Tòa nhà có bảy tầng, em làm việc ở tầng năm. Mỗi ngày hai bận lên và xuống bằng thang máy đều gặp anh. Em chưa bao giờ hỏi anh làm cho công ty nào. Chỉ biết rằng anh làm trên tầng 7 nhờ vào việc anh bấm nút số 7 trong bảng điều khiển thang máy. Cứ 8h sáng mỗi ngày, chúng mình lại gặp nhau và điểm tâm sáng bằng một nụ cười thật nhẹ cùng một cái gật đầu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thang máy tình yêuThang máy tình yêuTòa nhà có bảy tầng, em làm việc ở tầng năm. Mỗi ngày hai bận lên và xuốngbằng thang máy đều gặp anh.Em chưa bao giờ hỏi anh làm cho công ty nào. Chỉ biết rằng anh làm trên tầng 7nhờ vào việc anh bấm nút số 7 trong bảng điều khiển thang máy. Cứ 8h sáng mỗingày, chúng mình lại gặp nhau và điểm tâm sáng bằng một nụ cười thật nhẹ cùngmột cái gật đầu.Anh luôn bấm nút trên bảng điều khiển. 5 cho em và 7 cho anh. Và im lặng chođến khi có tiếng kính coong báo hiệu, em bước ra và anh lên tiếp. 5h chiều, em lạigặp anh. Và xuống tầng 1 rồi mỗi đứa một đường. Nhiều hôm rồi, từ ngày em bắtđầu vào thực tập ở công ty Sao Việt trên tầng 5 tòa nhà này.Chỉ vậy thôi mà sao khiến em khác đi nhiều quá.em khác nhiều quá“Em tên là My – Hà My, 20 tuổi chuẩn bị tốt nghiệp và hiện đang làm thực tập ởcông ty Sao Việt”.Tự giới thiệu mình một cách ngắn gọn như vậy là cách mà em đã nói hàng chụcthậm chí hàng trăm lần trước gương ấy vậy mà em không nói ra được khi đứngtrước anh là sao? Sao anh không nói trước? Ờ mà khi anh nói trước, anh sẽ nói gìnhỉ? Và em sẽ trả lời sao nhỉ? Em cũng chẳng biết, chẳng tưởng tượng ra nổi tìnhhuống đó sẽ xảy ra thế nào nữa.Em thích tên anh là Hoàng hoặc Long cũng được. Em cũng thích tên Quân nữa, àkhông, con trai tên Quân thường là độn lắm! Hay tên Linh nhỉ? Em có thằng bạnthân tên Linh cũng hay ho lắm! Hay tên Hưng?Em nhớ hôm đầu tiên em đến đây xin được thực tập ở công ty Sao Việt trên tầng 5,em đã gặp anh. Hôm đó anh mặc chiếc áo sơ mi bò. Em bị ấn tượng ngay lúc đó,em không biết tại sao nữa. Em thích cái cách anh mỉm cười và gật đầu nhẹ. Nókhiến em tự tin hơn rất nhiều.À quên, em chưa kể rằng em không ổn lắm khi đi thang máy. Căn phòng thangmáy chật hẹp với 4 bề là gương khiến em hay bị mất tự tin và luôn phải gồng mìnhlên bởi cảm giác không lối thoát nếu bị tấn công. Buồn cười nhỉ? Nhưng bây giờthì hết rồi, bởi có anh.Em cũng hay tưởng tượng ra rằng nếu không có anh thì sao? Nếu muốn, em cũngcó thể đến muộn hơn một chút hoặc về sớm hơn một chút là sẽ tận hưởng đượccảm giác không có anh ngay, nhưng thú thật là em không đủ can đảm để thử cũngnhư cái can đảm để tự giới thiệu với anh: “Em tên là My – Hà My, 20 tuổi đangchuẩn bị tốt nghiệp hiện đang thực tập ở công ty Sao Việt…”.Nam đón em mỗi chiều sau khi tan sở. Em leo lên sau xe Nam và không bao giờdám ngoái đầu lại nhìn anh. Có một lần em thử ngoái đầu lại để rồi sau đó suốt cảđoạn đường về Nam phải hỏi em “Em sao vậy hả My?” Em sợ lắm!em sợ lắmEm và Nam yêu nhau đã được hai năm nay rồi. Nam rất tốt với em. Ở bên Nam emluôn có được cảm giác bình yên. Suốt 2 năm học Cao đẳng của em, Nam ở bên nhưmột buổi chiều chủ nhật vậy. Vắng lặng, bình yên, như một khuôn viên trong bệnhviện, như một đồng quê. Với Nam, em không bị bất cứ một đòi hỏi nào chỉ cần emvòng tay ôm eo Nam, tất cả mọi điều đều lùi ra xa hết, chỉ còn em và Nam. Chỉ cóvậy!Đôi lúc, em cũng sợ em sẽ thỏa hiệp với tất cả mọi điều vì cảm giác bình yên cóđược từ Nam. Em sợ em sẽ theo cách yêu của mẹ. Tức là yêu như đang thở vậy.Quan trọng nhưng lại mờ nhạt. Mẹ yêu bố như thế! Và đến lượt em yêu Nam cũngvậy. Nam lặng lẽ ở bên em không nổi giận cũng không cuống quýt. Lặng lẽ đúngnghĩa. Còn anh? Khi anh yêu thì sao? Em nhìn lén môi anh, em tin lắm nhé, em tinlà nếu anh yêu sẽ nồng nàn lắm, khi yêu, anh sẽ núi lửa lắm! Có đúng vậy không?Trời ạ! Em lại nóng ran cả mặt lên đây này! Thang máy tình yêuEm kể với Đức về anh nhé! Đức là một đứa bạn thân của em đấy! Thực sự em rấtmuốn kể với ai đó về mối quan hệ của anh và em – rất kỳ lạ phải không anh? Cũngchẳng biết Đức sẽ phản ứng thế nào khi biết chuyện em yêu anh – người chưa từngnói chuyện với em. Phải nói là yêu thật rồi chứ không còn là thích nữa đâu.Em đã cố gắng gạt ra khỏi đầu mình cái ý nghĩ rằng em đã yêu anh. Thật khôngbình thường một chút nào! Không bình thường một chút nào cả! Những điều embiết về anh vỏn vẹn chỉ là số 7; 1,69m, cặp môi, nụ cười, cái gật đầu rất nhẹ,… quáít và tất cả chỉ là hình ảnh không hơn. Nhiều nhất chỉ là mùi của anh. Phải, anh cómột mùi rất đặc trưng. Em quen, quá quen với mùi đó. Lúc nào cũng muốn đượchít căng lồng ngực mùi đó.Rất nhiều khi, em muốn chạm nhẹ, dù chỉ một ngón tay vào người anh. Rất nhiềukhi, thật đấy! Em muốn lắm! Cái muốn gào lên thắt cả ruột.Nhưng anh đứng gần thôi mà như xa quá!anh đứng gần thôi mà sao xa quáĐức bảo “Tớ biết My có sự thay đổi rất lớn từ khi My đi thực tập ở Sao Việt. Banđầu tớ tưởng Nam thay đổi, bởi nếu Nam đứng bình lặng như thế, chắc chắn, Mysẽ khác. Và tớ đã đúng ở vế đầu”. Em bảo rồi mà, Đức rất hiểu em mà ! Em kể vềanh với Đức, anh biết Đức bảo gì không? Đức bảo “My say nắng thôi My ơi, đókhông phải là tình yêu đầu”. Say nắng ư? Say nắng! Say – Nắng!!!Còn một tuần nữa là em kết thúc đợt thực tập ở công ty Việt Sao r ...