TẤM CÁM (Truyện kể cho trẻ nghe)
Số trang: 15
Loại file: pdf
Dung lượng: 271.46 KB
Lượt xem: 13
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Mẹ Tấm chết từ hồi Tấm mới biết đi. Sau đó ít năm, người cha cũng chết. Tấm ở với dì ghẻ là mẹ của Cám.Tấm phải làm lụng quần quật suốt ngày, còn Cám được mẹ nuông chiều, chơi dông dài ngày nọ qua ngày kia. Một hôm mẹ Cám đưa cho Tấm và Cám mỗi người một cái giỏ bảo ra đồng bắt tép, ai đầy giỏ thì được thưởng một cái yếm đỏ. Tấm ra đồng không quản trời nắng, mải miết bắt được một...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TẤM CÁM (Truyện kể cho trẻ nghe) TẤM CÁM(Truyện kể cho trẻ nghe) Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Mẹ Tấm chết từ hồi Tấmmới biết đi. Sau đó ít năm, người cha cũng chết. Tấm ở với dì ghẻ là mẹ củaCám.Tấm phải làm lụng quần quật suốt ngày, còn Cám được mẹ nuôngchiều, chơi dông dài ngày nọ qua ngày kia. Một hôm mẹ Cám đưa cho Tấm và Cám mỗi người một cái giỏ bảo rađồng bắt tép, ai đầy giỏ thì được thưởng một cái yếm đỏ. Tấm ra đồngkhông quản trời nắng, mải miết bắt được một giỏ vừa tôm vừa tép. Còn Cámnhởn nhơ hết bờ này bụi nọ háihoa, bắt bướm, trời đã về chiều mà giỏ của Cám vẫn chưa có tí gì. Thấy giỏ của Tấm đầy tép, Cám bảo chị: - Chị Tấm ơi đầu chị lấm, chị hụp cho sâu, kẻo về mẹ mắng. Tấm tin là thật, xuống ao, ra tận chỗ sâu tắm rửa. Tắm xong Tấm lên bờ,sờ đến giỏ tép thì chỉ còn giỏ không. Cám đã chút hết tôm tép của Tấm vàogiỏ của mình và về trước mất rồi. Tấm ngồi xuống bờ ruộng bưng mặt khóc nức nở, bỗng nhiên Tấm thấysáng ngời trước mặt. Bụt hiện lên hỏi: - Sao con khóc? Tấm kể sự tình cho Bụt nghe. Bụt bảo: - Con thử xem trong giỏ có còn gì không? Tấm nhìn vào giỏ thưa: - Chỉ còn có con cá bống. Bụt bảo Tấm: - Con đem cá bống về thả vào giếng mà nuôi, mỗi bữa đáng ăn ba bátthì con ăn hai, còn một thì đem cho bống. Mỗi lần cho ăn thì con nhớ gọi: “Bống bống, bang bang lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, chớ ăn cơmhẩm cháo hoa nhà người “. Dứt lời Bụt biến mất. Tấm theo đúng lời bụt dặn. Mỗi bữa Tấm bớt mộtbát cơm, giấu đi đem cho bống. Mỗi lần nghe tiếng gọi là bống lại, ngoi lênmặt nước đớp kỳ hết cơm rồi mới lặn xuống. Thấy sau bữa ăn nào Tấm cũng ra giếng, mụ dì ghẻ sinh nghi. sau con đirình. Một lần kia,sau bữa ăn Cám liền ra giếng nấp sau một bụi cây. NgheTấm gọi bổng. Cám nhẩm thuộc về kể cho mẹ nghe Sáng hôm sau, mẹ Cám nắm sẳn một nắm cơm, gọi Tấm đến đưa cho vàdặn rằng. - Con ơi con! Hôm nay chăn trâu thì chăn đồng xa, chớ chăn đồngnhà, làng bắt mất trâu. Tấm vâng lời gì ghẻ cho trâu đi ăn thật xa. Ở nhà hai mẹ con Cám đembát cơm ra giếng cũng gọi bống như Tấm đã gọi. Bống nổi. lên mặt nước,hai mẹ con Cám vội vàng bắt lấy, đem về làm thịt. Ðến chiều, Tấm dắt trâu về. Cũng như mọi lần, ăn xong Tấm mang cơmcho bống. Tấm đứng trên bờ giếng gọi mãi mà mặt nước vẫn phẳng lặng,không thấy bống đâu cả Một lúc lâu, một cục máu nồi lên, Tấm bưng mặtkhóc òa lên. Giữa lúc ấy Bụt hiện lên hỏi Tấm: - Sao con khóc? Tấm kể sự tình, Bụt bảo: - Bống của con người ta ăn thịt mất rồi, con về nhà nhặt lấy xương nó,kiếm lấy bốn cái lọ mà đựng, rồi đem chôn ở bốn chân giường. Về nhà, Tẩm tìm mãi không thấy được cái xương nào. Con gà thấy thếkêu: - Cục ta cục tác, cho ta nắm thóc, ta bới xương cho! Tấm bốc cho gà nắm thóc gà vào bếp bới một lúc thì xương bống phơi cảlên mặt tro. Tấm nhặt bỏ vào bốn cái lọ, đem chôn ở bốn chân giường . Mụ dì ghẻ bắt Tấm mỗi ngày làm việc một nhiều còn hai mẹ con mụ ăntrắng mặc trơn không hề nhúng tay vào một việc gì . Được ít lâu có tin vua mở hội. Hai mẹ con Cám hí hửng sắm sửa quầnlành áo tốt , còn Tấm vẫn quần áo rách mướp. Ðến ngày hội mẹ con Cámlấy một đấu gạo trộn với một đấu thóc, bảo Tấm rằng: - Phải nhặt cho xong mớ gạo lẫn thóc này mới được đi xem hội. Dặnxong, mụ tất tả đưa con gái đi ngay. Ngồi nhặt thóc được một lúc, Tấm bực dọc, tủi nhục, oà lên khóc. Bụthiện lên hỏi: - Sao con khóc? Tấm thưa: - Hôm nay là ngày hội, dì con đem trộn gạo với thóc, bắt con nhặt xongmới được đi xem. Bụt bảo Tấm: - Ðể ta sai một đàn chim sẻ xuống nhặt giúp con. Đàn chim sẻ bay xuống kêu ríu rít, nhặt thóc ra đằng thóc, gạo ra đằnggạo. Chỉ trong chớp mắt, đàn chim đã nhặt xong. Nhưng nhìn đến bộ quầnáo rách như xơ mướp của mình. Tấm tủi thân muốn khóc, Bụt lại hiện lênbảo Tấm: - Con hãy đào 4 cái lọ chôn ở chân giường lên thì sẽ có quần áo mặc. Tấm đào lên thì thấy có đủ cả quần áo, khăn, giầy đẹp đẽ. Một bộ áo mớiba màu quan lục, màu anh đào, màu hoàng yến, một cái yếm màu hoa hiên,một cái quần nhiễu điều, rồi nào thắt lưng hoa đào, khăn nhiễu tam giang.Ðến đôi giày văn hài thì thật xinh xẻo, chỉ đôi chân bé nhỏ của Tấm mới đivừa. Tấm mặc quần áo, nong chân vào giầy, thấy thứ nào cũng vừa như in.Tấm lại lấy ở một cái lọ ra được một con ngựa bé tí tẹo. Tấm vừa dắt conngựa xuống đất thì nó hí lên một tiếng, rồi lớn lên bằng con ngựa thật có đủcả yên cương. Vui sướng quá, Tấm tắm rửa thật sạch sẽ, rồi thay bộ quần áo mới vào,cưỡi ngựa đi xem hội. Ðến chỗ lội Tấm đánh rơi một chiếc giầy xuống nước.Tấm vội xuống ngựa mò mãi mà không thấy. Một lúc sau voi của nhà vua đi đến chỗ lội cứ gầm lên không chịu đi. Vuasai lính hầu thử xuống nước mò xem thì nhặt được một chiếc giầy. Vuatruyền lệnh hễ trong đám đàn bà, con gái đi xem hội ai ướm vừa chiếc giầythì vua sẽ lấy làm vợ. Đàn bà con gái trong đám hội chen nhau đến ướm chân. Cả hai mẹ conCám cũng đến ướm, nhưng không chân ai vừa cả: Ðến.lượt Tấm đến xinướm thử thì vừa như in . Chiếc giầy văn bài mà vua bắt được cùng với chiếcgiầy Tấm đang xách ở tay vừa đúng một đôi. Cám đứng ngoài xem, thấy một người con gái tươi ròn rõ là Tấm, liền gọimẹ bảo rằng : - Mẹ ơi mẹ, trông ai như chị Tấm nhà ta! Mẹ nó bảo: - Chuông khánh còn chẳng ăn ai, nữa là mảnh chĩnh vứt ngoài bụi tre.Chị Tấm nhà mày làm gì có quần áo đẹp mà đến đây. Ðến khi quân lính mang kiệu đến rước Tấm về cung, hai mẹ con Cám sánđến gần xem, mới biết đích là Tấm. Hai mẹ con đều lấy làm lạ không biếtTấm đã lấy được quần áo và ngựa ở đâu mà đẹp thế. Vào cung vua, Tấm rất sung sướng, Tấm vẫn nhớ con trâu mà mìnhthường chăn dắt trên đồng cỏ xanh, nhớ vườn ruộng mình thường chăm bón,những ngày sướng thu nắng hạ. Nhân ngày giỗ bố, Tấm xin phép vua vềthăm nhà. Thấy Tấm bây giờ sung sướng, ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TẤM CÁM (Truyện kể cho trẻ nghe) TẤM CÁM(Truyện kể cho trẻ nghe) Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Mẹ Tấm chết từ hồi Tấmmới biết đi. Sau đó ít năm, người cha cũng chết. Tấm ở với dì ghẻ là mẹ củaCám.Tấm phải làm lụng quần quật suốt ngày, còn Cám được mẹ nuôngchiều, chơi dông dài ngày nọ qua ngày kia. Một hôm mẹ Cám đưa cho Tấm và Cám mỗi người một cái giỏ bảo rađồng bắt tép, ai đầy giỏ thì được thưởng một cái yếm đỏ. Tấm ra đồngkhông quản trời nắng, mải miết bắt được một giỏ vừa tôm vừa tép. Còn Cámnhởn nhơ hết bờ này bụi nọ háihoa, bắt bướm, trời đã về chiều mà giỏ của Cám vẫn chưa có tí gì. Thấy giỏ của Tấm đầy tép, Cám bảo chị: - Chị Tấm ơi đầu chị lấm, chị hụp cho sâu, kẻo về mẹ mắng. Tấm tin là thật, xuống ao, ra tận chỗ sâu tắm rửa. Tắm xong Tấm lên bờ,sờ đến giỏ tép thì chỉ còn giỏ không. Cám đã chút hết tôm tép của Tấm vàogiỏ của mình và về trước mất rồi. Tấm ngồi xuống bờ ruộng bưng mặt khóc nức nở, bỗng nhiên Tấm thấysáng ngời trước mặt. Bụt hiện lên hỏi: - Sao con khóc? Tấm kể sự tình cho Bụt nghe. Bụt bảo: - Con thử xem trong giỏ có còn gì không? Tấm nhìn vào giỏ thưa: - Chỉ còn có con cá bống. Bụt bảo Tấm: - Con đem cá bống về thả vào giếng mà nuôi, mỗi bữa đáng ăn ba bátthì con ăn hai, còn một thì đem cho bống. Mỗi lần cho ăn thì con nhớ gọi: “Bống bống, bang bang lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, chớ ăn cơmhẩm cháo hoa nhà người “. Dứt lời Bụt biến mất. Tấm theo đúng lời bụt dặn. Mỗi bữa Tấm bớt mộtbát cơm, giấu đi đem cho bống. Mỗi lần nghe tiếng gọi là bống lại, ngoi lênmặt nước đớp kỳ hết cơm rồi mới lặn xuống. Thấy sau bữa ăn nào Tấm cũng ra giếng, mụ dì ghẻ sinh nghi. sau con đirình. Một lần kia,sau bữa ăn Cám liền ra giếng nấp sau một bụi cây. NgheTấm gọi bổng. Cám nhẩm thuộc về kể cho mẹ nghe Sáng hôm sau, mẹ Cám nắm sẳn một nắm cơm, gọi Tấm đến đưa cho vàdặn rằng. - Con ơi con! Hôm nay chăn trâu thì chăn đồng xa, chớ chăn đồngnhà, làng bắt mất trâu. Tấm vâng lời gì ghẻ cho trâu đi ăn thật xa. Ở nhà hai mẹ con Cám đembát cơm ra giếng cũng gọi bống như Tấm đã gọi. Bống nổi. lên mặt nước,hai mẹ con Cám vội vàng bắt lấy, đem về làm thịt. Ðến chiều, Tấm dắt trâu về. Cũng như mọi lần, ăn xong Tấm mang cơmcho bống. Tấm đứng trên bờ giếng gọi mãi mà mặt nước vẫn phẳng lặng,không thấy bống đâu cả Một lúc lâu, một cục máu nồi lên, Tấm bưng mặtkhóc òa lên. Giữa lúc ấy Bụt hiện lên hỏi Tấm: - Sao con khóc? Tấm kể sự tình, Bụt bảo: - Bống của con người ta ăn thịt mất rồi, con về nhà nhặt lấy xương nó,kiếm lấy bốn cái lọ mà đựng, rồi đem chôn ở bốn chân giường. Về nhà, Tẩm tìm mãi không thấy được cái xương nào. Con gà thấy thếkêu: - Cục ta cục tác, cho ta nắm thóc, ta bới xương cho! Tấm bốc cho gà nắm thóc gà vào bếp bới một lúc thì xương bống phơi cảlên mặt tro. Tấm nhặt bỏ vào bốn cái lọ, đem chôn ở bốn chân giường . Mụ dì ghẻ bắt Tấm mỗi ngày làm việc một nhiều còn hai mẹ con mụ ăntrắng mặc trơn không hề nhúng tay vào một việc gì . Được ít lâu có tin vua mở hội. Hai mẹ con Cám hí hửng sắm sửa quầnlành áo tốt , còn Tấm vẫn quần áo rách mướp. Ðến ngày hội mẹ con Cámlấy một đấu gạo trộn với một đấu thóc, bảo Tấm rằng: - Phải nhặt cho xong mớ gạo lẫn thóc này mới được đi xem hội. Dặnxong, mụ tất tả đưa con gái đi ngay. Ngồi nhặt thóc được một lúc, Tấm bực dọc, tủi nhục, oà lên khóc. Bụthiện lên hỏi: - Sao con khóc? Tấm thưa: - Hôm nay là ngày hội, dì con đem trộn gạo với thóc, bắt con nhặt xongmới được đi xem. Bụt bảo Tấm: - Ðể ta sai một đàn chim sẻ xuống nhặt giúp con. Đàn chim sẻ bay xuống kêu ríu rít, nhặt thóc ra đằng thóc, gạo ra đằnggạo. Chỉ trong chớp mắt, đàn chim đã nhặt xong. Nhưng nhìn đến bộ quầnáo rách như xơ mướp của mình. Tấm tủi thân muốn khóc, Bụt lại hiện lênbảo Tấm: - Con hãy đào 4 cái lọ chôn ở chân giường lên thì sẽ có quần áo mặc. Tấm đào lên thì thấy có đủ cả quần áo, khăn, giầy đẹp đẽ. Một bộ áo mớiba màu quan lục, màu anh đào, màu hoàng yến, một cái yếm màu hoa hiên,một cái quần nhiễu điều, rồi nào thắt lưng hoa đào, khăn nhiễu tam giang.Ðến đôi giày văn hài thì thật xinh xẻo, chỉ đôi chân bé nhỏ của Tấm mới đivừa. Tấm mặc quần áo, nong chân vào giầy, thấy thứ nào cũng vừa như in.Tấm lại lấy ở một cái lọ ra được một con ngựa bé tí tẹo. Tấm vừa dắt conngựa xuống đất thì nó hí lên một tiếng, rồi lớn lên bằng con ngựa thật có đủcả yên cương. Vui sướng quá, Tấm tắm rửa thật sạch sẽ, rồi thay bộ quần áo mới vào,cưỡi ngựa đi xem hội. Ðến chỗ lội Tấm đánh rơi một chiếc giầy xuống nước.Tấm vội xuống ngựa mò mãi mà không thấy. Một lúc sau voi của nhà vua đi đến chỗ lội cứ gầm lên không chịu đi. Vuasai lính hầu thử xuống nước mò xem thì nhặt được một chiếc giầy. Vuatruyền lệnh hễ trong đám đàn bà, con gái đi xem hội ai ướm vừa chiếc giầythì vua sẽ lấy làm vợ. Đàn bà con gái trong đám hội chen nhau đến ướm chân. Cả hai mẹ conCám cũng đến ướm, nhưng không chân ai vừa cả: Ðến.lượt Tấm đến xinướm thử thì vừa như in . Chiếc giầy văn bài mà vua bắt được cùng với chiếcgiầy Tấm đang xách ở tay vừa đúng một đôi. Cám đứng ngoài xem, thấy một người con gái tươi ròn rõ là Tấm, liền gọimẹ bảo rằng : - Mẹ ơi mẹ, trông ai như chị Tấm nhà ta! Mẹ nó bảo: - Chuông khánh còn chẳng ăn ai, nữa là mảnh chĩnh vứt ngoài bụi tre.Chị Tấm nhà mày làm gì có quần áo đẹp mà đến đây. Ðến khi quân lính mang kiệu đến rước Tấm về cung, hai mẹ con Cám sánđến gần xem, mới biết đích là Tấm. Hai mẹ con đều lấy làm lạ không biếtTấm đã lấy được quần áo và ngựa ở đâu mà đẹp thế. Vào cung vua, Tấm rất sung sướng, Tấm vẫn nhớ con trâu mà mìnhthường chăn dắt trên đồng cỏ xanh, nhớ vườn ruộng mình thường chăm bón,những ngày sướng thu nắng hạ. Nhân ngày giỗ bố, Tấm xin phép vua vềthăm nhà. Thấy Tấm bây giờ sung sướng, ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
giáo án lớp lá làm quen văn học lớp lá văn học thiếu nhi truyện mầm non kể chuyện cho béGợi ý tài liệu liên quan:
-
Tiểu luận: Sáng tác thiếu nhi của Tô Hoài và tính cách Dế Mèn qua truyện Dế Mèn phiêu lưu ký
17 trang 283 0 0 -
Giáo trình Văn học trẻ em: Phần 1 - Lã Thị Bắc Lý
130 trang 106 0 0 -
Bến Tàu Trong Thành Phố - Xuân Quỳnh
5 trang 96 1 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 2 (Tập 2)
78 trang 95 4 0 -
Luận văn Thạc sĩ Văn học Việt Nam: Nhân vật trẻ em trong truyện viết cho thiếu nhi của Võ Diệu Thanh
235 trang 50 0 0 -
Những ngày thơ ấu - Nguyên Hồng: Phần 1
32 trang 40 0 0 -
Truyện Hồ sơ á thần - Rick Riordan
143 trang 36 0 0 -
Tiểu thuyết trinh thám Biển quái vật
375 trang 34 0 0 -
Truyện ngắn Dế mèn phiêu lưu ký - Phần 2
58 trang 33 0 0 -
Những ngày thơ ấu - Nguyên Hồng: Phần 2
44 trang 32 0 0