Ba mẹ tôi đều là người “buôn thúng bán bưng”, không có chức vị gì trong xã hội cả, nhưng mẹ tôi tính nhẩm rất nhanh. Tôi phụ mẹ buôn bán nên tính toán rất chính xác. Đến thế hệ sau này, gia đình không còn bôn ba ngoài xã hội nữa thì các cháu lại thiếu môi trường tiếp xúc nên có vẻ hơi “khờ” hơn chúng tôi, dù có được gọi là “khôn” hơn. Không muốn con mình bị “khôn lỏi” mà thiếu kiến thức, kém tư duy, tôi phải dành thật nhiều thời gian mỗi ngày...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tắt tivi để bé thông minh hơn Tắt tivi để bé thông minh hơn Ba mẹ tôi đều là người “buôn thúng bán bưng”, không có chức vị gìtrong xã hội cả, nhưng mẹ tôi tính nhẩm rất nhanh. Tôi phụ mẹ buôn bán nêntính toán rất chính xác. Đến thế hệ sau này, gia đình không còn bôn ba ngoàixã hội nữa thì các cháu lại thiếu môi trường tiếp xúc nên có vẻ hơi “khờ”hơn chúng tôi, dù có được gọi là “khôn” hơn. Không muốn con mình bị “khôn lỏi” mà thiếu kiến thức, kém tư duy,tôi phải dành thật nhiều thời gian mỗi ngày để kích thích trí não cho bé. Thậtra, nếu cố “gồng” để làm những việc này thì sẽ không thể theo đuổi mộtcách lâu dài được, vì vậy, tôi phải tạo ra một thời gian biểu thích hợp, giờnào việc gì và những trò chơi tạo hứng thú cho cả nhà… Ví dụ như giờ ăn, tôi sẽ giải thích về chất xơ, về cách trồng rau… Nóiđơn giản thôi, kiểu vừa kể chuyện vừa đố vui. Rồi khuyến khích ai trả lờiđúng sẽ được dẫn đi chơi, coi trồng rau, coi câu cá… Cuối tuần là dịp để cảnhà thực hành những điều đã học. Học đi đôi với hành là dễ dàng xâm nhậpnhất. Nhà tôi cũng có tivi, nhưng không hề lạm dụng. Mỗi ngày các bé chỉcoi từ 1 – 2 giờ thôi. Thời gian còn lại dùng để đọc sách. Tuần nào, các bécũng được đi nhà sách tham quan, mua sắm. Sách đọc xong rồi tôi thườngbảo các cháu kể lại, viết lại… Tranh, truyện của bé tôi cũng hay gửi đi dự thi. Những lúc trúng giải,bé rất hào hứng với thành quả của mình. Đặc biệt, trò chơi ô chữ trên báo làthú vui hàng tuần của bé. Ngoài ra, chúng tôi còn chơi ghép tranh mẫu, chơiô quan. Ngay từ nhỏ các bé cũng được nghe nhạc để tập hát theo, múa, rồicòn diễn kịch nữa. Đó là trong sinh hoạt, còn trong học tập, tôi rất khuyến khích con tậptrung hết khả năng, xúc giác, khứu giác, vị giác… để nhớ bài. Ví dụ bài thơ “Đi học”: Hôm qua em đến trường Mẹ dắt tay từng bước Hôm nay mẹ lên nương Một mình em tới lớp Hương rừng thơm đồi vắng Nước suối trong thầm thì Cọ xòe ô che nắng Râm mát đường em đi. Để bé nhớ bài thơ, khi đọc chữ “đến trường”, tôi chỉ vào hình ngôitrường. Đoạn “mẹ dắt tay” thì tôi nắm tay bé. “Hương rừng thơm” thì tôi xịtnước hoa. “Nước suối” thì đưa chai nước cho uống. “Xòe ô” thì cầm cây dùquay quay… Nhờ thế, bé học rất vui, rất hứng thú và ghi nhớ rất lâu. Nhất làgiờ anh văn càng hiệu quả rõ rệt trong việc nhớ từ. Nhà trường có thể đào tạo học sinh giỏi, nhưng chỉ có cha mẹ mới cóthể tạo ra những đứa con thông minh. D ù thể chất bé thế nào, bố mẹ cũng cóthể khơi gợi được tối đa tiềm năng của bé, chỉ cần kiên trì, bền bỉ và liên tụclà sẽ đạt được hiệu quả mong muốn. Hiện nay tôi thấy nhiều người có thói quen giải trí là chat, đọc báo,xem tivi… chung với con sau một ngày làm việc. Thực ra thì việc đó khôngcó gì là xấu nhưng nó sẽ chiếm mất thời gian dành cho con cái của chúng ta.Để bắt đầu, hãy tắt bớt tivi từ nửa tiếng đến một giờ, hãy dành thời gian đểchơi và trò chuyện với con… Chắc chắn bé không chỉ thông minh m à còngắn bó với cha mẹ hơn nữa.