Danh mục

Tầng đầu địa ngục - Phần 22

Số trang: 6      Loại file: doc      Dung lượng: 63.00 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trung tá Klimentiev có những sợi tóc đen nhánh như than đá, như nước sơn đen được sơn lên sắt, những sợi tóc ấy nằm phẳng trên đầu y, chia ra làm hai phần, bộ ria tròn dưới mũi y trông như được bôi mỡ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tầng đầu địa ngục - Phần 22 Phần 22 Việc làm của ông trung tá Trung tá Klimentiev có những sợi tóc đen nhánh như than đá, như nước sơn đenđược sơn lên sắt, những sợi tóc ấy nằm phẳng trên đầu y, chia ra làm hai phần, bộ riatròn dưới mũi y trông như được bôi mỡ. Bụng y chưa to và tuy đã bốn mươi nhămtuổi, Klimentiev vẫn đi đứng như một quân nhân trẻ tuổi, thân thể cuộc đời, quắcthước. Trong giờ làm việc không bao giờ y cười hoặc mỉm cười, bộ mặt rầu rầu, u ámcủa y vì thế lại càng thêm nặng nề. Tuy hôm nay là ngày Chủ nhật, y đến Viện còn sớm hơn ngày thường. Y đi ngangsang sân vận động trong lúc đám tù nhân đang giờ đi lại trong sân. Chỉ cần liếc mắtnhìn qua một cái, y đã ghi nhận hết tất cả những vi phạm. Nhưng việc can thiệp ngayvào những vi phạm của bọn tù nhân không phải là việc xứng đáng với cấp bậc của y,Klimentiev đi thẳng vào tòa nhà chính và vừa đi y vừa ra lệnh cho Trung úy Nadelashinđi gọi tù nhân Nerzhin đến trình diện y, cả Nadelashin cũng phải đến văn phòng gặp ynữa. Trong lúc đi qua sân, y nhận thấy rằng có nhiều tù nhân đi trước y bước vội hơnvà nhiều tù nhân khác ở ngang đường y đi bước chậm lại hơn hoặc là đổi hướng đi. Ybiết họ làm thế để khỏi phải chào y, y biết nhưng vẫn lạnh lùng, vẫn không cho đó làmột chuyện đáng để y bực bội. Y biết sở dĩ những tù nhân có thái độ đó là vì càngthèm thuồng địa vị của y, phần lớn là vì chúng bối rối, ngượng nghịu trước nhữngngười bạn tù của chúng, chúng không muốn tỏ ra hèn hạ, nịnh bợ. Gần như bất cứ tùnhân nào cũng tỏ ra hòa nhã, thân thiện với y khi được gọi riêng tới văn phòng y, nhiềutên còn năn nỉ, xin xỏ đặc ân nữa. Có nhiều hạng người ở trong tù và giá trị của họkhác nhau xa. Klimentiev đã hiểu như thế từ lâu rồi, y tôn trọng quyền tự kiêu củanhững tù nhân, y giữ vững quyền của y là bắt tất cả phải giữ đúng luật lệ. Là mộtquân nhân thuần túy, y tin rằng y đem đến cho nhà tù Mavrino một kỷ luật – khôngphải thứ kỷ luật làm cho con người mất phẩm giá mà là thứ kỷ luật chính đáng củaquân đội. Y mở cửa văn phòng. Trong phòng đầy hơi nóng và máy sưởi điện tỏa ra một thứmùi sơn cháy khó ngửi. Người Trung tá mở khung thông hơi trên cánh cửa sổ, cởi áokhoác ngoài xuống ghế, thân hình vạm vỡ của y làm chật căng bộ quân phục, và y cúinhìn mặt bàn bừa bộn giấy tờ. Tờ lịch ngày thứ Bảy trên tập lịch để bàn vẫn chưađược lật qua. Trên trang lịch đó có ghi hàng chữ: Cây Mùa Xuân? Trong văn phòng trơ trụi này, nơi vật duy nhất có công dụng là cái tủ sắt đựng hồsơ lý lịch của tù nhân, nửa tá ghế, một máy điện thoại và một ổ máy nhấn chuông gọi.Đó là nơi mà Trung tá Klimentiev – không cần có dụng cụ gì khác – kiểm soát, điềuđộng cuộc sống của 281 người và việc làm của 50 giám thị đề lao. Mặc dù sự kiện y đến làm việc ngày Chủ nhật – y sẽ được nghỉ trọn một ngàytrong tuần – và y đến sớm hơn giờ hành chánh nửa tiếng, Klimentiev vẫn không để lạctác phong làm việc đúng đắn thường ngày của y. Trung úy Nadelashin đứng trước mặt y với vẻ bối rối, sợ hãi thấy rõ. Trên hai gò máphính phính của Nadelashin hiện ra hai vết tròn đỏ. Gã sợ bị Trung tá này tuy rằngchưa bao giờ Klimentiev ghi những sơ suất, lỗi lầm quá nhiều của gã vào hồ sơ riêng.Nadelashin mặt tròn lố bịch, quê kệch, không có qua một vẻ quân nhân nào, cố gắng tỏra thoải mái mà không được. Nadelashin báo cáo rằng đêm trực của gã đêm qua đã trôi qua trong trật tự hoàn toàn,không có qua một vi phạm nào nhưng có hai sự kiện lạ đã xảy ra. Một sự kiện đãđược gã viết thành báo cáo. Đã đặt tờ báo cáo lên góc bàn và lập tức tờ giấy bayxuống đất, lượn vòng và chui vào gầm ghế. Nadelashin vội vã đuổi theo, chổng mônglên lượm tờ giấy đem trở lại bàn. Sự kiện đáng kể thứ hai là hai tù nhân Bobynin vàPryanchikov được gọi về Tổng Bộ An ninh trong đêm qua. Ông Trung tá An ninh nhếch lông mày khi hỏi viên Trung úy những chi tiết về việchai tù nhân được gọi đi và trả về. Tin này là một tin không những là không vui mà lạicòn chứa đựng đe dọa nguy hiểm nữa. Người phụ trách vấn đề an ninh trong nhà tùđặc biệt này như lúc nào cũng ngồi trên miệng núi lửa – lúc nào cũng ở ngay dưới lỗmũi của ông Tổng trưởng. Nơi đây không phải là một nhà tù ở một khu rừng xa xôinào đó, nơi người sĩ quan chỉ huy có thể có cả một tiểu đội vợ bé và muốn làm gì thìlàm như một lãnh chúa. Ở đây người ta phải theo đúng luật lệ và không bao giờ đượchành động theo sự giận dữ hay theo lòng thương hại. Nhưng chính Klimentiev lại làloại người không bao giờ để cho việc làm của y bị ảnh hưởng bởi giận dữ hay thươnghại, y không sợ rằng hai tù nhân Bobynin và Pryanchikov có thể than phiền với cấptrên về những hành động trái luật của y. Sau một thời gian hành nghề lâu năm kinhnghiệm sống cho Klimentiev thấy rằng y không có gì phải sợ những tù nhân, nhữngngười làm hại y đều là những bọn đồng nghiệp của y. Sau đó Klimentiev nhìn xuống bản báo cáo của Nadelashin và thấy ngay cả bản viếtnày chỉ là một cái gì ngớ ngẩn, ngu ngốc. Y bắt đầu khiển trách Nadelashin. Y nhớ lạitất cả những lỗi lầm mà Nadelashin đã phạm trong thời gian vừa qua, như chuyệnbuổi sáng để cho bọn tù đi chậm mất hai phút để cho rất nhiều chiếc giường của bọntù trong tình trạng bê bối không ngăn nắp, Nadelashin không bao giờ tỏ ra đủ cứng rắncần thiết để có thể gọi những tên tù làm giường không cẩn thận trở lại, bắt chúng làmlại giường của chúng cho thật ngay ngắn. Y từng nhiều lần nói với Nadelashin về vấnđề này nhưng y chỉ mất công vô ích. Và có những chuyện gì đã xảy ra trong buổi tậpthể dục sáng nay? Gã Doronin đứng ngay trên ranh cấm của sân tập, nhìn vào khu đấtcấm, nơi gã nhìn là một vùng đất hoang rất tiện cho một cuộc vượt ngục. Và án tù củaDoronin là hai mươi lăm năm, hồ sơ của hắn có ghi tội giả mạo giấy tờ và từng bịtầm nã trên khắp Liên bang trong hai năm trời. Vậy mà không một ai bắt hắn phải đivào hàng. Lại còn tên Rerasimovich nữa. Tên này không đi trong hàng như mọi ngườimà lạ ...

Tài liệu được xem nhiều: