Thông tin tài liệu:
Tháng Tám đã về anh ạ. Em thấy những cây bàng sắp gầy. Hà Nội có những đêm lạnh tê cả bàn chân em đong đưa bên cửa sổ. Tháng Tám xanh xao như câu hát bâng quơ hỏi thời gian: “lá rơi vàng chưa nhỉ?”
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tháng Tám – cho ta gần nhau hơn… Tháng Tám – cho ta gần nhau hơn…Tháng Tám đã về anh ạ. Em thấy những cây bàng sắp gầy. Hà Nội có nhữngđêm lạnh tê cả bàn chân em đong đưa bên cửa sổ. Tháng Tám xanh xao nhưcâu hát bâng quơ hỏi thời gian: “lá rơi vàng chưa nhỉ?”Tháng Tám xui chút buồn len nhẹ phía sau hàng mi thưa khiến nước mắtchực trào ra ngoài… nỗi nhớ. Anh có biết em nhớ gì khi tháng Tám vềkhông? Em nhớ tiếng cười lanh lảnh của những ngày bên nhau. Tiếng cườilàm sáng cả những giấc mơ em… Không hiểu vì lẽ gì mà những kỷ niệm vuikhi xa xôi lại trở nên buồn đến thế. Tháng Tám cứ như một mãnh lực khôncùng gọi buồn đến thiết tha.Tháng Tám nắng không còn gắt nữa. Chỉ có gió là nhiều hơn bao giờ hết.Gió tràn ngập các nẻo đường xua mùa hạ về với miền kí ức… Nhưng vì Hạchẳng chịu rời nên thời gian chực đổ một trời Ngâu…Tháng Tám, đường bên hồ trải một màu xanh ngắt. Không biết là màu xanhcủa trời hay màu xanh của nước. Không hiểu màu xanh của hy vọng trongthơ xưa hay màu xanh của lòng người rộn ràng ngày hôm nay. Nhưng emyêu cái màu xanh dịu dàng ấy. Một thứ màu không ngôn ngữ nào tả được.Không họa sĩ nào đủ tài năng để vẽ. Ấy là màu khi Hà Nội chuyển mùa.Tháng Tám về, những đôi tình nhân dường như trẻ hơn. Những cái xiết taygần hơn. Những vòng ôm gần hơn. Những tiếng yêu thương nhiều hơn… Cóphải vì thế mà nỗi cô đơn trong em như được nhân lên hàng nghìn, hàngnghìn lần để những đêm không ngủ dài hơn cả những con đường Hà Nội?Đã bao giờ quên hương cốm mới chưa anh? Tháng Tám những gánh hàngrong thơm nồng mùi lúa mùa cắt sớm. Và đã quên chưa anh, cô bạn nhỏ béthích màu xanh cốm vẫn kè kè đi theo anh mỗi buổi tan trường? Nao naonhớ. Nao nao thương mùa cốm về trong lòng người Hà Nội.Tháng Tám, bãi giữa sông Hồng đã ngập hết rồi anh ạ. Không còn chỗ chomình thả diều như trước nữa. Những luống cây bạc hà ngập trong màu phùsa hung đỏ. Cọc tiêu cũng đã ngập rồi. Em đứng trên cầu Long Biên giữachiều, nhìn ra mênh mang nước, thấy chân trời gần lắm, anh ơi…Tháng Tám về, những cánh tay gầy hơn. Những đôi vai gầy hơn. Những bờmôi gầy hơn. Tiếng hát xa hơn và lòng người quạnh vắng. Anh có kịp về đểđón mùa thu?