Tam Hạ Nam Đường Tác giả: Khuyết Danh Hồi Thứ Năm MươiBấy giờ vua Thái Tôn lâm bệnh nặng, nên triệu Khấu Chuẩn và Bát Vương vào trối rằng: - Tiên Đế đem thiên hạ mà giao cho trẫm chưởng lý, nay đã được hai mươi năm, trẫm định nhường ngôi lại cho Bát Vương, để khỏi trái lệnh của Hoàng Thái Hậu. Bát Vương nghe nói tâu: - Nay Hoàng Tử của Bệ hạ đã khôn lớn, và lòng người cũng phục, xin Bệ hạ hãy nhường ngôi lại cho Thất Vương thì phải hơn. Vua Thái Tôn ngẫm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tam Hạ Nam Đường - Hồi 50 Tam Hạ Nam Đường Tác giả: Khuyết Danh Hồi Thứ Năm MươiBấy giờ vua Thái Tôn lâm bệnh nặng, nên triệu Khấu Chuẩn và BátVương vào trối rằng:- Tiên Đế đem thiên hạ mà giao cho trẫm chưởng lý, nay đã được haimươi năm, trẫm định nhường ngôi lại cho Bát Vương, để khỏi trái lệnhcủa Hoàng Thái Hậu.Bát Vương nghe nói tâu:- Nay Hoàng Tử của Bệ hạ đã khôn lớn, và lòng người cũng phục, xinBệ hạ hãy nhường ngôi lại cho Thất Vương thì phải hơn.Vua Thái Tôn ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi Khấu Chuẩn:- Khanh xem thử ngôi báu của trẫm đáng giao lại cho ai?Khấu Chuẩn tâu:- Bệ hạ vì thiên hạ mà chọn chúa thì chẳng nên tính với đàn bà trongcung, và cũng chẳng nên bàn với cận thần. Chỉ có Bệ hạ suy xét trôngcậy vào ai thì trao cho kẻ đó mà thôi.Vua Thái Tôn nói:- Nay Bát Vương không chịu làm vua, thì trẫm phải lập Nguyên Khảnlên ngôi báu mà giữ xã tắc .Khấu Chuẩn tâu:- Không ai biết con mình bằng cha. Bệ hạ đã thấy được người đáng kếvị, xin lập thừa kế cho xong . vua Thái Tôn nói với Bát Vương:- Bệnh trẫm nay đã gần ngày, khanh hãy ráng mà giúp cho em củakhanh. Tiên đế cũng thường nói đời nào cũng có tôi nịnh làm loạn việcnước. Nay trẫm cho khanh lệnh miễn tử, nếu gặp gian thần thì đượcquyền trị tội, còn như con Dương Nghiệp là Dương Chiêu, người ấy nênTam Hạ Nam Đường Trang 1trọng dụng chớ bạc đãi.Bát Vương tuân chỉ.Vua Thái Tôn băng hà. Quần thần lập Nguyên Khản lên tức vị, lấy hiệulà Chơn Tôn Hoàng Đế, tôn mẹ là Lý thị làm Hoàng Thái Hậu, phò linhcữu vua Thái Tôn mai táng nơi Yên Lăng.Vua Chơn Tôn lên ngôi phong cho Vương Khâm là Su mật sứ, phongcho Bát Vương làm Thiên ý Vương, còn bao nhiêu văn võ đều đượcthăng chức.Lúc ấy Tống Kỳ bước ra tâu:- Tôi mang ơn Tiên Đế, nay đã cao tuổi, nếu còn ở lại cũng vô ích chotriều đình, xin Bệ hạ cho tôi về quê dưỡng lão.Vua Chơn Tôn nói:- Trẫm mới lên ngôi, nhờ các khanh phò tá, sao lại bỏ trẫm ra đi sớmvậy?Tống Kỳ tâu:- Nay trong trào không thiếu người tài, tôi già yếu đâu còn đủ sức lo việclớn.Vua Chơn Tôn thấy Tống Kỳ đã quyết ý nên phải nhận lời.Tông Kỳ lạy tạ ơn vua rồi trở về điền lý.Mấy ngày hôm sau Lữ Môn Chánh và Trường Tề Hiền cũng đều dângbiểu từ quan. Từ đó việc triều chính đều giao cho một tay Vương Khâmbảo quản.Ngày kia, Bát Vương vừa ở trong trào đi ra, bỗng có một người đóntrước xe dâng cáo trạng kêu oan.Bát Vương hỏi:- Ngươi là ai, có việc gì mà kêu oan?Người ấy khóc và thưa:- Tôi là con thợ bạc ngày trước Tân chúa nghe lời Vương Khâm đòi chatôi vào cung, bảo làm một cái bầu rượu hai ngăn, để lập mưu hại điện hạ.Khi làm xong, Vương Khâm sợ lậu chuyện nên giết cha tôi cho kínTam Hạ Nam Đường Trang 2miệng. Bởi vậy, oan ức không biết đâu mà tố cáo, nên tôi phải lạy cầuđiện hạ mà minh oan.Bát Vương nổi giận nói:- Hèn chi trong lúc đãi tiệc thấy rượu ấy, ta đã nghi rồi, lại có VươngKhâm đứng một bên tiệc mà điều độ việc ấy, thiệt là không dè nó bàymưu độc thế ấy ?Bát Vương nói rồi khiến tả hửu tiếp lấy tờ cáo trạng, lại lấy ra mười lạngvàng ròng mà cho người con tên thợ bạc, rồi quay ngựa xe giá trở vềtriều, vừa gặp Vương Khâm đang ở nơi điện nghị việc với vua, BátVương liền bước tới tâu:Tôi ra tới Ngọ môn gặp một ngừơi dâng tờ văn trạng mà cáo VươngKhâm. vì sự mưu hại cha nó tên thợ bạc họ Hồ. Tôi thấy việc oan khuấtnhư vậy nên phải trở vào mà tâu cho Bệ hạ rõ.Chơn Tôn nghe cả kinh, hỏi:- Vương Xu mật thường ở bên trẫm, có đâu lại sanh ra việc ấy? Vươnghuynh chớ có nghe chi lời đứa gian.Bát Vương cười nói:- Cũng vì tôi mà ra việc mưu hại tên thợ bạc ấy, tôi đã lấy lòng trung màđãi Bệ hạ sao Bệ hạ lại nghi ngờ và nghe lời sàm nịnh làm chi, mà muốngiết anh em xương thịt của mình?Nếu như Thái Tổ Hoàng Đế mà chẳng linh thì xã tắc còn gì? Sao Bệ hạchẳng nghĩ? Phải chi tôi có ý muốn làm vua thì có đâu ngày nay Bệ hạđặng lên ngôi báu.Khi ấy Vương Khâm bước ra tâu: ấy là Bát vương ỷ thế mà muốn hại tôinên mới kiếm chuyện như vậy mà thôi, chớ lý đâu mưu giết người lúcnọ sao chẳng cáo, để cho Bệ hạ đã lên ngôi cả rồi, mới đến Ngọ môn màbáng Thiên tử như vậy sao?Bát Vương nổi giận rút cây kim giản ra nhắm ngay mặtVương Khâm mà đánh, Vương Khâm tránh chẳng kịp, trúng nhằm sốngmũi huyết lưu mãn địa, liền đứng dậy bụm mặt mà chạy dài. Bát VươngTam Hạ Nam Đường Trang 3liền rượt theo. Chơn Tôn vội vã bước xuống kim giai cản Bát Vương lạivà khuyên:- Muôn việc cũng xin vì tình trẫm mà tha hắn một phen.Bát Vương liền đứng lại chỉ Vương Khâm mắng:- Đồ súc sanh! Nếu ngươi còn như vậy, ắt ta giết ngươi. Nay ta dung chongươi khỏi chết là may cho ngươi đó.Nói rồi giận dỗi quay quả lui về, Vương Khâm bèn quì trước mặt vua màthỉnh tội.Chơn Tôn nói:- Bát Vương là tôi yêu của Tiên Đế, trẫm còn phải nhường huống chi làngươi, tự hậu như có ...