Danh mục

Tài liệu: Việc tiếp nhận cuốn 'Từ Liên Xô trở về' ở Việt Nam

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 266.17 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Và những sự thật đau lòng, những vấn đề trăn trởỞ đất nước Xô Viết, Gide đã được đón chào với tư cách một người bạn và chính điều đó càng thôi thúc ông nói lên sự thật: "Cần phải nói rằng ở đất nước này khắp nơi tôi được giới thiệu như một người bạn: điều đó được thể hiện qua ánh mắt nhìn của tất cả mọi người, một kiểu như sự chấp nhận.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tài liệu: Việc tiếp nhận cuốn Từ Liên Xô trở về ở Việt NamViệc tiếp nhận cuốn Từ Liên Xô trở về ở Việt NamVà những sự thật đau lòng, những vấn đề trăn trở Ở đất nước Xô Viết, Gide đã được đón chào với tư cách một người bạn vàchính điều đó càng thôi thúc ông nói lên sự thật: Cần phải nói rằng ở đất nước nàykhắp nơi tôi được giới thiệu như một người bạn: điều đó được thể hiện qua ánh mắtnhìn của tất cả mọi người, một kiểu như sự chấp nhận. Tôi muốn xứng đáng với điều đóhơn thế; và điều đó thúc giục tôi phải nói, như cách đấy hơn mười năm ông đã buộcphải lên tiếng ở Congo. Vậy ông đã nói gì? Ông đã nói sự thật những điều trông thấy khiến ông đau đớn lòng. Ngay từ phần I, phần chủ yếu ông ca ngợi Liên Xô với những ngày đầu mới đến,ông đã phải đặt vấn đề. Đang nói về vẻ đẹp của nhiều khu rừng trên đất Xô Viết,ông đã liên hệ ngay đến những vấn đề khiến tâm ông không thể yên: Nhưng hoàn toànkhông phải tôi đến Liên Xô để tìm kiếm các vẻ đẹp đó. Điều quan trọng đối với tôi là conngười, là mọi người và đó làđiều người ta có thể làm và người ta đã giải quyết. Khurừng đang cuốn hút tôi, khu rừng rậm rạp một cách khủng khiếp, ở đó tôi ViÖc tiÕpnhËn... 63 đang lạc lối, đó là khu rừng của những vấn đề xã hội. Ở Liên Xô, những vấn đềđó đòi hỏi bạn và giục giã bạn, đè nặng lên bạn từ mọi phía. Trước hết, đó là vấn đề cuộc sống còn nhiều khó khăn của nhân dân Xô Viết.Gide đã chứng kiến dòng người với con số hàng trăm xếp hàng lặng lẽ khi trời còn rấtsớm trước các cửa hàng còn chưa mở cửa ở thủ đô Moscou. Để rồi, khi cửa hàng mở,mọi người không thể được đáp ứng yêu cầu vì hàng hoá quá ít và cũng chỉ có nhữnghàng thiết yếu nhất, không thể có hàng cao cấp. Với chỗ đứng của một người chống lạichủ nghĩa tư bản như ông tự nhận, Gide đã thử giải thích việc khan hiếm hàng hoá vàviệc chỉ có loại hàng hoá bình thường là bởi không có cạnh tranh trong sản xuất. Đếnmột nông trường điển hình, thăm nhiều gia đình nông trường viên, Gide nhận thấy cácnhà đều giống nhau ở đồ đạc xấu xí. Thăm Sotchi, ca ngợi cảnh đẹp của thànhphố nghỉ mát, đồng thời nhà văn nhận ra những điều bất cập đến đau lòng. Những côngnhân, viên chức ở công trường xây dựng nhà hát mới được trả lương thấp và phải ở (ôngdùng từ parquer trong nguyên văn có nghĩa là bị nhốt) trong những nơi tạm trú gớmguốc, bẩn thỉu. Không xa khách sạn Sinop sang trọng, đầy đủ tiện nghi là một nôngtrường được nhà văn ca ngợi bởi sựmẫu mực của nó. Nhưng chỉ cách nông trường mộtcon suối là cả dãy nhà ổ chuột, ở đó, tất nhiên không phải để dành cho những kháchnghỉ mát, mà là cho những người thuê: bốn người một phòng 2,5m×2m thuê 2 rúp mộttháng một người. Bữa ăn ởnông trường giá chỉ 2 rúp nhưng đó là một điều xa xỉ khôngthể được phép đối với những người lương chỉ có 75 rúp một tháng. Nhà văn nhậnthấy ở Liên bang Xô Viết có quá nhiều người nghèo và ông thú nhận: Thế mà tôi hyvọng không thấy họ nữa, hoặc thậm chí chính xác hơn: chính là để không nhìn thấyngười nghèo nữa mà tôi đã đến Liên Xô. Sự thất vọng của nhà văn là có thể hiểu được:ông đã quá yêu mến ngưỡng mộ đất nước Xô Viết, thậm chí quá hy vọng về những điềutốt đẹp một cách lý tưởng mà đất nước này có thể mang lại. Công cuộc xây dựngchủ nghĩa xã hội ở Liên Xô cho đến khi ông sang thăm mới được gần 20 năm rõ ràngchưa thể làm được những điều mà cả một đời người mơ ước. Rất tiếc, bức tranh hiện thực mà nhà văn quan sát thấy không chỉ ở cuộc sốngnghèo nàn về mặt vật chất. Khía cạnh đau buồnđược phát hiện còn từ một hướng khác.Từ những con người và hơn thế, là từ cơ chế bộ máy. Gide đã từng ngợi ca nhân dân XôViết là đáng khâm phục. Nhưng, đồng thời, ông nhận ra những mặt chưa thể hài lòngtừ những con người ở đất nước ấy.Điều làm ông băn khoăn nhất và cho rằng đó là mộttrong những việc quan trọng mà chính quyền Staline phải giải quyết, đó là sự trì trệ đếnmức trơ ì của dân chúng. Dường như người ta yên phận, hài lòng với tất cả, chấp nhậntất cả, không có phản ứng nào. Theo ông, chính điều đó đã dẫn đến sự không phát triểncủa xã hội. Ngoài ra, sự tự tôn quá đáng của công dân Xô Viết cũng là một điều đángphải lưu tâm. Họ không biết đến tình hình nước ngoài. Đã từng có người thốt lên:Người ta không tìmđủ giấy trên thế giới để kể lại về tất cả những gì mớimẻ tươi đẹp ở Liên Xô . Đến cả trẻ em cũng thấm nhuần tinh thần tựhào dân tộc đếnmức khó tin. Công dân Xô Viết tin tưởng một cách mạnh mẽ rằng ở nước ngoài, mọiviệc đều tồi tệ hơn ởLiên Xô. Đối với họ, ngoài Liên Xô, tất cả đều đen tối. Người tanghi ngờ khi Gide kể là ở Paris có tàu điện ngầm và hỏi ông ởPháp có trường họckhông. Có người hiểu biết hơn đã giải thích ở Pháp cũng có trường học, nhưng giáoviên đánh học trò. Các thiếu niên ở trại Artek (trại hè của những thiếu niên có thành tíchxuất sắc) đã rất ngạc nhiên khi nghe Gide nói về việc một sốphim Nga chiếu thànhcông ở Paris vì giáo viên của các em đã tuyên truyền rằng ở Pháp tất cả các p ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: