Mạnh Sĩ Nguyên tìm được người vú nuôi là nàng Đỗ thị lòng mừng khắp khởi, vì ông ta thấy nàng là người tiết phụ lại thêm cử chỉ đoan trang nên truyền cho gia quyến ông không ai được tỏ vẻ khinh thường nàng, buộc mọi người trong nhà phải kêu nàng là Tô Đại nương. Đêm hôm ấy Hàn Phu nhơn sắp lâm bồn, bỗng chiêm bao thấy một người đem đến cho nàng một nàng tiên vào bảo: - Ta vâng lện Ngọc Đế đem Chấp Phất Nữ đến đầu thai làm con gái nhà ngươi,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tái Sanh Duyên - Hồi Thứ Ba Tái Sanh Duyên Hồi Thứ BaGái nên, nhiều kẻ muốn cầu hôn. Họ Mạnh bày cuộc thi kén rể. Mạnh Sĩ Nguyên tìm được người vú nuôi là nàng Đỗ thị lòng mừngkhắp khởi, vì ông ta thấy nàng là người tiết phụ lại thêm cử chỉ đoan trangnên truyền cho gia quyến ông không ai được tỏ vẻ khinh thường nàng, buộcmọi người trong nhà phải kêu nàng là Tô Đại nương. Đêm hôm ấy Hàn Phu nhơn sắp lâm bồn, bỗng chiêm bao thấy mộtngười đem đến cho nàng một nàng tiên vào bảo: - Ta vâng lện Ngọc Đế đem Chấp Phất Nữ đến đầu thai làm con gáinhà ngươi, ngày sau sẽ hưởng phú quý vinh hoa. Khi Hàn Phu nhơn tỉnh dậy, mùi hương bay ngào ngạt khắp gianphòng, sau đó sanh hạ được một nàng con gái mặt mày xinh đẹp như hoa nở.Mạnh Sĩ Nguyên nghe Hàn Phu nhơn thuật lại câu chuyện trong giấc mộngnên đặt tên con là Lệ Quân rồi giao cho Tô Đại nương nuôi dưỡng. Ngày tháng trôi qua, nàng Mạnh Lệ Quân và Tô Yến Tuyết lên bốntuổi, cả hai đều xinh đẹp khác thường, hai trẻ chơi với nhau như chị em ruột. Hai nàng vừa lên năm tuổi đã được theo Mạnh Gia Linh cùng học tập,nhưng trong ba người chỉ có Mạnh Lệ Quân là thông minh hơn cả, nàng họcđâu nhớ đó, lại còn có óc nghiên cứu nên nàng có thể biết cả những việcnàng chưa học đến. Mạnh Gia Linh tuy cố tâm học tập song không thôngminh bằng Mạnh Lệ Quân, còn Tô Yến Tuyết thì đứng vào hàng thứ ba. Khi Mạnh Lệ Quân lên bảy tuổi thì ngũ kinh tứ thư thảy đều làuthông, lại có tài thi phú hay xuất chúng. Tuy vậy nàng phải cái tật sợ đau, lạiđược phu nhơn quá cưng nên không xỏ lỗ tai. Mạnh Sĩ Nguyên thấy vậy phàn nàn: - Con gái mà không xỏ lỗ tai thì làm sao gả lấy chồng? Hàn Phu nhơn đáp: - Thôi, để khi sắp lấy chồng sẽ xỏ lỗ tai vậy. Mãi đến năm mười ba tuổi mà ngày nào Mạnh Gia Linh làm văn cũngthua sút em gái mình, thậm chí văn bài của Mạnh Lệ Quân, Mạnh Sĩ Nguyênchấm duyệt không thể sử chữa được một chữ nào. Mạnh Sĩ Nguyên tấm tắc khen: - Phải chi triều đình cho con gái vào thi, chắc chắn Mạnh Lệ Quân nósẽ chiếm bảng Trạng nguyên. Ngòai việc học hành thi văn kinh sử, Mạnh Lệ Quân còn nghiên cứuqua y bốc, tướng số và rất chuyên cần việc nữ công nên việc bánh trái thêuthùa nàng thông thạo hơn ai hết. Hàng ngày nàng lúc thúc trong huê viên cùng với mẹ con Tô YếnTuyết, nàng ít hay trang điểm, nhưng nhan sắc xinh đẹp lạ thường. Còn TôYến Tuyết tuy tài mạo chẳng bằng Mạnh Lệ Quân song nghề văn thơ cũnggiỏi, nhan sắc cũng tuyệt vời, so với người thường thì ít ai sánh kịp. Hàn Phu nhơn lại nuôi một đứa tớ gái tên Vinh Lang đã siêng năng,khôn ngoan dễ dạy, tính tình lại lanh lợi ít kẻ bì, nên rất ý hiệp tâm đầu vớiMạnh Tiểu Thơ. Vì vậy không bao giờ nàng rời xa nó một bước. Mạnh Sĩ Nguyên thấy con gái mình đã học rộng tài cao lại thêm trí tuệsâu sắc, am hiểu việc đời nên có việc chi khó đều hỏi ý kiến nàng, nàng gópý kiến là giải quyết được ngay. Lúc bấy giờ rất nhiều hạng vương tôn công tử đến cậy mai mối để đẹpduyên cùng Mạnh Lệ Quân, nhưng quan Binh bộ xét thấy con mình tài mạotuyệt vời thật khó mà chọn cho được người xứng đôi vừa lứa, vì vậy lần hồiông ta kiếm lời từ chối hết. Lúc bấy giờ tại quận Côn Minh có một vì quan Hồ Lô tên Cố HoằngNghiệp là một Tấn sĩ xuất thân, năm nay tuổi độ năm mươi, ông cáo quan vềhưu để nuôi đưỡng mẹ già. Ngày kia Cố Hoằng Nghiệp tìm đến Mạnh giatrang vào ra mắt Mạnh Sĩ Nguyên. Hai đàng chào hỏi xong vừa phân ngôichủ khác mời ngồi thì bỗng gia đinh chạy vào báo: - Có quan Tần Bố chánh đến nữa. Mạnh Sĩ Nguyên đứng dậy xin lỗi Cố Hoằng Nghiệp rồi ra rước TầnThừa Ân vào. Sau khi chủ khách ba người an tọa, trà nước xong xuôi, Mạnh SĩNguyên lên tiếng hỏi: - Chẳng hay nhị vị đại nhơn đến viếng tôi có điều chi dạy bảo? Tần Bố Chánh và Cố Hoằng Nghiệp đều đồng thanh nói: - Chúng tôi đến đây chỉ vì việc hôn nhân của lịnh ái. Mạnh Sĩ Nguyên hỏi: - Chẳng hay nhị vị đại nhơn muốn xây dựng cuộc nhơn duyên của congái tôi cho ai vậy? Tần Thừa Ân lên tiếng trước: - Tôi định làm mối lịnh ái cho con Hoàng Phủ Nguyên soái tên HoàngPhủ Thiếu Hoa. Cố Hoằng Nghiệp cũng nói: - Còn tôi đây lại muốn cầu hơn cho cháu tôi là Lưu Khuê Bích, thứ tửcủa Nguyên Thành Hầu Lưu Tiệp. Rồi ông ta tự giới thiệu: - Chẳng phải tôi muốn khoe tài của cháu tôi chứ thật ra Lưu KhuêBích năm nay mới mười sáu tuổi mà văn võ kiêm tòan, thường ngày đếncùng với Hoàng Phủ công tử, luận võ đàm văn, thi văn, dượt võ không khinào chịu thua sút. Vả lại, cháu gái tôi nay làm Chánh cung Hoàng hậu đãnhiều lần định tâu cùng Thiên tử yêu cầu trọng dụng Lưu Khuê Bích nhưngchỉ vì anh nó là Lưu Khuê Quang đang trấn thủ tại Bắc thành Nhạn MônQuan nên phu nhân chẳng nỡ xa, nên mới để ở nhà phục thị. Nếu lệnh ái đâymà ...