Danh mục

SỞ THỊ XUÂN THU Phần 2

Số trang: 32      Loại file: pdf      Dung lượng: 146.74 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

SỞ THỊ XUÂN THUTác giả: Ninh Trí ViễnPhần 2: Chuyển thế sống lạiHai ngày sau, cuối cùng Sở Tranh cũng tỉnh lại.Sở phủ từ trên xuống dưới trong lòng dường như đã được dỡ xuống một tảng đá lớn. Sở lão phu nhân mừng rỡ cười toe toét, Sở phu nhân thì tự mình xuống bếp làm các món ăn mà Sở Tranh thích ăn nhất, mặt Sở Danh Đường cũng không còn âm trầm lo lắng như trước mà còn lộ ra vài phần tiếu ý.Nào ngờ sự tình cũng không như mọi người tưởng tượng như vậy.Sớm cảm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
SỞ THỊ XUÂN THU Phần 2 SỞ THỊ XUÂN THU Tác giả: Ninh Trí Viễn Phần 2: Chuyển thế sống lạiHai ngày sau, cuối cùng Sở Tranh cũng tỉnh lại.Sở phủ từ trên xuống dưới trong lòng dường như đã được dỡ xuống một tảng đálớn. Sở lão phu nhân mừng rỡ cười toe toét, Sở phu nhân thì tự mình xuống bếplàm các món ăn mà Sở Tranh thích ăn nhất, mặt Sở Danh Đường cũng không cònâm trầm lo lắng như trước mà còn lộ ra vài phần tiếu ý.Nào ngờ sự tình cũng không như mọi người tưởng tượng như vậy.Sớm cảm nhận được việc này có chút dị thường chính là Sở phu nhân. Sở Tranhtrước khi bị thương thì rất hoạt bát, luôn luôn bắt Sở phu nhân ôm bế, buổi tối phảingủ cùng hắn mới chịu. Mà lần này Sở Tranh tỉnh lại thì ai cũng không để ý tới,luôn luôn đờ người ra, buổi tối Sở Phu Nhân muốn bế hắn đi ngủ, Sở Tranh cựclực chống cự, liên tục tránh né, giãy dụa lui vào một góc giường, chằm chằm nhìnbà ta. Thử lại một vài lần, Sở phu nhân cuối cùng không có biện pháp gì hơn làngồi nghỉ tại trên giường, phía bên kia Sở Tranh tựa hồ lăn qua lăn lại cũng mệtmỏi, không lâu sau liền mơ màng ngủ.Sở phu nhân giúp hắn đậy cái chăn lên người rồi nhẹ nhàng nằm xuống một bên.Hai ngày vừa rồi quan tâm Sở Tranh, Sở phu nhân cũng mệt mỏi quá độ, bất tri bấtgiác chìm vào giấc ngủ.Sở phu nhân dù sao lòng còn chứa đầy lo lắng, không bao lâu sau liền tỉnh lại,thấy Sở Tranh đã đá chăn ra quá nửa, thầm mắng mình quá ham ngủ, vì vậy ngồidậy đắp chăn lại cho Sở Tranh.Sở Tranh chợt trở mình một cái, trong miệng lầm bầm cái gì đó vô nghĩa.Sở phu nhân đầy yêu thường nhìn Sở Tranh, đưa tay ra vỗ nhè nhẹ vào ót hắn, đâylà phương pháp dân gian của người dân Bình Nguyên quận, theo người ta nói cóthể giúp cho tiểu hài tử tránh được khi ngủ nói mê sảng. Thế nhưng Sở Tranh nóicàng lúc càng nhanh, thanh âm cũng càng ngày càng vang to, lại còn mang theotiếng khóc than. Sở phu nhân kinh hoảng khôn cùng, vội ôm Sở Tranh vào lòng,vừa đung đưa vừa hát nựng con.Sở Tranh đột nhiên mở mắt ra, thấy Sở phu nhân cứ nh ư thấy quỷ giống nhau, kêuthét lên, cực lực giãy dụa. Càng làm cho Sở phu nhân cảm thấy kinh khủng chínhlà, Sở Tranh nói những từ mà bà ta nghe một chữ cũng không hiểu.Quỷ nhập! Sở phu nhân chợt nhớ trong dân gian từng có đồn đ ãi, người nào đó màchêt bất ngờ nhưng lòng mang oán niệm, tuy chêt đi nhưng hồn lại lưu tại thế gian,có lúc lại nhập vào thân xác người khác, mà trẻ con thì dương khí không mạnh, rấtdễ bị đám oan quỷ này nhập vào. Sở phu nhân không khỏi rung mình, vội vàng đặtSở Tranh xuống giường, lui ra phía sau, quỳ phịch xuống đất, không ngừng đậpđầu cầu xin:- Các vị đại tiên, các vị đại tiên à, mong các người rộng lượng khoan hồng màbuông tha cho con của ta, nó còn nhỏ, chưa có làm chuyện gì sai trái, có tội vạ gì,toàn bộ hãy báo ứng lên người ta là được, đánh ta chết cũng khôn g sao, chỉ cần cácngười buông tha cho con ta, ta nguyện là trâu làm ngựa báo đáp các người…Mấy nha hoàn ngủ ở gian ngoài cũng bị những tiếng kêu thét này làm giật mìnhtỉnh giấc, vội tiến đến xem tình hình ra sao, thấy cảnh tượng trước mắt, vội vãnâng Sở phu nhân lên, trên trán của bà ta đã đầy máu tươi tóe ra.Sở phu nhân đột nhiên vùng thoát khỏi bàn tay của mấy người nha hoàn, ôn nhutiến lên phía trước ôm Sở Tranh vào lòng, miệng thì thào:- Không phải sợ, không phải sợ, hài tử, có mẹ ở đây rồi, có mẹ ở đây rồi.Lần này Sở Tranh cũng không có giãy dụa, chỉ lẳng lặng nằm ở trong lòng Sở phunhân. Hắn đột nhiên thấy mặt mình có vài điểm nong nóng, vươn bàn tay nhỏ bélên sờ sờ, nhìn lại hóa ra là máu tươi từ trên trán Sở phu nhân nhỏ xuống.Sở Tranh lén nhìn về phía Sở phu nhân, trong mắt tràn ngập cảm động.Một đêm này, cả Sở phủ hầu như cũng chẳng ai ngủ ngon.Sỡ Danh Đương nghe tin vội vã lao tới, khi đến nơi thì thấy Thái Giác đã ở đó rồi,đang băng bó vết thương cho Sở phu nhân.Sở phu nhân đem tình hình vừa rồi xảy ra tường thuật lại một lượt, Thái Giác nghemà lòng đầy nghi hoặc, tỉ mỉ bắt mạch của Sở Tranh nhưng vẫn không thấy cóđiểm nào khác thường cả.Thái Giác nhấp một ngụm trà, nhắm mắt trầm tư.Một lúc lâu sau, Sở Danh Đường không kiên nhẫn nổi, đành nói:- Thái tiên sinh, ngài xem…Thái Giác mở mắt ra, thận trọng nói:- Sở đại nhân, lão hủ vô năng, đối với bệnh tình của Ngũ thiếu gia quả thực khôngcó gì nắm chắc.Sở phu nhân ở bên cạnh vội la lên:- Thái tiên sinh, ngài lúc trước từng được xưng là “Đại nội y thần”…Thái Giác khoát tay:- Sở phu nhân, y học bác đại tinh thâm, học mãi không hết, lão hủ này theo đuổinó bốn mươi năm cũng chỉ có thể nói là nắm bắt được chút ít, càng không dám nóixằng đến một chữ “Thần”. Tiểu thiếu gia nếu mà bị thương ở nơi khác, lão hủkhông phải nói ngoa, đều có vài phần nắm chặt, nhưng bị chấn thương ở đầu thì…Thái Giác ngừng lại một chút rồi tiếp tục nói:- Theo sách thuốc có ghi ...

Tài liệu được xem nhiều: