Danh mục

Thằn Lằn

Số trang: 30      Loại file: pdf      Dung lượng: 302.33 KB      Lượt xem: 20      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 13,000 VND Tải xuống file đầy đủ (30 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Với sáu câu chuyện trong tuyển tập truyện ngắn đầu tay này, tác giả của Vĩnh biệt Tugumi, Kitchen, NP và Amrita đã khai thác một cách tinh tế chủ để về thời gian, sự hàn gắn và số phận của những người thành thị độc lập và phức tạp. Họ đều mắc kẹt trong tấm lưới cảm xúc mà họ không thể hiểu, nhưng trong chính sự mắc kẹt đó học tự nhận thức bản thân, tái tạo mình và tìm thấy hy vọng. Đó là niềm hy vọng thuần khiết bị chìm khuất trong những chuyển động tâm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thằn Lằnvietmessenger.com Banana Yoshimoto Thằn Lằn MỤC LỤC Mới cưới Thằn lằn Xoắn ốc Giấc mơ kim chi Máu và nước Chuyện lạ kỳ bên dòng sông lớn Lời cuối sách Nguyễn Phương Chi dịch Giới thiệuVới sáu câu chuyện trong tuyển tập truyện ngắn đầu tay này, tác giả của Vĩnh biệt Tugumi,Kitchen, NP và Amrita đã khai thác một cách tinh tế chủ để về thời gian, sự hàn gắn và sốphận của những người thành thị độc lập và phức tạp. Họ đều mắc kẹt trong tấm lưới cảmxúc mà họ không thể hiểu, nhưng trong chính sự mắc kẹt đó học tự nhận thức bản thân, táitạo mình và tìm thấy hy vọng. Đó là niềm hy vọng thuần khiết bị chìm khuất trong nhữngchuyển động tâm lý chóng mặt của con người một xã hội hiện đại cũng đã từ lâu chẳng cònyên ả. Và chính niềm hy vọng tìm thấy từ những việc giản đơn, như cùng người mình yêumơ một giấc mơ có mùi kim chi phảng phất (Giấc mơ Kim Chi), như còn được thấy ai đócòn hiện hiện hữu bên mình bất cấp những chuyện kinh khủng đã qua (Thằn Lằn), như nhìnthấy bình minh huy hoàng trên dòng sông (Chuyện kỳ lạ bên dòng sống lớn), đã giữ họlại, khiến ngày mai còn có ý nghĩa và hạnh phúc thật sự hiện hữu trên đời.Trong suốt suốt những truyện ngắn này, Banana Yoshimoto đã một lần nữa phát triểnphong cách của mình, một sự kết hợp giữa văn hóa truyền thống và tính đại chúng , giữanhững giá trị cũ và mới, tất cả hòa quyện trong những hư cấu nghệ thuật tuyệt vời. Với cuốnsách này, Hội chứng Banana (Bananamania) có lẽ đã có thêm một lời giải thích. Mới CướiTrên tàu điện, chỉ duy nhất một lần trong đời, tôi đã từng gặp một người vô cùng vĩ đại.Chuyện đã lâu rồi nhưng tôi vẫn nhớ như in.Đó là thời gian khoảng một tháng sau khi tôi lấy Atsuko. Lúc bấy giờ tôi mới hai tám tuổi vàđêm ấy đã say mèm. Ga đáng ra tôi phải xuống vụt qua. Trên toa lúc đêm khuya chỉ có bốnngười kể cả tôi.Không muốn về nhà, tôi tự nhủ mình là đằng nào thì cũng không kịp mất rồi. Vừa mới đâythôi, với đôi mắt của kẻ say, tôi thấy thềm ga quen thuộc từ từ dừng lại rồi đột ngột đứngyên. Cửa toa mở ra đón ngọn gió đêm trong lành ùa vào. Rồi cánh cửa một lần nữa khép lại,thật chặt, như thể đã vĩnh viễn đóng lại. Tàu điện bắt đầu chầm chậm chuyển bánh. Nó lầnlượt chạy ngang qua những tấm biển hiệu sánh đèn neon tôi đã thuộc lòng. Tôi cứ ngồi,lặng lẽ trông chúng khuất dần vào khoảng không.Tại ga kế tiếp, ông lão đó lên tàu. Ông ta trông giống một người già vô gia cư, quần áo ráchrưới, râu tóc mọc dài dính bê bết, người bốc lên mùi hôi khác thường. Ngoài tôi ra, ba ngườikhách cùng toa y như nghe thấy ám hiệu, chẳng ai bảo ai cùng tự động chuyển chỗ sang haiđầu toa. Không buồn cử động, tôi cứ ngồi lún sâu trong ghế của mình ở chính giữa toa xe.Tôi thấy chẳng có vấn đề gì vớì người đàn ông này và thậm chí còn có đôi chút ác cảm vớimấy người vừa rồi. Họ phản ứng rõ ràng là hơi thái quá.Ông lão chẳng hiểu sao lại ngồi sát cạnh tôi. Nín thở, tôi cố không nhìn sang phía ông.Trên tấm kính khung cửa sổ phía đối diện, tôi nhìn thấy hình ảnh của gương mặt tôi và mặtông lão kề bên nhau hằn bóng lên những ánh đèn thành phố rực rỡ và bóng tối đen thẫm.Vẻ mặt tôi trên kính cửa sổ lúc ấy trông lo lắng đến mức chính tôi cũng thấy buồn cười.Sao lại không muốn về nhà?Ông ta cất tiếng, giọng khàn khàn, sang sảng. Thoạt tiên, tôi hoàn toàn không để ý rằngnhững lời nói đó dành cho mình. Hẳn là bởi mùi hôi của ông lão làm ngưng trệ mọi suy nghĩcủa tôi. Tôi nhắm mắt, vờ như đang ngủ. Lát sau, ông lại nhòm hẳn vào tôi và hỏi.Không muốn về thật ra vì lý do gì?Tôi nhắm mắt chặt chặt hơn. Lần này là bởi thật ra tôi biết ông lão đang nói chuyện vớimình. Trong tai tôi chỉ còn nghe thấy tiếng bánh tàu nghiến lên đường ray đều đặn, nhịpnhàng.Trông tôi như thế này mà anh vẫn không muốn về ư?Ông nói. Dù đang nhắm mắt tôi vẫn nhận thấy rõ ràng sự biến đổi trong âm điệu. Giống nhưtrong một cuốn băng bị tua nhanh, đến giữa câu, giọng nói đột nhiên méo đi, cao vút lên.Đầu óc tôi choáng váng, và mọi thứ xung quanh tôi như trôi tuột vào một không gian khác.Tiếp đó, mùi hôi khủng khiếp tự dưng cũng mất hẳn, dần dần thay vào đó là mùi nước hoadìu dịu, ngọt ngào, tựa như từ những đóa hoa... Vì đang nhắm mắt tôi càng cảm nhận rõ rệtmùi hương ấy. Thoang thoảng như mùi da thịt phụ nữ hòa quyện với hương hoa tươi.Không thể cưỡng lại, tôi bèn mở mắt ra nhìn.Và rồi, tim tôi như ngừng đập.Không hiểu sao, bên cạnh tôi, ngay chỗ của ông già vô gia cư, bỗng dưng xuất hiện một côgái. Vội vàng nhìn ra hai đầu toa xe xem có ai cùng chưng kiến sự biến đổi kỳ lạ này không,nhưng tôi thấy mọi ...

Tài liệu được xem nhiều: