Danh mục

Sứ Mạng Hạnh Phúc

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 113.92 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chi những lời bàn tán của thiên hạ đến tai tôi, Xuân Vũ đã ngoại tình gần một năm nay rồi. Chồng tôi có nhân tình? Câu hỏi nặng như búa bổ. Đau nhức cả đầu. Chàng nói với tôi, công ty cần chàng làm thêm thứ bảy. Từ bảy, tám tháng nay, tôi vẫn tin như vậy. Tôi tập thói quen tin tưởng tất cả những gì chàng nói.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sứ Mạng Hạnh Phúc Sứ Mạng Hạnh Phúc Chi những lời bàn tán của thiên hạ đến tai tôi, Xuân Vũ đã ngoại tình gần một năm nayrồi. Chồng tôi có nhân tình? Câu hỏi nặng như búa bổ. Đau nhức cả đầu.Chàng nói với tôi, công ty cần chàng làm thêm thứ bảy. Từ bảy, tám tháng nay, tôi vẫntin như vậy. Tôi tập thói quen tin tưởng tất cả những gì chàng nói. Ở đâu đó có lờikhuyên, đại khái: Nghi ngờ chỉ gây thêm phiền não và giết chết hạnh phúc gia đình. Tôikhông dám nghi ngờ. Tôi không bao giờ tìm hiểu về số lương chàng lãnh mỗi tháng. Lịchsự tối thiểu, tôi nghĩ mình nên có. Chàng vẫn chu toàn trách nhiệm trả tiền nhà, điện,sưởi… tôi lo phần ăn uống, vật dụng linh tinh trong nhà. Tôi là mẫu người an phận, phânchia như thế đã là công bình lắm rồi.Nhịp đời vẫn êm ả, đều đặn. Một ngày của tôi bắt đầu từ năm giờ rưởi sáng. Tôi thức dậy.Làm điểm tâm và món ăn trưa cho mọi người mang theo. Bảy giờ chàng và hai con rờikhỏi giường. Tám giờ chàng đi làm. Tôi đưa hai con tới trường trước khi tới chỗ làm.Chiều hai con về trước, kế đến là chàng. Tôi là người sau cùng về tới nhà, khoảng sáugiờ. Đi ngay vào bếp, lo buổi ăn chiều. Cũng có đôi lúc, vì quá mệt mõi, tôi cảm thấy bựctức khi thấy chàng đang nằm phè trên sofa, nhâm nhi chai bia lạnh, coi truyền hình. Nếuchàng biết thông cảm, phụ giúp tôi một tay. Vừa thân mật , vừa có bữa cơm sớm hơn.Sau khi ăn, nếu chàng lãnh nhiệm vụ rữa chén, tôi sẽ được mươi lăm phút nghỉ ngơi lấylại hơi sức đã tiêu pha trong một ngày làm việc. Sau đó, còn nhiều việc khác đang chờđợi bàn tay người mẹ… những việc không tên, kể sao cho hết? Cuối tuần, những thứ nhưgiặt giũ, lau chùi, hút bụi… đi chợ mua thức ăn cho tuần kế tiếp.. đều nằm trong hai bàntay của riêng tôi. Hai bàn tay chàng nằm ở nơi khác…Một ngày tôi phải làm việc bao nhiêu tiếng? Một tuần tôi phải làm việc bao nhiêu ngày??Có khi nào chàng nhận ra điều này không? Tôi đâu phải là người máy? Nhưng than thởnày chỉ nằm trong tư tưởng nên chàng chưa bao giờ nghe một lời phàn nàn của tôi. Tôinghĩ, chắc chắn chàng rất hài lòng với hạnh phúc gia đình chàng hiện có. Cuối cùng, tôiđã lầm!Chàng và người đàn bà kia đã cùng nhau khai hỏa chiến tranh. Muốn tìm lại hòa bình, tôikhông thể làm ngơ, bỏ mặc. Tôi phải cất lên vai mình khối trách nhiệm của một chiến sĩ,lên đường chiến đấu bảo vệ hạnh phúc...Tôi đi lại, ngồi xuống cạnh chàng khi chàng vừa buông cuốn truyện trinh thám xuốngbàn.- Em gọi điện vào sở anh. Không ai trả lời hết. Hình như anh không đến làm sáng nay?- Thứ bảy không phải là ngày phục vụ khách hàng nên không ai trả lời phôn. Bọn anh chỉvài người đi làm để giải quyết những việc còn tồn đọng trong tuần. Sao tự nhiên, emmuốn gọi anh? Em nghi ngờ gì anh?- Anh có gì để em nghi ngờ không vậy?Trả lời câu hỏi bằng một câu hỏi, điều tôi chưa từng làm với chàng. Tưởng chàng sẽ nổigiận, nhưng không, chàng chỉ mỉm cười:- Không có đâu nghen. Em cứ yên lòng tin tưởng anh. Đừng lung lay hạnh phúc một cáchvô cớ. Thôi nghen, để anh đọc hết quyển truyện này, mai anh phải trả nó lại thư viện rồiđó.Chàng cầm quyển truyện lên, dán mắt vào. Tôi đành nhượng bộ chàng ở ngay bước tấncông sơ khởi...Tối chủ nhật, chàng gọi điện thoại cho ai đó. Vài phút sau, chàng thay quần áo trước khinói với tôi:- Thằng bạn rũ anh đến nhà nó đánh cờ tướng một chút.- Ai vậy anh?- Anh Quang chứ ai.Vừa dứt câu, chàng đã nhanh chân đi ra cửa. Rồi một chút của chàng đã lút tới khuya.Khi chàng rón rén vào giường, tôi nhìn đồng hồ, đã một giờ sáng.Sáng hôm sau, tôi vẫn bình thản làm nhiệm vụ của một ngày bắt đầu. Tôi nghĩ, mình nênkhôn hơn một chút. Bằng chứng thứ nhất, chàng đã bẻ gãy ngọt ngào. Lần này tôi khôngnên đưa bằng chứng ra một cách vội vã. Tôi chờ đợi. Quan sát. Rình rập. Đến khi tìm rathêm, tôi xuất trận lần thứ hai.- Anh à, mấy lúc gần đây, giặt áo anh, em ngửi thấy mùi thơm.Chàng bình tỉnh nhìn thẳng vào mặt tôi:- Em nói mùi thơm gì? Mùi xà bông anh tắm chứ gì nữa? Hay mùi xà bông giặt đồ?.- Không phải. Xà bông giặt đồ không có mùi thơm. Xà bông tắm không thơm dai đếnvậy. Em muốn nói mùi nước hoa kìa. Nước hoa đàn bà nữa chứ.- Nước hoa đàn bà? Anh không hiểu em muốn ám chỉ gì đây?Tôi đi vào trong lấy cái áo.- Đây, áo anh vẫn còn phảng phất mùi.Chàng cầm áo đưa lên mũi hít hít, cười rộ lên.- À, thôi, anh hiểu rồi. Bà thư ký xồn xồn trong sở anh, chiều nào cũng ôm hôn hết ngườinày tới người khác khi nói “goodbye, see you tomorrow”. Không hiểu bà ấy xài loại nướchoa gì mà dai ghê gớm. Mấy ông làm chung với anh, cũng bị vợ điều tra loạn cả lên. Emhiểu chưa?Tôi không đến nỗi ngây thơ dễ tin như thế. Mùi nước hoa phát ra từ cổ áo, ngực áo. Bàthư ký đâu thể nào vùi vào ngực hay cổ chàng khi hôn chào? Tôi tấn công hướng khác:- Hôm chủ nhật, anh nói lại nhà anh Quang đánh cờ tướng, em đi mua sữa cho con cóchạy ngang nhà anh Quang. Em không thấy xe anh đậu mà đèn trong nhà thì tắt tối thui.Chắc là một anh Quang nào khác, k ...

Tài liệu được xem nhiều: