Thông tin tài liệu:
Người đàn ông Mỹ ngẩn ngơ một lát ông muốn lên bộ để gửi bưu điện bài tường thuật về những cảm tưởng trong những chuyến du hành mà ông thường gửi hằng ngày cho chị gái ông
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tấm thảm kịch của tàu Korosko P2Tác giả: Sir Arthur Conan Doyle TẤN THẢM KỊCH CỦA TÀU KOROSKO Dịch giả: Trung Khâm CHƯƠNG 2 N gười đàn ông Mỹ ngẩn ngơ một lát ông muốn lên bộ để gửi bưu điện bàitường thuật về những cảm tưởng trong chuyến du hành mà ông thường gửi hàngngày cho chị gái ông, nhưng những điếu xì gà của đại tá Cochrane và CecilBrown vẫn còn đỏ lập lòe ở đầu bên kia của boong tàu, và ông thì lúc nào cũngrình rập để lấy các tin tức. Ông không biết cách làm thế nào xen vào cuộc đàmthoại của họ, nhưng ông đại tá đã đẩy lại phía ông một cái ghế đẩu và gọi ông. - Headingly, lại đây! Ðây là nơi lý tưởng cho một sự giải độc. Tôi tin chắcrằng Fardet vừa mới nói với ông về chính trị. Tôi luôn luôn nhận ra lối đề cập tới vấn đề chính trị quốc tế của ông ấy, chỉcần trông thấy ông ấy cúi vai xuống để xông vào những cuộc bàn bạc thân mật,nhà ngoại giao sang trọng nói. Nhưng đó là một sự xuẩn ngốc quá chừng vàomột buổi tối như tối hôm nay! Mặt trăng mọc trên sa mạc thế này hứa hẹn vớichúng ta một bầu trời đêm kỳ diệu màu xanh và trắng bạc. Trong một bản nhạccủa Mendel- Sohn đã có một tình cảm hình như bao gồm được tất cả những điềuđó: một sự cảm xúc về vô biên, về sự nhắc nhở, tiếng gió hú bên các khoảngkhông vô tận. Âm nhạc là nghệ thuật diễn dịch các cảm hứng vi diệu mà các từngữ không diễn tả được. Ông người Mỹ đã ra nhận xét: - Ðêm hôm nay tôi thấy phong cảnh có vẻ man rợ hơn, dữ tợn hơn bao giờhết. Nó cho tói cảm giác của một sức mạnh tàn nhẫn, giống hệt như Ðại TâyDương vào một ngày lạnh lẽo và u ám của mùa đông. Có lẽ cảm giác này nảysinh ở việc là chúng ta biết rằng chúng ta đang ở chỗ ranh giới cùng cực của tấtcả các loại pháp luật và các nền văn minh. Thưa đại tá Cochrane, theo ý ông thìchúng ta còn cách những tu sĩ Hồi giáo bao xa? Vị đại tá trả lời. - Trên mạn bờ thuộc Ả Rập, chúng ta có đồn binh Ai Cập ở Sarras vàokhoảng sáu mươi cây số về phía Nam của chúng ta. Bên ngoài nơi đó là nhữngmiền đất rất hoang vu nằm dài một trăm cây số trước mặt đồn canh của các tu sĩHồi giáo ở Akashek. Nhưng ở bờ bên kia thì không có một vật gì giữa họ vàchúng ta. - Abousir nằm ngay trên bờ bên đó phải không? - Phải. Ðó là lý do tại sao hồi năm ngoái chuyến du hành đã bị ngăn cấm.Nhưng bây giờ thì sự yên tĩnh đã trở lại. - Ai có thể ngăn không cho bọn tu sĩ Hồi giáo tràn vào nơi này? Hoàn toàn không có gì cả!. Cecil Brown đáp lại với một giọng hững hờ.www.phuonghong.com 14 www.taixiu.comTác giả: Sir Arthur Conan Doyle TẤN THẢM KỊCH CỦA TÀU KOROSKO Dịch giả: Trung Khâm - Không có gì cả, ngoại trừ sự sợ hãi. Chắc chắn là họ có thể đến không khókhăn gì! Nhưng sự trở về sẽ nguy hiểm hơn: những con lạc đà kiệt sức của họ sẽlà những mồi ngon cho những con ngựa khỏe mạnh của đạo quân đồn trú ởOuadi- Halfa. Họ cũng biết rõ điều này như chúng ta vậy: đó là lý do tại saokhông bao giờ họ dám liều lĩnh làm việc đó. Brown nói lớn: - Suy luận về một cảm giác sợ hãi của những tu sĩ Hồi giáo là một điềukhông hợp lý. Không bao giờ chúng ta được quên rằng họ không tuân theo cácđộng lực giống như những dân tộc khác. Họ đông người và mong mỏi đượcchết, và họ nhất trí tin tưởng một cách mù quáng vào định mệnh, người ta có thểcoi họ là một sự ngoan cố tột cùng của tất cả các điều dị đoan, và chính đó làbằng chứng cho thấy sự cuồng tín và dị đoan đã dẫn con người thẳng tới tìnhtrạng man rợ! Ông người Mỹ hỏi: - Ông có tin rằng dân tộc này tiêu biểu cho một sự đe dọa thật sự đối với AiCập không? Tôi đã từng nghe thấy nhiều ý kiến khác nhau về vấn đề này, chẳnghạn như ông Fardet, ông ấy không nghĩ rằng mối hiểm nguy là rất cấp bách. Ðại tá Cochrane trả lời, sau một sự yên lặng ngắn ngủi. - Tôi không phải là người giàu có, nhưng tôi sẵn sàng đánh cuộc tất cả nhữnggì mà tôi có là trong ba năm sau khi các sĩ quan Anh đi khỏi, những tu sĩ Hồigiáo sẽ tới bờ biển Ðịa Trung Hải. Lúc đó thì nền văn minh Ai Cập sẽ ra sao?Hàng trăm triệu bạc đã được đầu tư vào nước này sẽ ra sao? Và những đền đàimà cả thế giới đều ngưỡng mộ và sùng kính và đó là những công trình quí giánhất của cổ thời sẽ ra sao? Headingly cười lớn phản đối: - Này, ông Ðại tá! Không phải là ông cũng định nói rằng họ sẽ phá hủy cácKim Tự Tháp đấy chứ? - Không thể đoán trước được là họ sẽ làm gì! Không có một kẻ bài trừ thánhtượng nào lại điên cuồng hơn là một tên Hồi giáo cuồng tín. Trong cuộc xâmnhập cuối cùng của họ vào Ai Cập, các tu sĩ Hồi giáo đã đốt cháy thư viện ởAlexandrie: Ông biết rằng kinh Coran đã cấm đoán tất cả mọi sự hình dung cáimặt của con người. Do đó dưới mắt họ một pho tượng là một vật chống tôngiáo. Và bọn người man rợ này coi các cảm tính của Âu Châu như một điều xuixẻo. Ngược lại: họ càng lăng nhục chúng thì họ càng khoan khoái. TượngSphinx sẽ bị hạ xuống, pho tượng Colorse sẽ bị hạ xuống! Giống hệt n ...