![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
Tam Hạ Nam Đường - Hồi 47
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 188.46 KB
Lượt xem: 8
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tam Hạ Nam Đường Tác giả: Khuyết Danh Hồi Thứ Bốn Mươi BảyLúc này Phan Nhơn Mỹ kéo binh ra khỏi kinh thành, đi được mấy ngày đã đến ải Huỳnh Long hạ trại, phân binh đóng ở các hiểm địa, để cho Hô Diên Táng trấn tại Đông Bích, còn mình thì đồn trú phía Tây. Công việc hoàn thành, Nhơn Mỹ hội các tướng là: Lưu Quân Kỳ, Hạ Quốc Cựu, Trần Chiêu Khánh và Mễ Liên Giáo đến nghị luận. Phan Nhơn Mỹ nói: - Ta căm hờn bọn cha con Dương Nghiệp bấy lâu mà trả...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tam Hạ Nam Đường - Hồi 47 Tam Hạ Nam Đường Tác giả: Khuyết Danh Hồi Thứ Bốn Mươi BảyLúc này Phan Nhơn Mỹ kéo binh ra khỏi kinh thành, đi được mấy ngàyđã đến ải Huỳnh Long hạ trại, phân binh đóng ở các hiểm địa, để cho HôDiên Táng trấn tại Đông Bích, còn mình thì đồn trú phía Tây.Công việc hoàn thành, Nhơn Mỹ hội các tướng là: Lưu Quân Kỳ, HạQuốc Cựu, Trần Chiêu Khánh và Mễ Liên Giáo đến nghị luận.Phan Nhơn Mỹ nói:- Ta căm hờn bọn cha con Dương Nghiệp bấy lâu mà trả thù chưa được,nay may có cơ hội này ta tính lúc ra binh tìm cách sát hại chúng nó.Nhưng có Hô Diên Táng làm chức Bảo Quân thiệt khó bề tính kế.Mễ Liên Giáo thưa:- Tiểu tướng có một kế, trước phải trừ Hô Diên Táng, sau mới sát hạibọn Dương Nghiệp được.Phan Nhơn Mỹ nghe nói rất vừa lòng, liền hỏi Mễ Liên Giáo:- Tướng quân có kế gì hay, xin nói ra cho anh em bàn luận.Mã Liên Giáo thưa:Nay nhân lúc binh ta mới đến, thế nào tướng Phiên cũng dẫn binh ra ápchiến. Mà lúc này Dương Nghiệp chưa có mặt nơi đây tướng quân dùngkế ấy mà giao việc binh cho Hô Diên Táng.Ngày nay Hô Diên Táng cũng đã già yếu rồi, làm sao mà cự lại Phiêntướng. Ta cứ án binh không cứu ứng, thì Hô Diên Táng phải chết về taytướng Phiên.Phan Nhơn Mỹ y kế, dọn tiệc ăn uống vui chơi.Hôm sau, quả có binh Phiên kẻo tới. Quân thám mã chạy về báo, PhanNhơn Mỹ liền nói với Hô Diên Táng:Tam Hạ Nam Đường Trang 1- Nay Phiên binh đến đánh ta, mà binh mã Dương Tiên Phuông chưađến, vậy tướng quân cớ gì trừ được binh Liêu?Diên Táng nói:- Trong binh pháp có nói: hễ giặc đến thì tướng ngăn, nước tràn thì lấyđất đắp. Nay chúng ta đã vâng mệnh bệ hạ đi chinh phạt, phải tận trungbáo quốc, đánh cùng Phiên bang một trận, cho chúng nó khiếp uy.Phan Nhơn Mỹ nói:- Vậy là tướng quân ra trận trước, để tôi kẻo binh theo cứu ứng.Hô Diên Táng không ngờ kế của Phan Nhơn Mỹ, nên lập tức đứng dậyra khỏi dinh, dẫn binh ra trận.Vừa đến nơi gặp tướng Phiên là Tiêu Thái Lại, cỡi ngựa cản đường. HôDiên Táng nạt lớn:- Đồ rợ Phiên! Mau kẻo binh trở về, đừng quen thói hống hách mà bỏmạng.Tiêu Thái Lại nói:- Ngươi chớ múa miệng! Không lo thân già lại còn giám ra đây so tài vớita sao?Thái Lại nói xong, vung đao chém tới. Hai đàng đánh với nhau hơn támmươi hiệp vẫn không phân thắng bại.Hô Diên Táng muốn lập đại công nên ráng sức đánh vùi làm cho tướngPhiên thua chạy. Hô Diên Táng đuổi theo đến chỗ phục binh thì bị quânPhiên áp tới phủ vây Hô Diên Táng vào giữa.Hô Diên Táng lúc này lúng túng nên không đủ sức cho kháng cự, chỉcòn cách đánh cầm chừng chờ đợi binh sau tiếp ứng.Bỗng nghe trong rừng thình tinh phát ra ba tiếng pháo, thấy một tướngLiêu cầm đầu kẻo ra hơn mấy ngàn binh nữa. Hô Diên Táng thất kinh,đánh giải vây mà chạy nhưng đánh hơn mấy chục hiệp vẫn không thoátra được.Trong lúc nguy cấp, Diên Táng nóng lòng đợi quân tiếp ứng, bỗng xa xacó một đạo binh ở phía Đông đang kéo tới tiếng quân reo inh ỏi. Đó làTam Hạ Nam Đường Trang 2đạo quân của Dương Nghiệp.Lúc Dương Nghiệp xem thấy binh Phiên đang vây khốn, liền giục ngựatới kêu lớn:- Tướng Liêu chớ chạy có binh Dương Nghiệp đến đây.Tên tướng Liêu này là bộ hạ của Thái Lại tên là Hạ Văn Long, thấyDương Nghiệp xông ngựa tới thì vội vàng ra cản đầu binh đánh vớiDương Nghiệp bị Dương Nghiệp chém một đao đứt làm hai khúc.Ba cha con Dương Nghiệp giục ngựa xông vào trùng vây đánh phá tanhoang, cứu Diên Táng đem trở về dinh.Hô Diên Táng về đến dinh nói với Dương Nghiệp:- Nếu tôi không nhờ tướng quân đến cứu thì mất mạng rồi.Dương Nghiệp nói:- Vì tôi đến chậm nên, lão tướng nhọc nhằn, xin Tổng quản niệm tìnhmà miễn tội.Hô Diên Táng bảo Dương Nghiệp đồn binh tại dinh mình, để hôm saubáo tin cho Phan Nhơn Mỹ.Phan Nhơn Mỹ nghe tin ấy hối hận vô cùng, đòi Lưu Quân Kỳ đến bàncbuyện.Lưu Quân Kỳ nói:- Dương Nghiệp lãnh chức tiên phong, mà chần chờ đến trễ xin quân sưlấy theo phép nước, bắt tội mà hạ sát để trừ một hận trước kia.Hai người đang chuyện trò thì Dương Nghiệp vào ra mắt Phan Nhơnmỹ.Phan Nhơn Mỹ hét:- Quân cơ là việc trọng, sao ngươi dám trễ nải như vậy?Dương Nghiệp đáp:- Tôi vâng lệnh thánh thượng trở về Hùng Châu kéo binh đến hợp vớibinh triều, nên đến không sớm được.Phan Nhơn Mỹ nghe Dương Nghiệp nói cứng thì nổi giận:- Ngươi chớ cậy vua mà cãi lời ta, tội ấy ta không dung.Tam Hạ Nam Đường Trang 3Nói rồi, liền truyền Tả Hữu bắt trói Dương Nghiệp đem chém.Tả Hữu vâng lệnh áp tới bắt trói. Dương Nghiệp nạt lớn:- Ta không phải là người sợ chết, mà chết như vậy e khi việc lớn khôngthành.Dương Nghiệp nói vừa dứt tiếng, thì có Hô Diên Táng cỡi ngựa đến hétlớn, hỏi Nhơn Mỹ:- Ngươi lãnh chức Chiêu Thảo làm chi mà ta ra giao phong ngươi lạingồi không, chẳng chịu đem quân ra tiếp ứng. Nếu chẳng có Dươngtướng quân thì mạng ta còn gì. Nay ngươi còn dá ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tam Hạ Nam Đường - Hồi 47 Tam Hạ Nam Đường Tác giả: Khuyết Danh Hồi Thứ Bốn Mươi BảyLúc này Phan Nhơn Mỹ kéo binh ra khỏi kinh thành, đi được mấy ngàyđã đến ải Huỳnh Long hạ trại, phân binh đóng ở các hiểm địa, để cho HôDiên Táng trấn tại Đông Bích, còn mình thì đồn trú phía Tây.Công việc hoàn thành, Nhơn Mỹ hội các tướng là: Lưu Quân Kỳ, HạQuốc Cựu, Trần Chiêu Khánh và Mễ Liên Giáo đến nghị luận.Phan Nhơn Mỹ nói:- Ta căm hờn bọn cha con Dương Nghiệp bấy lâu mà trả thù chưa được,nay may có cơ hội này ta tính lúc ra binh tìm cách sát hại chúng nó.Nhưng có Hô Diên Táng làm chức Bảo Quân thiệt khó bề tính kế.Mễ Liên Giáo thưa:- Tiểu tướng có một kế, trước phải trừ Hô Diên Táng, sau mới sát hạibọn Dương Nghiệp được.Phan Nhơn Mỹ nghe nói rất vừa lòng, liền hỏi Mễ Liên Giáo:- Tướng quân có kế gì hay, xin nói ra cho anh em bàn luận.Mã Liên Giáo thưa:Nay nhân lúc binh ta mới đến, thế nào tướng Phiên cũng dẫn binh ra ápchiến. Mà lúc này Dương Nghiệp chưa có mặt nơi đây tướng quân dùngkế ấy mà giao việc binh cho Hô Diên Táng.Ngày nay Hô Diên Táng cũng đã già yếu rồi, làm sao mà cự lại Phiêntướng. Ta cứ án binh không cứu ứng, thì Hô Diên Táng phải chết về taytướng Phiên.Phan Nhơn Mỹ y kế, dọn tiệc ăn uống vui chơi.Hôm sau, quả có binh Phiên kẻo tới. Quân thám mã chạy về báo, PhanNhơn Mỹ liền nói với Hô Diên Táng:Tam Hạ Nam Đường Trang 1- Nay Phiên binh đến đánh ta, mà binh mã Dương Tiên Phuông chưađến, vậy tướng quân cớ gì trừ được binh Liêu?Diên Táng nói:- Trong binh pháp có nói: hễ giặc đến thì tướng ngăn, nước tràn thì lấyđất đắp. Nay chúng ta đã vâng mệnh bệ hạ đi chinh phạt, phải tận trungbáo quốc, đánh cùng Phiên bang một trận, cho chúng nó khiếp uy.Phan Nhơn Mỹ nói:- Vậy là tướng quân ra trận trước, để tôi kẻo binh theo cứu ứng.Hô Diên Táng không ngờ kế của Phan Nhơn Mỹ, nên lập tức đứng dậyra khỏi dinh, dẫn binh ra trận.Vừa đến nơi gặp tướng Phiên là Tiêu Thái Lại, cỡi ngựa cản đường. HôDiên Táng nạt lớn:- Đồ rợ Phiên! Mau kẻo binh trở về, đừng quen thói hống hách mà bỏmạng.Tiêu Thái Lại nói:- Ngươi chớ múa miệng! Không lo thân già lại còn giám ra đây so tài vớita sao?Thái Lại nói xong, vung đao chém tới. Hai đàng đánh với nhau hơn támmươi hiệp vẫn không phân thắng bại.Hô Diên Táng muốn lập đại công nên ráng sức đánh vùi làm cho tướngPhiên thua chạy. Hô Diên Táng đuổi theo đến chỗ phục binh thì bị quânPhiên áp tới phủ vây Hô Diên Táng vào giữa.Hô Diên Táng lúc này lúng túng nên không đủ sức cho kháng cự, chỉcòn cách đánh cầm chừng chờ đợi binh sau tiếp ứng.Bỗng nghe trong rừng thình tinh phát ra ba tiếng pháo, thấy một tướngLiêu cầm đầu kẻo ra hơn mấy ngàn binh nữa. Hô Diên Táng thất kinh,đánh giải vây mà chạy nhưng đánh hơn mấy chục hiệp vẫn không thoátra được.Trong lúc nguy cấp, Diên Táng nóng lòng đợi quân tiếp ứng, bỗng xa xacó một đạo binh ở phía Đông đang kéo tới tiếng quân reo inh ỏi. Đó làTam Hạ Nam Đường Trang 2đạo quân của Dương Nghiệp.Lúc Dương Nghiệp xem thấy binh Phiên đang vây khốn, liền giục ngựatới kêu lớn:- Tướng Liêu chớ chạy có binh Dương Nghiệp đến đây.Tên tướng Liêu này là bộ hạ của Thái Lại tên là Hạ Văn Long, thấyDương Nghiệp xông ngựa tới thì vội vàng ra cản đầu binh đánh vớiDương Nghiệp bị Dương Nghiệp chém một đao đứt làm hai khúc.Ba cha con Dương Nghiệp giục ngựa xông vào trùng vây đánh phá tanhoang, cứu Diên Táng đem trở về dinh.Hô Diên Táng về đến dinh nói với Dương Nghiệp:- Nếu tôi không nhờ tướng quân đến cứu thì mất mạng rồi.Dương Nghiệp nói:- Vì tôi đến chậm nên, lão tướng nhọc nhằn, xin Tổng quản niệm tìnhmà miễn tội.Hô Diên Táng bảo Dương Nghiệp đồn binh tại dinh mình, để hôm saubáo tin cho Phan Nhơn Mỹ.Phan Nhơn Mỹ nghe tin ấy hối hận vô cùng, đòi Lưu Quân Kỳ đến bàncbuyện.Lưu Quân Kỳ nói:- Dương Nghiệp lãnh chức tiên phong, mà chần chờ đến trễ xin quân sưlấy theo phép nước, bắt tội mà hạ sát để trừ một hận trước kia.Hai người đang chuyện trò thì Dương Nghiệp vào ra mắt Phan Nhơnmỹ.Phan Nhơn Mỹ hét:- Quân cơ là việc trọng, sao ngươi dám trễ nải như vậy?Dương Nghiệp đáp:- Tôi vâng lệnh thánh thượng trở về Hùng Châu kéo binh đến hợp vớibinh triều, nên đến không sớm được.Phan Nhơn Mỹ nghe Dương Nghiệp nói cứng thì nổi giận:- Ngươi chớ cậy vua mà cãi lời ta, tội ấy ta không dung.Tam Hạ Nam Đường Trang 3Nói rồi, liền truyền Tả Hữu bắt trói Dương Nghiệp đem chém.Tả Hữu vâng lệnh áp tới bắt trói. Dương Nghiệp nạt lớn:- Ta không phải là người sợ chết, mà chết như vậy e khi việc lớn khôngthành.Dương Nghiệp nói vừa dứt tiếng, thì có Hô Diên Táng cỡi ngựa đến hétlớn, hỏi Nhơn Mỹ:- Ngươi lãnh chức Chiêu Thảo làm chi mà ta ra giao phong ngươi lạingồi không, chẳng chịu đem quân ra tiếp ứng. Nếu chẳng có Dươngtướng quân thì mạng ta còn gì. Nay ngươi còn dá ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Tam Hạ Nam Đường Khuyết Danh Văn Học Nước Ngoài Truyện Hay Truyện Trung HoaTài liệu liên quan:
-
Văn học Châu Mỹ tuyển chọn (Tập I): Phần 1
342 trang 398 10 0 -
Mười hai học thuyết về bản tính của con người: Phần 1
260 trang 239 0 0 -
Truyện Harry Potter và chiếc cốc lửa
1938 trang 192 0 0 -
Văn học Châu Mỹ tuyển chọn (Tập I): Phần 2
610 trang 170 6 0 -
Luận án Tiến sĩ Ngữ văn: Cổ mẫu trong tiểu thuyết John Steinbeck
184 trang 129 0 0 -
Tiểu thuyết Đôn Kihôtê - Nhà quý tộc tài ba xứ Mantra: Phần 1
450 trang 91 0 0 -
biểu tượng thất truyền: phần 2
340 trang 81 0 0 -
Luận án Tiến sĩ Ngữ văn: Mĩ cảm trong tiểu thuyết Haruki Murakami
237 trang 77 0 0 -
Truyện Harry Potter và Hoàng tử Lai
0 trang 72 0 0 -
Tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa (Tập 1): Phần 1
212 trang 66 0 0