó nơi chiếc giường đơn trong phòng ngủ, trong cảkhoảng không gian mà nàng bước vào, nán lại, nói cười dù chỉ trong ít phút. Và ngay ởđây, chỗ Ninh ngồi làm việc, anh vẫn cảm nhận được cái mùi riêng biệt ấy. Khó thở,Ninh đưa tay kéo phẹc-mơ-tuya của chiếc áo liền quần xuống thấp và đứng lên, rời khỏiphòng làm việc, bước ra ngoài.Trời nắng, ít gió. Mặt biển gợn sóng, xanh thẳm. Ngọn lửa của giàn đuốc trước mắt Ninhvẫn cháy bập bùng.Ngọn lửa ấy, như không thay đổi, kể từ ngày anh đặt chân lên nơi này, cách đây ngótmười năm. Và mọi thứ khác, dường như cũng không thay đổi, từ cảnh vật đơn điệu, âmthanh ồn ồn của nhiều loại máy móc vận hành, công việc trôi đều đều bất kể ngày đêm,cho đến nền nếp ăn ở tại đây, một giàn nhà được xây dựng hiện đại na ná một khách sạnba sao trên biển, cách đất liền hơn 30 phút đi bằng trực thăng. Và có lẽ cả Ninh nữa, cũngchẳng có gì thay đổi. Hoặc đổi thay trong sự thay đổi gần như bất biến.Dồn hết tâm lực cho công việc. Tăng năng suất. Tăng sản lượng. Tăng lương. Tăng bậc.Tăng sự chịu đựng. Dần dần, sự xa cách vợ con trong nửa số ngày của một tháng khôngcòn làm Ninh bứt rứt khổ sở nữa. Dần dần, mải miết, tảng đá mục tiêu cuộc đời anh đãlăn lên đến lưng chừng đồi. Khoảng cách còn lại để anh đặt chân đến đỉnh dốc chỉ là thờigian.Ninh thận trọng. Từng chút, từng chút, và chưa hề chệch bước. Mọi thứ lặp lại. Đều đềuhay riết róng đều trở thành nếp sống, nếp nghĩ, thành thói quen. Kể cả cái thói quen đènén cảm xúc và khước từ vài ba nhu cầu có lúc coi là không thể thiếu như bia rượu vàthuốc lá. Nhưng lúc này, lúc thẫn thờ bước dọc theo hành lang mà không rõ nơi tìm đến,Ninh lại thấy môi miệng nhạt nhẽo đến khó chịu. Anh lại thèm điếu thuốc. Ninh bướcnhanh về khu vực dành riêng cho người hút thuốc.Thuận đang ngửa cổ lên trời, nhả khói. Trông hắn tươi tỉnh và vững chãi như một khốithép. Ninh nói ngay:- Cho tau một điếu!Thuận rút bao ba số đưa cho Ninh, hỏi:- Mày bị ám chớ gì?- Ám gì? Đừng đoán bậy!- Tau thấy cô nàng trên laptop của mày.- Mày lục lọi…Thuận chặn ngay:- Mày ngủ mà quên tắt laptop. Ả ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: