Danh mục

Tháng Ngày Ký Ức - Hạ Thu

Số trang: 72      Loại file: pdf      Dung lượng: 346.25 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 8 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiều nào cũng giống chiều nào, cứ vào khoảng năm giờ, khi bóng tà dương dần khuất, là quán cà phê "Chiều Tím" đầy ắp những chàng trai. Những chàng trai nho nhã, hào hoa và lịch thiệp. Không phải vì cà phê ở đây đặc sắc hay vì khung cảnh hữu tình. "Chiều Tím" chỉ là một quán ven đường phục vụ khách bình dân, uống rồi vội đi ngay. Nên càng không có chuyện đến để nghe những bản nhạc hay với âm thanh tuyệt hảo. Những chàng trai đến đây chỉ bởi một lý do. Một lý...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tháng Ngày Ký Ức - Hạ ThuTháng Ngày Ký Ức Hạ Thu Tháng Ngày Ký Ức Tác giả: Hạ Thu Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 29-October-2012Chiều nào cũng giống chiều nào, cứ vào khoảng năm giờ, khi bóng tà dương dần khuất, là quáncà phê Chiều Tím đầy ắp những chàng trai. Những chàng trai nho nhã, hào hoa và lịch thiệp.Không phải vì cà phê ở đây đặc sắc hay vì khung cảnh hữu tình. Chiều Tím chỉ là một quánven đường phục vụ khách bình dân, uống rồi vội đi ngay. Nên càng không có chuyện đến đểnghe những bản nhạc hay với âm thanh tuyệt hảo. Những chàng trai đến đây chỉ bởi một lý do.Một lý do duy nhất: chiêm ngưỡng và hy vọng được hoa khôi Như Thủy để mắt qua.Cô hoa khôi ấy xuất hiện ở đây bao lâu rồi nhỉ? Không ai nhớ, chỉ có cô chủ quán cà phê là nhớrõ. Vì sự hiện diện của cô là cả một nguồn lợi lớn cho quán nhỏ bên đường. Cô vẫn chưa quênvẻ ngạc nhiên của mình trong mấy ngày đầu, khi thấy số lượng khách bỗng tăng lên đột ngột.− Cô ấy gần xuất hiện rồi - Thu Hồng, tên cô chủ quán, khẽ mỉm cười với một vị khách vừanóng lòng lên tiếng hỏi. Chắc anh ta là người mới. Tự nhiên cô cảm thấy thương, tội nghiệp chođám con trai si ngốc ấy. Một năm rồi, có chàng trai nào đến gần, tiếp cận được cô gái tên NhưThủy đó đâu.Chỉ thấy chiều chiều, cứ đúng giờ, Như Thủy như chiếc đồng hồ đều đặn chạy chiếc xe đắt tiền,mới tinh, phóng vụt qua. Áo luôn luôn là xanh nước biển và quần Jean trắng. Tóc cột nhỏng caonhí nhảnh, cô như chú chim sẻ nhởn nhơ mổ thóc mà không hay, không biết đến quang cảnhquanh mình.Là con gái, vốn mang nhiều đố kỵ, vậy mà Thu Hồng cũng phải tấm tắc khen Như Thủy. Thậtchẳng hiểu cô ta có bí quyết gì mà làn da cứ trắng hồng, mịn màng như em bé vậy. Còn đôimắt, chu cha ơi, là nao lòng. Trên đời Thu Hồng chưa thấy ai có đôi mắt đẹp như vậy và cũngbuồn như vậy. Đôi rèm mi dài cong vút lúc nào cũng như dỗi hờn, như muốn khóc đến nơi làmtrái tim người sắt đá nhất cũng phải bâng khuâng.Kia rồi, tiếng xe cô đã vang lên. Thu hồng rời quày đến bên cửa sổ nhìn ra. Đám con trai cũngnhóng mắt nhìn ra, có tên đã leo sẵn lên xe, đạp máy. Chờ cơ hội là phóng vọt theo.Nhưng chỉ hoài công thôi, Thu Hồng biết và đám con trai ngồi đầy quán ngoài kia cũng biết.Không phải Như Thủy cộc cằn, hung dữ mà.. hắn sẽ chẳng bao giờ đuổi kịp cô đâu.Lý do gì một hung thần đường phố với con tuấn mã nhiều phân khối lại không đuổi kịp một côgái nhỏ với chiếc cub năm mươi phân khối?Trang 1/72 http://motsach.infoTháng Ngày Ký Ức Hạ Thu− oOoOo-Thoáng thấy bóng hắn đằng xa, Như Thủy đã biết hắn muốn bám mình rồi... Không chút bốirối, cô giảm nhẹ ga, hạ tốc độ xe như khuyến khích, như đợi chờ. Rồi bất thần, đúng vào lúc gãthanh niên đắc ý, mở miệng toan cất tiếng làm quen, cô cho xe lao nhanh vào một con hẻmnhỏ.Như bao nhiêu lần trước, như bao gã trai si tình khác, hắn chỉ còn cách hậm hực đứng bên chiếcmôtô to lớn dềnh dàng, nhìn bóng cô khuất dần trong con hẻm ngoằn nghoèo. Có trời mới biếtcô rẽ đi đâu trong con hẻm loằng ngoằng đó.Chỉ cần một cua quẹo, một cua quẹo rồi một cua quẹo, Như Thủy biết mình đã cắt đứt cái đuôisi tình ấy. Phóng chồm qua một ổ gà, cô nở nụ cười nhẹ nhõm.Sao mày tự cao dữ vậy Thủy? Đám bạn vẫn bảo khi thấy cô hàng trăm lượt ném thư tỏ tình củacác chàng trai vào sọt rác. Ai mày cũng chê, vậy tiêu chuẩn bạn đời của mày tới chừng nàolận?Câu trả lời ấy, chẳng những đám bạn học chung khoa quản trị kinh doanh muốn biết mà cả đámmày râu cũng nức lòng muốn nghe. Nhưng chưa một ai nghe cô nói lên tiêu chuẩn lựa chọn củamình. Bởi chẳng khác gì bọn họ, Như Thủy thật không hình dung nổi người bạn đời của mình sẽra sao.Chắc chắn cô sẽ không lấy sự giàu sang ra làm tiêu chuẩn vì bà mẹ của cô với địa vị một giámđốc nhà hàng kiêm khách sạn Lợi Hoa đủ sức nuôi cô sống phủ phê, giàu có đến hết đời này.Còn đẹp trai, hào hoa, phong nhã và nhiều thứ nữa. Thiệt là nhức đầu, biết lấy cái nào ra làmtiêu chuẩn? Thì chấm toàn diện đi! - Đám bạn bảo như vậy nhưng cô chỉ lắc đầu cười mỉm - Đờimình không may mắn vậy đâu.Hơn nữa, vấn đề này đối vơi cô hiện thời còn quá sớm. Mới mười chín tuổi, gấp gáp gì, bộ sợ ếchồng sao? Mỉm cười cùng ý nghĩ, cô cho xe hướng về nhà trọ, tăng tốc độ. Đói bụng quá rồi.Với điều kiện hiện tại, Như Thủy biết mình không cần ở nhà trọ, ăn cơm tháng cho cực thân.Còn đến mấy căn nhà bỏ trống, mẹ năn nỉ chờ cô về ở đấy mà. Nhưng Như Thủy không thíchnghe theo ý mẹ. Cô muốn được tự do, cuộc sống theo ý thích của mình. Nên cô đã cùng KhánhLinh, cô bạn ngồi kế bên mình, thuê tầng gác một căn nhà trọ với giá bình dân và ...

Tài liệu được xem nhiều: