Nụ cười ma mãnh của cô bạn làm Chi cảm thấy hừng hực, linh cảm, à không, phải gọi là giác quan thứ 6 chứ, cái giác quan này như báo cho Chi có gì đó hơi bí hiểm và ngờ vực. Nhưng những suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong bộ não của nó mà thôi, Chi quên bén ngay cái linh cảm này và quay sang Nga nói với vẻ đầy khiêu khích. Lịch à ^^ Mọi ngày, mọi lúc và mọi nơi ! thống nhất thế chứ ?! Ok nào. Ok – lại một lần nữa Nga...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tên Trộm Lúc Nửa ĐêmTên Trộm Lúc Nửa ĐêmNụ cười ma mãnh của cô bạn làm Chi cảm thấy hừng hực, linh cảm, à không, phảigọi là giác quan thứ 6 chứ, cái giác quan này như báo cho Chi có gì đó hơi bí hiểmvà ngờ vực. Nhưng những suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong bộ não của nó màthôi, Chi quên bén ngay cái linh cảm này và quay sang Nga nói với vẻ đầy khiêukhích.Lịch à ^^ Mọi ngày, mọi lúc và mọi nơi ! thống nhất thế chứ ?! Ok nào.Ok – lại một lần nữa Nga cười cái kiểu ma mãnhĐôi bạn rẽ sang hai lối khác nhau để về nhà, câu cuối cùng mà họ nói với nhau làOK, Có vẻ như cuốn phim đã bắt đầu. Mà trong đó nhân vật chính là Chi , đươngnhiên là không thiếu sự góp mặt của Nga rồi (vì chữ Ok của Nga cho ta biết rằngNga đang rất háo hức ). Nhưng kẻ trộm trong bóng đêm ấy là ai????!!! Chẳng ai cóthể biết điều gì về gã này ( ngoài một người, và người đó là diễn viên trong kịchbản này )Nga không về nhà, cô bé rẽ sang một hướng khác. Gì thế nhỉ? Chả hiểu ? Nhưngtrông khuôn mặt Nga lúc này phấn khởi đến sợ, có điều gì vui đối với cô bé à? Ngacười kìa, nụ cười nhẹ trong ánh nắng chiều thật tuyệt.Nga dừng xe laị trước một ngôi nhà khá sang trọng. Nhấn chuông và bước vào:Hi Phong mèo !!Oh Nga, Nice to meet you, he he heNụ cười thật vui tính, Phong là cậu bạn thân từ bé của Nga và Chi. Nhưng Phongđã theo gia đình sang Mỹ sinh sống từ bé, khi cậu học lớp 5 , bây giờ mới có dịphồi hương thăm bạn bè cũ, trông hai người, ai cũng hớn hở.Nhưng sao Nga lại đến nhà Phong vào lúc này, sao Nga biết Phong về, không lẽ họđã liên lạc với nhau từ trước à. Nhìn cái cách đôi bạn này nói chuyện, ta cứ nghĩđến ngay một hình tượng trong thời chiến, đó là cô thanh niên xung phong đangbáo cáo điều gì đó với Đại Đội Trưởng nhiều mưu mô , quyết đoán. (Không phải làquá nhưng trông họ có vẻ như vậy thật).Này Nga, sao rồi, Chi có biết Phong về không dzậy?Đương nhiên là không rồi, mọi chuyện vẫn chưa bắt đầu mà. Phong quên à ?Ừ nhỉ, quên sao được, Chắc Chi không ngờ là Phong về đâu, mà dạo này trông Chikhác ghê đấy, đi ngoài đường chắc gì nhận ra nhau……Một cuộc trò chuyện dài diễn ra mãi đến tận 18h30 phút. Nga về nhà với nụ cườiđầy bí hiểm rồi có mặt tại nhà Chi trong mười phút tiếp theo.Hù - Nga khẽ gọi ( cố ý hù Chi)Chài ! Trộm tao còn không sợ , huống chi là mày !Hahaha…..tự tin quá nhở?!Thật ra là Chi xạo đó, nó là chúa sợ trộm, bởi trong kí ức thời thơ ấu của nó cóhình bóng tên trộm, vì khi ấy bố mẹ Chi đi công chuyện, chị gái đi học, mình Chi ởnhà….và Chi đã phải dùng toàn bộ nội công để hét toáng lên khi thấy trộm. Vàcũng từ đó Chi sợ cả bóng tối. Ấy thế mà hôm nọ, trông Chi cứ như điệp viên 007đang thi hành điệp vụ quan trọng đầy nguy hiểm.Hôm nay buồn quá, chán *** đi được, tao ngủ với mày hôm nay nha.No Four Go (vô tư đi) – câu cửa miệng của ChiCó một bất ngờ đang đón chờ Chi, mà Chi thì vẫn chưa biết gì về điều này. CònNga lúc thì hớn hở…lúc thì thấp thỏm….lúc thì nhìn nhìn ngơ ngó…. Khóhiểu????Chị gái Chi vẫn chưa rời quê, nhà có Nga và Chi. Hai đứa ngủ xoay đầu ra haihướng khác nhau. Chi chưa ngủ, hình như Chi vẫn còn ám ảnh tiếng nói ấy, tiếngnói phát ra từ bóng đêm. Chi thao thức mãi, vẻ mặt như đang mong chờ tên trộmấy đến, để “tái ngộ” lần nữa. Chi nhìn sang Nga, Nga ngủ !.Thật ra, Nga vẫn đang thức, nó giả vờ ngủ, nó không thể ngủ được, vì nó đang chờđiều gì đó thì phải? Càng lúc nhịp tim nó đập càng mạnh. Chẳng lẽ nó mong đượcmột lần thấy trộm à ???Hồi hộp quá- Nga nghĩ thầm- Chả biết tới chưa ? làm người ta lo quáBỗng, … kzét ………. Tiếng cửa nhẹ vang, tiếng bước chân nhè nhẹ…..cả haiđều cảm giác được có thêm người thứ ba xuất hiện.Chi kéo nhẹ người Nga, Nga giả vờ mở mắt, làm như chưa tỉnh ngủ, Chi nói khẽ :Hình như hắn tới, Suỵt …..Ai cơ, tên trộm ấy à, ôi bố ơi . ( Nga vừa nói, vẻ mặt vừa lúng túng)Nga ngồi im chả xuống giường, chỉ kéo tấm chăn đắp nhẹ đôi chân. Còn Chi, côkhông còn sợ một cách thái quá như mọi khi nhưng đôi chân vẫn run, Chi xuốnggiường, nép bên tường, nhìn ra. Vẫn một màu đen và tiếng bước chân khẽ khẽ.không lẽ là hắn- Chi nghĩ, và cô đã tin là hắn- tên trộm hôm trước.Chi dần tiến ra, nhưng không để bị phát hiện, nó rón rén, nhè nhẹ, nhẹ hét sức, cứnhư trọng lượng cơ thể nó là 0 vậy! Lần này, Chi đã chuẩn bị bẫy sẵn, hiện trườngnó bày ra là chiếc lướt nhỏ cũ rích treo trên trần nhà, có giây giựt thông vào nơi nóđang đứng.Hình như cái bẫy này nằm ngoài dự đoán của tên trộm và Nga.Chi cảm giác tênnày đã vào đúng trận địa mình bày sẵn, nên nó vội giựt dây.Thành công rồi, nó mừng réo lên trong sợ hãi, Nga bật dậy, nãy giờ Nga theo dõikhông thiếu chi tiết nào, mà sao Nga thờ ờ với việc này thế nhỉ? Đáng ra là cả haicùng nhau chống trộm chứ, cứ như Nga là đồng minh của trộm vậy à!.Chi bật điện, Nga chạy ra:Trời Phong, sao lại thế này – Nga chạy tới khi thấy Phong ngồi gọn trong lưới.Phong???? Phong nào!!! Sao Nga biết?Có vẻ như Chi đang rất ...