Thông tin tài liệu:
Tất cả những ai đã biết vụ án này đều không chịu tin rằng câu chuyện kỳ lạ mà người ta gọi là ”Một mảnh của Joyce - Amstrong ” là một sự huyền hó thêu dệt bởi một kẻ lạ mặt do sự gợi hứng của một tâm tính sa đọa
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sự khủng khiếp giữa trời cao - phần 1 Sự khủng khiếp giữa trời cao - Phần 1Tất cả những ai đã biết vụ án này đều không chịu tin rằng câu chuyện kỳ lạ mà ngườita gọi là ”Một mảnh của Joyce - Amstrong ” là một sự huyền hó thêu dệt bởi một kẻlạ mặt do sự gợi hứng của một tâm tính sa đọa. Một anh chàng hề cô hồn nhất và lémlỉnh nhất chắc cũng phải nhìn vào sự vật này hai lão lần trước khi dồn cả cái đầu óctưởng tượng đầy bệnh hoạn của anh vào những việc không thể chối cãi được mộtcách bi đát đã dựng nên câu chuyện này, mặc dù câu chuyện này đầy rẫy những lời xácquyết rùng rợn và có khi quái đản nữa, nó vẫn không thiếu tính chất đáng tin và nókhiến chúng ta phải xét lại một quan niệm mà ngày nay đã có vẻ lỗi thời. Chỉ có mộtlằn ranh an toàn mỏng manh để che chở cho con người chống lại một sự nguy hiểmbất ngờ. Trước khi thuật lại câu chuyện nguyên thủy trong cái hình thức không toànvẹn một cách khốn khổ của nó, tôi xin trình lên các dộc giả cả mọi sự việc mà ngườita được biết vào ngày hôm đó. Trước hết tôi xin nói với các bạn có tính đa nghi đã ngờvực câu chuyện của Joyce - Armstrong rằng các sự việc có dình líu tới đại uý Myrthetrong Hải quân Hoàng gia và ông Hay Connor đã được phối kiểm: Đúng là họ đã chếtnhư người thuật truyện đã mô tả. ” Một mảnh của Joyce – Armstrong ” đã được tìm thấy tại một cánh đồng được gọitên là Haycock Ha, ở khoảng một cây số rưỡi về phía Tây làng Withyham trên ranhquận Kent và quận Sussex. Ngày 15 tháng chín vừa qua, một anh nông dân là JaméFlynn, làm công cho trại chủ Mathew Dodd, thuộc Nông Trại Chauntry ở Withyham,trông thấy một cái vố làm bằng rể cây Bruyen ở cạnh con đường chạy dọc theo hàngrào của Haycock Hạ. Cách xa hơn một vài thước nữa, anh ta tìm thấy cặp mắt kínhđeo mắt bị bể. Sau rốt, trong những cây gai ở cái hố anh ta phát hiện ra một quyểnsách mỏng gáy vải: Đó là một quyển sổ tay, một vài tờ bị long ra và bay tung toé chỗchân hàng rào. Anh ta nhặt nhanh tất cả: Ba tờ giấy trong đó có hai tờ đầu, đã khôngthể nào kiếm thấy được. Anh nông dân mang chiến lợi phẩm này về cho ông chủ củaanh, rồi ông này đưa cho bác sĩ Atherton ở Hartfield xem. Vị quý nhân này tháy ngayrằng cần có một sự giám định chuyên môn. Vậy là bản thảo được đưa tới câu lạc bộHàng không ở London, nơi mà nó vẫn còn tới bây giờ. Hai trang dầu của bản thảo bị mất. Một trang khác cũng bị rơi mất ở đoạn kết thúccâu chuyện, nhưng sự mạnh lạc của toàn thể không hề hấn gì. Người ta cho rằngđoạn khởi đầu phác hoạ lại giấu tưởng lục của ông Joyce – Armstrong, bằng tưởnglục mà người ta có thể tạo lại một cách dễ dàng và nó vẫn là thứ độc nhất vô nhịtrong nghành hàng không Anh quốc. Trong nhiều năm trời Joyce – Armstrong vẫn đượccoi như một trong những nhân viên phi hành táo bạo nhất và uyên bác nhất. Sự kết hợpcác tài năng này đã cho phép ông phát minh và thí nghiệm nhiều phương pháp mà têntuổi ông vẫn còn được gắn liền. Tất cả bản thảo của ông được viết bằng mực mộtcách đằng tả, trừ những dòng cuối cùng viết nguệch ngoạc bằng bút chì, gần nhưkhông thể đọc được, người ta đoán rằng chúng được viết một cách rất vội vã trên ghếmột phi cơ đang bay. Ta cần nói thêm rằng có những vết bẩn làm lem luốc trang cuốicùng và tờ bìa, các giàm định chuyên môn của Bộ Nội vụ tuyên bố rằng đó là nhữngvết máu, có thể là máu người, nhưng chắc chắn là máu của động vật có vú. Sự kiện làviệc phân tích chất máu này đã phát hiện một vật gì rất giống con vi khuẩn bệnh sốtrét rừng ( Joyce – Armstrong thường bị những cơn sốt rét ) là một thí dụ đáng kể vềnhững vũ khí mới mà khoa học hiện đại đã đặt vào tay các thám tử của chúng ta. Bây giờ hãy nói qua tới nhân cách của tác giả một tài liệu sẽ mở ra một kỷ nguyênmới. Nếu ta tin được qua lời một vài người bạn đã biết nhiều về ông, thì Joyce –Armstrong là một người hay mơ mộng và là một thi sĩ, cũng như là một nhà phát minhvà một kỹ thuật gia của ngành cơ giới. Ông đã tiêu phầ lớn tài sản đáng kể để thoảmãn sở thích vẻ hàng không trong các xưởng của ông ở gần Devizes. Ông có bốn phicơ tiêng. Và trong năm ngoái, ông đã bay không dưới 170 lần. Tính nết của ông thườngảm đảm. Trong những dịp này ông tự cách ly và tránh mặt mọi sự tiếp xúc với xã hội.Đại uý Dangerfield, một người bạn đường thân nhất của ông công nhận rằng trongmột vài trường hợp tính cổ quái của ông gần đi tới chỗ điên khùng, ông chẳng thườngcó thói quen mang theo lên ohi cơ một khẩu súng săn đó ư? Hơn nữa vụ tai nạn xảy ra với Trung Úy Murtle đã khiến ông xúc động một cách haihại. Trong khi định phá kỷ lục về độ cao, Myrtle đã bị rơi từ một độ cao chừng mườingàn mét, một sự việc khủng khiếp! Cái đầu ông ta hoàn toàn biến mất, tuy nhiên chântay và tất cả phần còn lại của thân thể ông vẫn còn giữ được hình thể nguyên thuỷ,mỗi khi các phi công họp mặt với nhau, Joyce – Armstrong lại hỏi với một nụ cười bidhiểm: ” Các bjan đã tìm thấy cái đầu của Myrtle chưa? ” Một buổi tối sau bữa ăn tại câu lạc bộ của trường huấn luyện phi công tạiSalisbury, ôn đã gây ra một cuộc tranh luận về đề luận sau đây: Trong các sự hiểmnguy đối với các phi hành gia thì cái nào là lớn nhất và thường xảy ra nhất? Sau khi đãnghe các ý kiến được phát biểu về các lỗ hỗng trong không khí, các khiếm khuyếttrong việc chế tạo, các trận bảo tố, ông nhún vai từ chối không đưa ra ý kiến riêng củaông. Nhưng ông cho thấy rằng nó hoàn toàn khác với những gì mà ông vừa được nghe. Thiết tưởng không phải là vô ích để nói rằng một ngày sau khi ông mất tích ngườita phát giác ra rằng ông đã thu xếp các công việc của ông đâu vào đó với một sự tỉ mỉcho phép ta tin rằng ông đã linh cảm được sự cáo chung đang chờ đợi ông. Nhưng sự chỉ dẫn tiên khởi này rất cần thiết. Bây giờ tôi xin chuyển dịc một cáchthật đúng câu chuyện như nó đã được ghi bắt đầu từ trang ba của quyển sổ tay bị dínhmáu. ”....Tuy nhiên, khi tôi ăn bữa tối ở Reions với Cosetli và Gustave Roymond, tôi phảinhận thấy rằng không có người nào ý thức được sự hiện ...