Danh mục

SỞ THỊ XUÂN THU Phần 3

Số trang: 42      Loại file: pdf      Dung lượng: 283.11 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 5 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

SỞ THỊ XUÂN THUTác giả: Ninh Trí ViễnPhần 3: Điên đảo Càn khônSở Danh Đường vốn là tài tử trứ danh của Bắc Triệu, học thức uyên bác, mà Ngô An Nhiên trên giang hồ được người xưng bằng “Ma tú sĩ”, cũng là một nhân vật văn võ toàn tài hiếm có của Ma Môn. Sở Danh Đường nếu so về học thức có nhỉnh hơn một chút, nhưng Ngô An Nhiên chân bước ngang dọc giang hồ đã nhiều năm, có thể nói hầu như đã đi khắp thiên hạ, cho nên có một số cách nhìn độc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
SỞ THỊ XUÂN THU Phần 3 SỞ THỊ XUÂN THU Tác giả: Ninh Trí Viễn Phần 3: Điên đảo Càn khônSở Danh Đường vốn là tài tử trứ danh của Bắc Triệu, học thức uyên bác, mà NgôAn Nhiên trên giang hồ được người xưng bằng “Ma tú sĩ”, cũng là một nhân vậtvăn võ toàn tài hiếm có của Ma Môn. Sở Danh Đường nếu so về học thức có nhỉnhhơn một chút, nhưng Ngô An Nhiên chân bước ngang dọc giang hồ đã nhiều năm,có thể nói hầu như đã đi khắp thiên hạ, cho nên có một số cách nhìn độc đáo màSở Danh Đường nghe được cũng phải khen không ngớt. Tron g bữa cơm tối, chủkhách hai người nói chuyện thật vui vẻ. Sở Danh Đường thấy Ngô An Nhiên làngười thật tài ba liền mến mộ, những hoài nghi lúc trước nhất thời cũng phai nhạtđi rất nhiều.Ngô An Nhiên mặt đỏ bừng, hướng về phía Sở Danh Đường nói:- Đại nhân yên tâm, bệnh tình của lệnh công tử cứ tính lên người của ta.Sở Danh Dường uống nhiều rượu người cũng lâng lâng, uốn lưỡi mà nói:- Tất cả toàn bộ xin nhờ hết cả vào tiên sinh.Ông ta hoàn toàn không biết rằng, nếu như không phải Sở Tranh trời sinh dị bẩmthì sợ rằng lúc này Sở phủ đang chuẩn bị tang sự rồi.***Ngô An Nhiên vừa uống trà vừa nhìn Sở Tranh ở phía trước mặt, đúng là càngngắm càng thấy vui mừng.Sở Tranh bị ông ta nhìn chằm chằm có chút sợ hãi, mất tự nhiên cố nghiêng ngườiné tránh ánh mắt kia.Ngô An Nhiên liền ngồi xổm xuống, vỗ vỗ lên bờ vai nhỏ của Sở Tranh, vừa cườivừa nói:- Ngũ công tử, có muốn theo bá bá học công phu hay không?Sở Tranh nhìn ông ta, đột nhiên nói:- Công phu ư?Ngô An Nhiên sửng sốt, không phải tiểu tử này sau khi tỉnh lại chưa từng mởmồm nói cái gì a? Bất quá ông ta cũng không để ý lắm, nói chuyện nh ư vậy mớidễ dàng cho cả hai bên rất nhiều.- Công phu gì?Sở Tranh lại hỏi.- Công phu rất hay.Ngô An Nhiên tự dưng lại khó trả lời câu hỏi của Sở Tranh, đành hàm hồ đáp:- Khi luyện được tốt rồi có thể khi dễ người khác a.Ông ta nói mà âm thầm cười khổ trong lòng, mình từ khi nào lại đối xử với ngườikhác ôn nhu như thế chứ, tự nhiên còn xưng là “Bá bá”.Thấy Sở Tranh vẫn mang bộ dạng mờ mịt không hiểu, Ngô An Nhiên đứng thẳnglên, vận kình khí trong cơ thể rồi nói:- Xem cho kỹ!Ngô An Nhiên đưa tay hướng về phía ấm trà trên bàn hư không đánh một trảo, bấtngờ một dòng nước trà tử trong ấm bắn thẳng ra, trà này là lấy từ Vân Sơn Lục Trànổi danh nhất tại Bắc Triệu quốc pha ra, cho n ên nước trà xanh thắm trong trẻo, tạikhông trung trông rất đẹp mắt. Khi nước trà bắn nhanh đến trước ngực thì Ngô AnNhiên lưỡng chưởng hư không ôm một cái, dòng nước trà đột nhiên ngừng lại, tụthành một quả cầu nước trôi nổi giữa không trung của hai bàn tay. Chỉ trong chốclát, Ngô An Nhiên chợt nâng tay trái lên, hai ngón tay phải chập vào nhau( ngóntrỏ và ngón thứ 3), một luồng điện quang bắn thẳng vào quả cầu nước, quả cầunước liền tản ra thành một dòng nước, theo ngón tay của Ngô An Nhiên mà cửđộng trên không trung, giống như một con rồng nước xanh thắm khi thì bay lơlửng ở trên chín tầng trời, lúc thì quẩn quanh dưới biển sâu.Ngô An Nhiên nhìn Sở Tranh một cái, chỉ thấy hắn há hốc miệng, đứng yên ở mộtbên ngây người nhìn cảnh tượng kỳ lạ trước mặt.Ngô An Nhiên trong lòng đầy đắc ý, bỗng nhiên nhướng mày, mặt từ trắng chuyểnthành ửng hồng, hai ngón tay phải chỉ vào Sở Tranh, dòng nước màu xanh kia bắnthẳng vào người hắn, khi sắp đụng vào chóp mũi của Sở Tranh thì “Bang” mộttiếng thật nhỏ, nhất thời hóa thành một mảng hơi nước.Ngô An Nhiên mỉm cười chắp tay đứng thẳng, tiêu sái vô cùng. Kỳ thực ông ta cókhổ mà không thể nói lên lời, vì muốn dụ tiểu tử này làm đồ đệ mà ông ta xuýtliều cả cái mạng của mình. Khi dòng nước bắn về phía Sở Tranh thì ông ta đãkhông còn hoàn toàn khống chế được nó, cuối cùng nhanh trí vận công dùng“Huyễn Thiên Chưởng” đánh tan dòng nước, nhưng vì vận công quá mức màkhiến vết thương cũ tái phát.May mà trong lúc này còn không có xảy ra cái gì xấu cả.Ngô An Nhiên thận trọng hỏi:- Ngươi có muốn học loại công phu này không?Sở Tranh hưng phấn nói:- Nguyện ý!Ngô An Nhiên gật đầu hài lòng:- Tốt lắm, bắt đầu từ ngày mai ta sẽ dạy cho ngươi một ít tâm pháp.Ông ta nói xong liền quay người rời đi.Ra khỏi cửa được mấy bước, Ngô An Nhiên nhịn không nổi nữa, mồm phun ramột ngụm máu.***Sau cuộc nói chuyện với Ngô An Nhiên tới giờ, bệnh tình của Sở Tranh bỗngnhiên ổn định rất nhiều. Hôm nay hắn nằm dài phơi nắng trên mặt cỏ, Sở phu nhânthì đi nấu thuốc bổ cho hắn, mấy người nha hoàn biết ngoại trừ phu nhân ra th ìthiếu gia không cho bất luận kẻ nào tiếp cận hắn, thành ra không thể làm gì hơn làđứng ở phía xa nhìn hắn.- Meo meo.Sở Tranh quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một con mèo nhỏ màu tuyết trắng ở cách đókhông xa cũng đang nhìn về phía hắn.Sở Tranh đưa tay vẫy vẫy.Con mèo nhỏ tựa hồ cũng nhận được hắ ...

Tài liệu được xem nhiều: