Danh mục

Sương Sa Lạnh Lùng

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 82.03 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mình về cho chóng mình ra Kẻo em chờ đợi Sưong sa lạnh lùng (Hát ru) Cứ nghe giọng ca vọng cổ cất lên từ căn nhà trong kẹt xóm là ai cũng hiểu trời đã về chiều. Bởi vì chỉ có thời gian này thì chủ nhân căn nhà mới có mặt, và vì buồn quá, anh ta phải cất tiếng lên cho đỡ thấy cô đơn. Điều này anh ấy đã làm từ năm này sang tháng khác, thuần thục, chăm chỉ và nhẫn nại một cách thành tín, dường như nếu không như vậy thì lòng anh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sương Sa Lạnh LùngSương Sa Lạnh Lùng Huân Long Sương Sa Lạnh Lùng Tác giả: Huân Long Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 29-October-2012Mình về cho chóng mình raKẻo em chờ đợiSưong sa lạnh lùng(Hát ru)Cứ nghe giọng ca vọng cổ cất lên từ căn nhà trong kẹt xóm là ai cũng hiểu trời đã về chiều. Bởivì chỉ có thời gian này thì chủ nhân căn nhà mới có mặt, và vì buồn quá, anh ta phải cất tiếnglên cho đỡ thấy cô đơn. Điều này anh ấy đã làm từ năm này sang tháng khác, thuần thục, chămchỉ và nhẫn nại một cách thành tín, dường như nếu không như vậy thì lòng anh sẽ thấy môngmênh vô tận.Quanh đi quẩn lại vẫn chỉ là một lời oán than, trách móc ai đó về một cuộc tình lãng đãng trôiqua. Thực sự câu ca chẳng ra đầu ra đuôi gì hết, có khi còn sai trật với cung điệu của một bàivọng cổ huê tình, thế nhưng điều đó có hề gì, miễn là khi hát lên anh thấy trút đi được một chútsầu nhen nhóm.Anh đã cố quên đi nỗi sầu hờn tủi mà quên hoài hổng được. Nỗi lùng nhùng khi cô ấy đànhđoạn chia tay như con dao bén ngọt cắt lìa quá khứ. Anh không trách gì cô mà chỉ buồn vì côchia tay còn tiếc không để một lời từ giã cho nhau. Hổng biết trời đất có cảm thông dùm chothân phận của anh chăng mà bữa tối khi cô đi, ôi thôi, mưa thúi trời thúi đất.Căn nhà anh dột ướt lùm xùm, nhưng anh không lạnh vì trời mưa mà quá lạnh vì thương nhớ.Anh cứ lo lo cô đi có kịp trước khi trời chuyển mưa hay là hiện giờ đang lao đao vì ướt át. Bữađó, đột nhiên, anh ôm vòng tay mà hát nghêu ngao, ai dè thành lời ca không thể nào bỏ được.Hỡi tình lang nàng ơi, dẫu có đắng cay chua xót trăm chiều thì sông kia vẫn dâng tràn con nước.Thuyền anh trôi giữa cảnh vắng đắng cay, chỉ thiếu bóng hình tình lang chập chờn đâu đó...Anh ca mình ên, không có một tiếng đàn hay một nhịp song lang gõ phụ, vậy mà sao nó phátan nát cõi lòng anh.Hằng ngày anh vẫn bôn ba ra đầu ngõ ngồi bơm vá xe, lộn sên và sửa ổ líp cho khách. Cà xịchcà xang gặc gặc cần bơm để nhận vài đồng của khách giao cho, gặp bữa có ông hoặc quên đêmtiền theo, có bà hoặc chưa có tiền lẻ, hẹn đi chợ xong ra sẽ trả rồi đi luôn, anh cũng chẳng chờTrang 1/3 http://motsach.infoSương Sa Lạnh Lùng Huân Longchẳng đợi.Anh thường nói một mình: đến hẹn hò như tình yêu mà còn quên cái rột bỏ đi đoạn đành thì sáchi một lời hứa quay ra cũng biệt dạng mất tăm. Có lần anh đã nghĩ hay là bỏ về quê cho rồi đểxóa đi dấu vết buồn thương đang phả đầy trong tâm khảm, song lại tự hỏi về làm gì ăn nên tỏ áingại phân vân.Người ta bảo thất tình dễ no ngang, thì trường hợp anh đúng vậy thiệt. Cái bụng trống trơn màcứ ớn ợn đầy hơi, có khi nhịn luôn tới chiều ăn một thể. Bởi vì ăn gì cũng bắt nhớ mà nhớ thì ănthấy sao ngon. Mới hồi nào cô ấy cũng ra đây trưa ăn với anh món gì đó, chẳng cần sang màvẫn thấy vui. Hai người chỉ cần chia nhau một nửa ổ bánh mì hay tô bún cũng đã lửng cái bụngcủa mình.Bây giờ còn một mình, dẫu có ăn cả ổ hay nguyên tô thì cũng thấy mùi vị gì đâu. Cô ấy đã đimất tiêu thì còn vui gì mà ăn thấy ngon, ngủ thấy say. Cô ấy lượn lờ như bóng mây ngọn gió, lađà trên ngọn cây, bay qua bao đồi núi, sông rạch để rồi mất hút ở một nơi nào.Thiệt tình anh cũng không rõ là cô ấy với anh ra sao. Có thật hai người đã yêu nhau chưa, haychỉ vẫn mơ màng bóng quế. Hồi cô đến ngồi với anh tán dóc mỗi ngày, chưa khi nào anh thấycô xác nhận một điều gì rõ rệt. Đã nhiều lần anh gạn hỏi cô, xin cậy nhờ người đến mối manhđể nhận cô về làm vợ chính thức, nhưng cô chỉ nhỏn nhoẻn cười ỡm ờ: còn sớm mà anh.Anh đã thủ thỉ với cô: vậy là em hổng thương anh? Cô nói: thương chớ sao không thương,không thương mà bò ra với anh để người ta chê cười thúi đầu, thúi óc. Lần nào anh định tìmcách cầm lấy bàn tay cô để đặt một cái hun tình tứ là y như cô đứng lên cái rột, khiến anh chưnghửng. Cô khỏa lấp để anh không nản lòng thất vọng: trưa trật rồi để em dìa, mơi em lại trở qua.Cô lướt đi như một cái bóng, người đã xa và lời ví von vẫn còn phảng phất đâu đây “ mình vềcho chóng mình ra, kẻo em chờ đợi sương sa lạnh lùng. Cứ như thế, cô nàng hư hư thực thực đivào đời anh và để lại một nhát chém rất sâu.Lúc này cô ấy đi rồi, sương sa lạnh lùng không phải khiến cô chịu đựng mà anh đành phũ phàngvới những giọt sương rơi. Cái thùng đồ nghề bơm sửa xe đâm thành nặng chình chịch trên tayanh mỗi ngày ra vào khỏi căn nhà. Anh như người mất hồn khi chợt nhớ đến cô. Đang hì hụckéo bơm đun hơi vào xăm chiếc xe đạp, anh thẫn thờ khi nhớ lại ánh mắt cô. Tay đang bơmthành mất hết sinh lực, cần bơm lỏng lơi mặc cho lặng lẽ trôi. Khách chờ đợi nhìn sững anhtưởng là bóng ma ...

Tài liệu được xem nhiều: