Shiga Naoya (1883-1971) được xem như là “Vua của truyện ngắn Nhật Bản.” Từ một tình cảnh như truyện Chijô dưới đây, thường thấy xảy ra trong nhiều gia đình, cho dù là ở Nhật hay bất cứ ở đâu, ông đã có lối kể nhẹ nhàng nhưng không kém phần day dứt. Có thể nhiều bạn không hài lòng về sự mềm yếu của người vợ trong truyện này, nhưng đó mới thật là tính cách Nhật của phụ nữ Nhật, dĩ nhiên là trong nhiều thập niên về trước. °°° Trời lạnh, một thoáng mây phủ bầu trời....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Si mêvietmessenger.com Shiga Naoya Si mê Nguyễn văn Thảo dịchTác giả Shiga Naoya (1883-1971) được xem như là “Vua của truyện ngắn Nhật Bản.” Từmột tình cảnh như truyện Chijô dưới đây, thường thấy xảy ra trong nhiều gia đình, cho dù làở Nhật hay bất cứ ở đâu, ông đã có lối kể nhẹ nhàng nhưng không kém phần day dứt. Cóthể nhiều bạn không hài lòng về sự mềm yếu của người vợ trong truyện này, nhưng đó mớithật là tính cách Nhật của phụ nữ Nhật, dĩ nhiên là trong nhiều thập niên về trước. °°°Trời lạnh, một thoáng mây phủ bầu trời. Đầu hơi nhức vì cảm lạnh và vì cảm giác phiềnmuộn, anh giam mình trong phòng làm việc. Tuyết rơi từng cơn che khuất các ngọn núingoài xa. Trong vườn có một cái ao, và tuyết rơi nhanh xuống rồi biến mất trong đó. Anhnhìn qua cánh cửa kéo bằng giấy và khung kính của cửa phía bên ngoài. Tuyết đã ngừngrơi và bầu trời xanh hiện ra. Đây là thời tiết đặc biệt của miền núi.Anh không thể quyết định xem phải làm gì trong vụ này. Tốt nhất là từ bỏ người đàn bà đó,nhưng anh không thích ý kiến này xuất phát từ vợ anh. Chính người đàn bà đó cũng chẳngcó lòng yêu thương gì đối với anh. Nếu rồi ra anh chẳng có chút bận tâm gì đến nàng và haingười chia tay nhau thì mọi việc sẽ ổn thỏa và tốt đẹp. Nhưng anh không thể cứng rắn bắtbuộc tuân theo ý nghĩ bỏ nàng trong hiện tại. Tuy nhiên, thật là khó chịu khi tiếp tục lừa dốivợ mình. Trong vụ này vợ anh đã tỏ ra cao thượng. Nếu anh thêm điều này vào tất cảnhững sự suy xét trước đây thì rõ ràng đây là một tình trạng khó xử. Dĩ nhiên, nếu chuyệncó thể được đối với anh thì đó có thể là điều lý tưởng. Đêm trước đây, anh đã nghĩ xa hơnkhi cho rằng việc này có thể có được, nhưng ngay đó anh nhận chân ra rằng đây là một việcliều lĩnh vô vọng.Vợ anh đã yêu cầu anh sắp xếp việc này ngay ngày hôm nay. Bà có thái độ đứng đắn. Anhkhông thể đọ được với lòng thành thực của bà. Anh đã nghĩ rằng anh nghiêm túc một cáchbất thường nhưng trong khía cạnh này anh thua xa vợ anh.Dù sao, anh đã quyết định rằng một sự chia tay ngắn gọn và chính thức là đáp án duy nhất.Vợ anh nói việc này có thể giải quyết bằng tiền, thế nhưng điều này bộc lộ sự khinh miệt đốivới người đàn bà đó. Anh không dễ dàng cam chịu điều này. Không nghi ngờ gì bà đã nóilên sự thực, và có lẽ anh cũng nói như vậy đối với người kia. Nhưng anh không nói giốngnhư vợ anh. Anh hiểu rằng bà nói với tư cách là một người đã bị phản bội và bị gian lận,nhưng dù sao, điều này cũng làm anh buồn phiền.Ngay cả sau khi anh phải lòng người đàn bà đó, tình cảm của anh đối với vợ không hề thayđổi. Đúng hơn, vợ anh tiếp tục có được cái duyên dáng từ ý nghĩ hứng chịu đau khổ do sựlừa dối của anh. Nhưng nay tình hình giữa hai người đã đi đến chỗ công khai như thế, anhcảm thấy rùng mình như bị giội một gáo nước lạnh vào người. Thình lình thay đổi -- cho dùchỉ trong giây lát -- dường như là hành động của một kẻ hèn nhát.Người đàn bà đó là một nữ tiếp viên trong phòng trà Gion. Nàng là một thiếu nữ to xương,giống như đàn ông, khoảng trên dưới hai mươi tuổi, không có chút gì là trí thức. Ngay cảanh cũng lấy làm lạ sao có thể bị nàng cuốn hút. Sắc đẹp của nàng cho dù thuộc loại anh ưathích, nhưng anh ngạc nhiên sao lại mê nàng sâu đậm đến như thế.Người con gái đó có hương vị của một trái cây tươi mát mà vợ anh đã đánh mất từ lâu. Hơithở của nàng thơm như mùi trẻ thơ. Da thịt nàng trắng tinh khiết như thịt cua bắt được trênmiền Bắc Hải. Bao lâu tất cả những thứ đó là những duyên dáng tạo thành sự mê hoặc thểxác, anh là hiện thân của một cảm xúc tầm thường; vả chăng, trong sự đam mê khôngngừng bị cuốn hút vào nàng, vượt qua cái gọi là phóng đãng, anh không thể thấy gì hếtngoài tình yêu. Với cái vẻ đẹp riêng, ngay cả nàng có xấu xí thì dường như cũng không xấuxí đối với anh.Những suy nghĩ của anh làm anh nhăn mặt với chính mình. Ngay lúc đó vợ của anh, bị kíchđộng vì quá mệt mỏi, bước vào phòng.“Có trễ để đi ra ngân hàng không anh?”“Ngày mai đi không được sao?”“Không. Anh phải lo việc đó ngay ngày hôm nay. Càng trì hoãn lâu, em càng đau khổ. Đángra em không bao giờ nên để anh có tư tưởng rằng đó là chuyện riêng của anh. Đã quá mộtgiờ rồi. Em còn có nhiều việc riêng để làm. Xin anh hãy sẵn sàng ngay bây giờ.”“Em phải ở lại nhà.”“Không. Em không thể ngồi tại nhà.”“Nhưng em không bị cảm sốt đó sao?”“Càng tốt nếu em ngả bệnh, có phải không? Bệnh và chết -- có phải đó là điều anh thực sựmong muốn không?”Anh nhìn trừng trừng vào vợ.“Hãy ngưng nói những chuyện mà em không hiểu -- ngay cả nếu đó là chuyện đùa.”“Những chuyện mà em không hiểu’ -- có phải anh cho đó là chuyện nhỏ nhặt phải không?”“Đó không phải là chuyện sống và chết.”“Em lấy làm lạ.”“Chỉ có kẻ điên mới gộp chung hai vấn đề lại với nhau.”“Cái đó không có nghĩa là chúng không ở chung với nhau.”Anh nhận thấy điều mà vợ anh nói không quá đáng nhưng nó làm anh nổi giận.“Em đe dọa anh đó hả? Thật là khiếm nhã khi cố kiểm soát hành động của người ta nhưvậy.”Vợ anh giữ yên lặng. Ngẫu nhiên anh đã thốt ra những lời lẽ chua cay.Mặt tái nhợt, vợ anh nhìn chăm chú vào anh rồi cúi đầu. Thở dài, bà nói:“Anh thật là ích kỷ.”“Anh luôn luôn hành động theo ý muốn của anh.”“Phải, em biết anh luôn luôn hành động theo ý muốn của anh. Nhưng cái đó để lừa dối em,và rồi thờ ơ tố cáo là em áp bức và khiếm nhã -- sao anh lại cư xử như vậy? Anh khônngoan sắc sảo khi phán đoán người khác, nhưng đối với chính anh thì lại có những quy tắchoàn toàn khác đi. Tại sao anh lại có tư tưởng như thế. Dường như người mắng con cái lànói láo lại không chú ý đến lời nói láo của chính mình.”“Nếu nói được sự thật với em thì anh sẽ sẵn sàng nói. Nếu em chịu đựng được sự thật thìanh sẽ không ngại nói.”“Em chưa từng nghe anh nói như thế trước đây. Anh đang tuyệt vọng về những điều ...