Danh mục

Tà Áo Noël

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 101.39 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Buổi chiều trời âm u rồi chuyển dần đến cơn mưa lớn. Tôi cố tình không khép vội cánh cửa sổ, để mặc những bụi mưa bay tạt vào phòng làm lấm ướt bức tranh vẽ bỏ dỡ cùng dăm quyển sách trên bàn .... Vẫn lười biếng, tôi thu mình dưới lớp chăn ấm quấn đến tận cổ nằm nghe mưa rơi đều trên mái ngói.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tà Áo Noël Tà Áo NoëlBuổi chiều trời âm u rồi chuyển dần đến cơn mưa lớn. Tôi cố tình không khép vội cánhcửa sổ, để mặc những bụi mưa bay tạt vào phòng làm lấm ướt bức tranh vẽ bỏ dỡ cùngdăm quyển sách trên bàn ....Vẫn lười biếng, tôi thu mình dưới lớp chăn ấm quấn đến tận cổ nằm nghe mưa rơi đềutrên mái ngói. Tôi thích và yêu mưa vô cùng ! Mưa ở đâu ? Từ miền núi đồi hoang vu xalạ, ngang bao bao cánh đồng, mang theo tan tác hơi lạnh của cây cỏ gãy đổ khiến tôi xaoxuyến tâm hồn ... ! Tôi tự hỏi có bao nhiêu khách bộ hành dừng chân trú mưa dưới máihiên nhà người, hoặc những hàng cây ven đường ... có cô bé Mitsuko tôi mến không ?Ngoài đường phố chắc tiêu điều biết mấyBuổi chiều sắp tàn. Tôi khoát áo lấy xe Vespa đến nhà Mitsuko, đưa nàng dạo quanh vàicon đường hãy còn lấp loáng nước mưa, suốt những đoạn đường cô bé thích thú nói cườitự nhiên, đôi lần vòng tay ôm chặc lấy tôi và trách nhẹ mỗi khi xe chạy lên những ổ gà lồilõm, hoặc im lặng không biết lại giận hờn hay buồn chi ? Mitsuko dạo này chợt buồn,chợt vui như mưa bóng mây phút chốc mưa và chóng tạnh. Khi thương mến ai, ta thườngmuốn hiểu và chia xẻ tâm tình cùng họ rất nhiều ... Nhưng mỗi lần cô bé im lặng hoặchờn dỗi, tôi giả vờ thản nhiên như không hay biết và cũng rất bối rối, đáng tiếc, khi côcuối đầu che đậy những giọt nước mắt âm thầm rơi ! Sau cùng thường kết thúc bằngnhững tiếng cười khúc khích của cô bé qua những câu chuyện vui mà tôi kể để trêu ghẹo,và cũng là thái độ xin lỗi rất ư là nịnh đầm với Mitsuko, kèm theo vài dòng thi văn theolời yêu cầu của “nạn nhân” Mitsuko Nakashima Okita !Tóc mây em vẫn còn dàiPhải em nuôi cánh Liên Đài tặng anh ?Thuyền Từ ghé bến mắt xanhNhư Lai bỗng nở trong tranh nụ cười !Một thương chín bỏ làm mườiHai thương em đã cùng người sang sôngĐây anh uống cạn chén lòngNở ra một đóa tình không rạng ngời !Từ em thuở ấy vào đờiCớ sao tóc thả mây trời gió bay ?Anh về nuôi mộng nào hayTĩnh ra mới biết hồn say phấn kỳ !Thôi em mở cửa từ biCho anh gởi chút tình si cuối cùngBích LiênTừ khi vào Lính đến nay đã hơn hai năm. Bây giờ ở đây miền cao nguyên với những cơnmưa lớn như không muốn tạnh và giá rét của núi rừng buổi về chiều làm se da, chùng dạkẻ quanh năm suốt tháng hành quân liên tiếp từ mùa khô ở chiến trường: Trị Thiên, MaiLĩnh, Phong Điền, Thạch Hãn, Giao Linh, Cửa Việt ... Những địa danh cùng với cảnhngười dân hiền lành, nghèo khổ, hoạn nạn bồng bế, dắt dìu nhau trong kinh hoàng cốvượt qua khỏi vùng lửa đạn giặc Cộng chiếm đóng, nghe lạ tai và xa tầm mắt nhìn của thịdân may mắn cư ngụ trong những thành phố lớn xa hoa và bình yên ! Đầu mùa mưa xuôiquân về Nam, miền đồng bằng lấp xấp nước với những cuộc hành quân: Lam Sơn, ThápMười, Kiến Phong, Cao Lãnh, Đức Hòa, Đức Huệ, ...Và đám mạ non chờ cấy.Chiều nay dừng quân ở đây nhìn dãy núi rừng mầu tím thẫm chạy dài ... Chạnh lòng nhớnhững chiều mưa qua thành phố với cô bé Mitsuko mắt huyền, tóc cắt ngắn như PoupéeNhật Bản trong tà áo màu thiên thanh trên đấy tôi vẽ cánh quỳnh lan tặng nàng vào dịpGiáng Sinh năm trước .Mưa từ rừng núi bao laMang theo tan tác ngang qua phố chiềuĐường xưa phố cũ tiêu điều !Chiều nay có kẻ quạnh hiu một mình !Nhìn mưa chạnh nhớ người tìnhCánh Quỳnh năm trước bóng hình em đâu ?Mưa chi để mắt em sâu ?Ở đây rừng núi gọi sầu hư vô !Xuyên Đảo Phương Tử MitsukoKimono ngày trước em còn giữ không ?Trịnh Khải HoàngThời gian và đời Lính xuôi ngược đã làm tôi thay đổi nhiều … Nhưng vẫn không tránhkhỏi cảm giác xúc động ngày trở về nhìn lại hàng hiên nhà tôi phủ đầy những xác lá khô,có mớ đã rã mục ẩm ướt, … Lâu lắm rồi không có người chăm sóc, quét dọn giànAntigône gãy đổ trơ giây, hoa đỏ tàn tạ chen lẫn với rợ hoang mọc đua vượt tiêu điều !Chẳng buồn dọn dẹp để cảnh tan tác yên vậy, tôi ngồi ở hàng hiên nhìn buổi chiều mùaĐông chầm chậm qua, dăm con chim se sẻ bay về nấp trên mái ngói gọi nhau chim chíp… Mitsuko bước qua cổng, vẫn dáng người quen thuộc ấy, nhưng bây giờ nàng đã làthiếu nữ hơn trước, tóc huyền thả dài, ánh mắt hẵn đen hơn, … Và trời dù tối tôi vẫn nhìnthấy môi nàng hồng hơn xưa, hoa nở đâu đây mà hương nhẹ bay thoảng không gian ?Nàng nói :- Em vẫn đi ngang qua đây như mọi ngày và nghĩ anh sẽ trở về vào dịp Giáng Sinh nămnay … Thật đúng như vậy. Anh không chào em há !- Chào “Nhi Đồng” … em lớn quá ! Không biết có còn là nhi đồng của anh như ngàytrước ? …- Em vẫn thích được anh gọi là “Nhi Đồng” như trước. Anh đi khỏi không ai gọi em nhưthế, em tưởng chừng mình đã mất đi những ngày thân ái được anh nuông chìu với bao kỷniệm êm đềm xưa !Nghe Mitsuko nói, tâm tình của tôi có nhiều âm điệu như tơ vương luyến ái khó diễn tả,tỏ bày là tôi đã âm thầm yêu nàng ! Ngại ngùng tôi lẫn tránh bắt quàng sang chuyện khác:- Mitsuko còn tiếp tục đọc sách Triết không ?- Dạ không anh. Nói anh đừng cười em nhé ! Em có cảm tưởng mấy ông Triết Gia sốngtrong hư hư - thực t ...

Tài liệu được xem nhiều: