Tam Hạ Nam Đường Tác giả: Khuyết Danh Hồi Thứ MườiBấy giờ Triệu Hoàng Cô thấy gia đinh trao thơ của Triệu Quang Mỹ, liền mở ra xem hiểu rõ sự việc, mới hay Cao Quân Bảo mượn một muôn binh, nối dối rằng vâng lệnh đi cứu giá. Xong việc đã lỡ rồi, Hoàng Cô không biết làm sao, phải dằn lòng hiệp với Đào Nguyên soái kéo viện binh đi giải cứu. Cực khổ nửa tháng trời, binh mới đến Thọ Châu, rồi tìm chỗ dồn binh, đóng trại cách thành hai mươi dặm. Hôm sau, Đào Nguyên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tam Hạ Nam Đường - Hồi 10 Tam Hạ Nam Đường Tác giả: Khuyết Danh Hồi Thứ MườiBấy giờ Triệu Hoàng Cô thấy gia đinh trao thơ của Triệu Quang Mỹ,liền mở ra xem hiểu rõ sự việc, mới hay Cao Quân Bảo mượn một muônbinh, nối dối rằng vâng lệnh đi cứu giá.Xong việc đã lỡ rồi, Hoàng Cô không biết làm sao, phải dằn lòng hiệpvới Đào Nguyên soái kéo viện binh đi giải cứu.Cực khổ nửa tháng trời, binh mới đến Thọ Châu, rồi tìm chỗ dồn binh,đóng trại cách thành hai mươi dặm.Hôm sau, Đào Nguyên soái truyền lệnh xua quân đến. Binh tướng đềuvâng lời, hăng hái đánh vào trại binh Đường.Trình Anh là tướng tiên phương của Nam Đường thấy binh Tống kẻođến, liền chận lại giao tranh.Trình Anh cười ha hả, nói:- Bên Tống hết tướng nên sai đàn bà ra trận.Đào Nguyên soái nổi giận, đưa roi sắt lên, đánh vào mặt Trình Anh, làmcho Trình Anh đỡ không kịp té nhào xuống ngựa chết tươi. Binh Đườngthấy chủ tướng bỏ mạng đều bỏ chạy. Kế đó bốn nữ tướng nối tiếp nhautới. Cao Quân Bảo xách cặp roi bạc đánh vào, mấy tướng bên Đườngthua chạy về phi báo với Nam Đường.Vua Nam Đường cùng bá quan văn võ đều thất kinh hỏi:- Tướng tống là người nào mà lợi hại như vậy?Quân thám thính tâu:- Có năm tướng đàn bà đến giải vây đánh Trình Anh bể sọ, quân sĩ chạytán loạn.Vua Nam Đường nghe báo thất kinh. Bỗng có Lâm Văn Thã tuổi đãTam Hạ Nam Đường Trang 1ngoài bảy mươi, là anh ruột Nguyên soái Lâm Văn Bản xin ra đấu chiến.Dư Hồng can:- Bữa nay là ngày xấu, không nên ra trận, vả lại binh chúng nó mới đếncòn đang hăng, cứ để cho chúng nó vào thành, quá ba ngày sẽ đem binhđi đánh.Lâm Văn Thả nói:- Giặc đã đến thành Thọ châu, không lẽ chờ cho đến ngày tốt mới rangăn cản. Tôi bình sanh không tin việc dị đoan như vậy chắc Quân sưchê tôi già nên chẳng muốn cho đi.Dư Hồng nói:- Tướng quân tuy tuổi già mà sức còn khoẻ mạnh, tôi đây dám khinh khi.Bởi vì đêm qua tôi có xem thiên văn, thấy sao của tướng quân lu lắm.Nay hoãn lại ít ngày cũng chẳng can chi.Lâm Văn Thả không nghe nghĩ thầm:- Dư Hồng trước khi thắng trận, ỷ thế kiêu căng, nay thấy tướng Tống cótài nên sợ sệt.Nghĩ vậy, Lâm Văn Thả nằng nặc truyền quân thắng ngựa khiêng đao ra,quyết dẫn binh ra trận.Dư Hồng thấy vậy, chỉ còn biết lắc đầu, than:- Thật là liều lĩnh.Bên Tống, Đào Nguyên soái thấy quân Đường chạy loạn, hèn dẫn binhvào thành, xảy có một tướng già cưỡi ngựa cho tới hét:- Có ta đây! Chạy đâu cho khỏi!Triệu Hoàng Cô nghe nói đáp lại:- Già gần xuống lỗ, còn muốn làm gió xoáy hay sao?Nói rồi giục ngựa tới hét lớn:- Tướng Đường đã chết hết, còn sót một mình lão phải không?Lâm Văn Thả tuy tuổi đã cao, mà máu dê còn đỏ, thấy Triệu Hoàng Côtuổi ngoài ba mươi, cốt cách dịu dàng, dung nhan đẹp đẽ thì ngó khôngnháy mắt, và nói lớn:Tam Hạ Nam Đường Trang 2- Bên Tống có kẻ anh hùng, không người làm tướng hay sao mà đàn bàcon gái ra đối địch binh Đường? Ta thấy gương mặt nàng như hoa nên takhông nỡ giết, ở nhà đây tuy tác đã già, mà sức mạnh còn hơn trai. Vậynàng cũng nên theo ta, về làm bé một vị công hầu cũng là vinh dự, nếuđợi Đường lấy Tống thì mắc họa liên can, ta thương chút phận hồngnhan, chẳng muốn cho nàng bạc mạng!Nói rồi, Lâm Văn Thả vuốt râu cười chúm chím và nhìn mặt Hoàng Cô.Triệu Hoàng Cô nghe nói vô lễ, giận mắng:- Mi là con trâu già không biết xấu hổ? Cốt nhà ngươi là thú thấy vợchúng thì mê, tao quyết chém đầu, mới là đã giận.Hoàng Cô giá siêu chém xuống. Lâm Văn Thả đỡ liền. Đàn bà cự vớiđàn ông, đánh mười hiệp chưa ai thắng bại. Lâm Văn Thả khen rằng:- Đường đao của nàng giỏi lắm? Ngặt một điều là sức đàn bà.Triệu Hoàng Cô thấy Lâm Văn Thả tuổi già mà sức mạnh hơn trai, mìnhlại cầm cây siêu quá nặng, tính đánh không lại mới nhịn thua, đánh vàihiệp rồi quất ngựa chạy dài, Lâm Văn Thả ráng hơi theo mãi.Lâm Văn Thả đuổi gần kịp thì cười và nói:- Chuyến này chắc bắt đặng nữ tướng đem về làm tiểu thiếp ?Triệu Hoàng Cô liếc mắt thấy Lâm Văn Thả đến gần, liền rút ba mũi tênthần ra lấy cung nỏ lắp tên vào bắn Lâm Văn Thả. Hai mũi tên trúng vàogò má, một mũi trúng màng tang.Lâm Văn Thả la to:- Chao ôi !Chưa kịp nhổ tên thì Triệu Hoàng Cô đã tới, chém Lâm Văn Thả bayđầu? Tiếc thay một tướng anh hùng, bị đàn bà mà chết, vậy mới biếtsanh nghề tử nghiệp, vậy mới tin sắc lịch hại anh hùng!Triệu Hoàng Cô chém rồi, chê đầu xấu nên không thèm lấy. Quân bênĐường áp tới, khiêng thây Lâm Văn Thả về thành.Vua Nam Đường đương ngồi trông tin Văn Thả, xảy thấy quân khiêngthây về, vua Nam Đường biến sắc phán:Tam Hạ Nam Đường Trang 3- Lão tướng quân không nghe lời Quân sư, nên không toàn tánh mạng.Nay tướng quân vì nước mà tử tại sa trường, rất nên trung nghĩa vớitriều đình.Vua Nam Đường truyền chôn cất Lâm Văn Thả theo lễ chôn vua. Ngườiđời sau có đặt hai bài thơ biếm Lâm Văn Thả như vầ ...