Danh mục

Tháng sáu trời xanh nhạt

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 82.89 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi em nhận được lá thư này thì còn đúng ba ngày nữa là anh xuất ngũ rồi đấy! Và nếu anh tính toán không lầm thì cần thêm một ngày nữa là anh có thể oanh liệt đứng ngay trước mặt em được rồi! Đừng bảo với anh nơi đó xa xôi như thế nào, chỉ cần em nói rằng em đang đợi anh, là đủ… Chào quyết thắng!” Gấp lá thư chưa đầy một trang giấy lại, Lam khẽ nhoẻn miệng cười với chàng trai mặc áo lính trong hình. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tháng sáu trời xanh nhạt Tháng sáu trời xanh nhạtKhi em nhận được lá thư này thì còn đúng ba ngày nữa là anh xuất ngũ rồi đấy! Vànếu anh tính toán không lầm thì cần thêm một ngày nữa là anh có thể oanh liệtđứng ngay trước mặt em được rồi!Đừng bảo với anh nơi đó xa xôi như thế nào, chỉ cần em nói rằng em đang đợi anh,là đủ…Chào quyết thắng!”Gấp lá thư chưa đầy một trang giấy lại, Lam khẽ nhoẻn miệng cười với chàng traimặc áo lính trong hình. Nhìn nước da sạm nắng và nụ cười rắn rỏi của anh, côdường như không dám tin dáng vẻ của chàng công tử thành thị ngày nào mà côtừng quen sau hai năm lăn lộn nơi thao trường đã thay đổi. Có cái gì đó lạ lẫmnhưng cũng rất đỗi quen thuộc khiến tim cô bất giác đập lạc mất một nhịp. Conngười này, suốt hai năm qua, dường như cô chưa bao giờ thôi nhung nhớ.Ngày đó, khi cầm trên tay tấm bằng cử nhân sư phạm, Lam không ngần ngại nộpđơn xin lên miền núi Tây Bắc dạy học. Ngoài những lời động viên cổ vũ của cácthầy cô giáo; ngoài ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè, cũng có khối người chỉ thẳngmũi bảo Lam điên, thích chơi trội. Còn những lời bàn tán to nhỏ sau lưng thìdường như chưa bao giờ thiếu. Nhưng Lam mặc kệ thiên hạ, cô hà tất phải vì ngườingoài mà thay đổi. Bởi cô có được sự ủng hộ và niềm tin của cha mẹ. Đều làthương binh trở về từ chiến trường ác liệt, ông bà hiểu hơn ai hết trong từng tấc đấtcủa mọi miền Tổ quốc, không nơi nào là không thấm đẫm máu xương của đồngbào mình. Thời chiến, ông bà đã không màng sống chết mà giành giật lại từ trongtay kẻ thù thì ngày nay, lớp con cháu phải ra sức bảo vệ và xây dựng quê hương.Hiểu được tấm lòng của cha mẹ và cũng là lý tưởng của mình, Lam quyết tâm khăngói lên vùng Tây Bắc xa xôi.Minh vốn là con trai của một gia đình có tiếng tăm ở thành phố nơi Lam trọ học.Tuy anh có bề ngoài nổi bật, gia thế vững vàng nhưng không vì thế mà ỷ lại nhưnhững cậu ấm cô chiêu khác. Ngày mới quen nhau ở hội trại thanh niên, Lam cứngỡ ngàng trước một anh chàng da trắng bóc lại lăn lộn “nhiệt tình” dưới ao sìnhbắt vịt. Đến lúc tiếng còi toét toét vang lên, anh chàng mới lổm ngổm bò dậy, vừacười toe với cô vừa huơ huơ hai con vịt đang cố sức vùng vẫy trong tay. Rồi thì cáitin quý tử nhà ông chủ tịch thành phố phải lòng một cô gái miền quê trở thành tinsốt dẻo cho người ta bàn tới bàn lui cả tháng trời sau đó.Những tưởng mọi chuyện suôn sẻ, ai cũng thầm ghen tị cái số cô sao mà tốt mà đỏthế. Từ chuyện học hành đến cả chuyện chồng con cứ trơn tru như người ta trải sẵnthảm đỏ cho cô vậy. Nghe thế, Lam cũng chỉ cười trừ cho qua, bởi cô có giải thíchgì thì mấy ai hiểu cho mình.Lam tốt nghiệp trước Minh mấy tháng nên trong thời gian chờ việc, cô trở về quêthăm cha mẹ và họ hàng, tiện cũng thông báo ý định lên Tây Bắc của mình. Côchưa dám nói với Minh về quyết định của mình, cô sợ sẽ ảnh hưởng việc thi cử củaanh.Ngày Minh tốt nghiệp, anh không ngại ngồi xe hơn tám mươi kilômet về quê cô đểtrao tận tay tấm bằng tốt nghiệp mới cứng, xem như là trao gửi thành ý.- Cái này… tặng em! - anh dúi tấm bằng vào tay cô, ưỡn ngực ra vẻ tự hào.- Tốt nghiệp rồi. Chúc mừng anh nhé! - cô siết chặt tấm bằng trong tay, cuối cùngthì cũng phải nói ra rồi.- Em... mở phía trong xem đi! - Anh bẽn lẽn nói, gương mặt đỏ rần lên.Nhìn bộ dạng lúng ta lúng túng của anh, Lam không khỏi phì cười. Làm theo lờianh, cô giở vào phía trong tấm bằng. Đập vào mắt cô là một vật nhỏ, tròn tròn lấplánh. Bất giác, bàn tay cô run run, môi mấp máy như muốn nói nhưng lại thôi, chỉbiết im lặng nhìn anh.- Em đồng ý chứ? - Minh bối rối nhìn cô.- Em rất hạnh phúc… - Lam cảm thấy dường như có cái gì đó xô đẩy dữ dội tronglòng, đối diện với anh là cô đã quá ích kỷ hay thật sự cô cần sự bao dung ở anh?!- Vậy là… em đã đồng ý làm vợ anh rồi?! - Khóe mắt anh giãn ra, nụ cười rực rỡnhư ánh nắng ấm áp lan tỏa trong không gian.- Nhưng hãy nghe em nói hết điều này. Em quyết định sẽ lên Tây Bắc làm việc… -bằng ánh mắt chờ đợi, Lam nhìn anh tha thiết. Cô thầm mong vẫn như hàng trămlần trước, anh sẽ luôn dịu dàng mỉm cười và ôm cô vào lòng. Chỉ cần có vậy là côhiểu, anh sẵn sàng bao dung, sẵn sàng cùng cô chia sẻ. Ngàn lần cô không muốnđặt anh vào tình huống phải lựa chọn khó khăn này. Cô biết việc gia đình anh chấpnhận cô và không đòi hỏi môn đăng hộ đối đã là điều cô không dám mong mỏi rồi,đáng lẽ cô nên cảm thấy may mắn mà an phận. - Anh liệu có thể hiểu cho emkhông?Đáp lại, Minh chỉ im lặng. Anh dường như vẫn còn đang luẩn quẩn đâu đó, cốgắng tìm kiếm ý tứ đùa cợt trong câu nói của cô. Nhưng bên nhau ngần ấy năm đủđể anh hiểu trong ánh mắt của cô là sự kiên định không gì thay đổi. Anh mơ hồnhận thấy sợi dây hi vọng mong manh mà anh cố níu giữ dường như cứ trôi tuộtkhỏi anh. Thất vọng vì lựa chọn tương lai của cô không có chỗ cho anh, cô cứ thếmà đẩy anh sang một bên rồi tự ý quyết định, như thể anh không hề tồn tại trongthế giới của cô. Anh tức giận:- Tại sao em lại muốn anh hiểu cho ...

Tài liệu được xem nhiều: