Thông tin tài liệu:
Chúng ta đang sống trong một thế giới ngày càng trở nên phức tạp và mâu thuẫn, đầy tức giận và sợ hãi, phân cực nhưng lại hoàn toàn phụ thuộc lẫn nhau. Vậy thì, làm thế nào để chúng ta có thể kiểm soát được nhiều hơn nữa số phận của mình giữa ngổn ngang những khó khăn thách thức và quá ít
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sống tích cực giữa thời đại ngổn ngang
Sống tích cực giữa thời đại ngổn ngang
Chúng ta đang sống trong một thế giới ngày càng trở nên phức tạp và
mâu thuẫn, đầy tức giận và sợ hãi, phân cực nhưng lại hoàn toàn phụ
thuộc lẫn nhau.
Vậy thì, làm thế nào để chúng ta có thể kiểm soát được nhiều hơn nữa số
phận của mình giữa ngổn ngang những khó khăn thách thức và quá ít
câu trả lời rõ ràng như thế này?
Tác giả bài viết Tony Schwartz là Chủ tịch Dự án Năng lượng (The
Energy Project). Ông cũng là tác giả của cuốn sách đang bán chạy nhất
hiện nay: The Way We're Working Isn't Working: Cách chúng ta làm
việc không hiệu quả.
Sau đây là bốn gợi ý nhỏ để các bạn tham khảo:
1. Tập tư duy tích cực thực tế.
Trong tâm lý học có một nguyên tắc khá phổ biến: xấu mạnh hơn tốt -
tức là chúng ta nhanh chóng để ý tới những mối đe dọa đối với bản thân
hơn là tập trung vào những điều tốt đẹp đang diễn ra.
Thường thì trực giác đã phản lại chúng ta. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào
cũng có sự khác biệt giữa thực tế và cách chúng ta kể lại thực tế đó. Và
thường thì trong những thời điểm khó khăn như hiện nay, chúng ta sẽ dễ
thiên về những câu chuyện tiêu cực hơn.
Thay vào đó, chúng ta có thể lựa chọn thái độ lạc quan thực tế. Tôi
không khuyên bạn mỉm cười trong mọi hoàn cảnh, bởi đó chỉ là sự lạc
quan mù quáng. Lạc quan thực tế là khi bạn cố ý kể một câu chuyện
chứa chan niềm hy vọng và đầy mạnh mẽ trong bất kỳ tình huống nào
mà không bóp méo thực tế.
Hãy nghĩ một chút về cuộc sống hiện tại của bạn. Đâu là những điều
khiến bạn băn khoăn lo lắng nhất? Hãy viết ra một vài ví dụ. Sau đó, hãy
tự hỏi đâu là câu chuyện lạc quan mang tính thực tế nhất mà bạn có thể
kể về một trong những tình huống như thế - tức là kết quả khả thi nhất
rút ra được từ những thực tế sẵn có.
Chúng ta có quyền lựa chọn hướng chú ý của mình. Và lựa chọn đó có
ảnh hưởng tới cảm giác của chúng ta. Vì cảm xúc dễ lan truyền, nên
những cảm giác của chúng ta cũng có tác động lớn tới cảm giác của
người khác cũng như tới tính hiệu quả trong các việc làm của bản thân.
2. Hãy xây dựng thêm nhiều chiếc cầu nối
Trong một thời đại đầy rẫy những rối loạn và thái cực này, điều gì nối
liền thay vì chia rẽ chúng ta? Có thể tìm những điểm chung ở đâu? Dĩ
nhiên là vẫn luôn tồn tại những khao khát chung mà tất cả chúng ta đều
mong muốn: đó là một thế giới an toàn và bảo đảm, là những con người
chúng ta có thể yêu thương và yêu thương chúng ta, là một tương lai đầy
hy vọng cho con cái chúng ta.
Nhưng nếu chừng nào giá trị của chúng ta còn phụ thuộc vào việc hạ
thấp giá trị của những gì mà người khác tin tưởng, hoặc đánh giá, dò xét
cách sống của người khác, thì chừng đó chúng ta còn bị mắc kẹt trong
một trò chơi có tổng bằng 0 và kết quả nó mang lại chỉ là thái độ tự vệ,
sự mâu thuẫn, và nỗi đau.
Tôi có một người bạn tốt nhưng nhân sinh quan của anh khác xa so với
tôi. Tuy nhiên, tôi vẫn tìm thấy nhiều điểm đáng trân trọng ở anh: sự
phóng khoáng, lòng chân thành, sự tận tâm với gia đình và bạn bè, và
niềm tò mò đối với kiến thức.
Những khi gặp nhau, chúng tôi không đào sâu tập trung vào những điểm
dị biệt. Chúng tôi chỉ chia sẻ với nhau những mối quan tâm chung. Anh
ấy đã làm phong phú thêm cho cuộc sống của tôi, và tôi tin rằng anh
cũng nghĩ về mình như vậy. Chúng tôi thích đi chơi cùng nhau. Không
gì khiến chúng ta cảm thấy hạnh phúc hơn khi biết được rằng có người
trân trọng giá trị của mình.
Tôi ước gì mình có thêm nhiều người bạn như anh ấy.
3. Tạo thêm giá trị mỗi ngày
Sau ba năm sống trong cuộc khủng hoảng tới giờ vẫn có quá ít dấu hiệu
phục hồi, cũng không có gì là lạ khi con người ta phải trải qua đầy đủ
các cung bậc cảm xúc tiêu cực, từ sợ hãi cho tới giận dữ. Nhưng theo
chiều hướng nào?
Chúng ta không những không nhận được mà còn không tạo ra được điều
gì giá trị khi chỉ biết than phiền, cáu kỉnh, và đổ lỗi cho nhau.
Thể hiện sự tức giận để làm dịu cơn giận dữ chỉ là ảo tưởng. Thể hiện
cảm xúc chỉ khiến chúng mạnh mẽ hơn, dù theo chiều hướng tốt lên hay
xấu đi. Giận dữ sẽ chỉ tạo thêm giận dữ. Càng đổ lỗi cho người khác,
chúng ta càng trở thành bậc thầy trong nghệ thuật đổ lỗi, và chúng ta
càng cảm thấy vô vọng.
Một lựa chọn khác là hãy biết nhận trách nhiệm. Tức là bạn hãy đầu tư
công sức vào những gì mình có thể tác động được, và đừng lãng phí nó
cho những gì bạn không thể.
Nói tóm lại, làm thế nào để chúng ta có thể tạo thêm giá trị cho nhau và
cho mọi người mỗi ngày? Bước làm đầu tiên là hãy ngừng bận tâm tới
những mong mỏi và lo lắng trước mắt của mình để có thể tự do tập trung
quan tâm tới nhu cầu của người khác. Để làm được điều này, đòi hỏi
chúng ta phải có một khả năng mà nhiều người trong số chúng ta chưa
chú ý trau dồi: đó là chủ động kiềm chế sự sung sướng lại.
Bạn có thể cảm thấy thoải mái khi ngồi uống vài vại bia, nhưng niềm vui
đó không lâu bền. Để tạo ra được giá trị, chúng ta cần phải đầu tư công
sức, và đôi khi phải hy sin ...