THÀNH CÔNG CÙNG CÁC THẤT BẠI
Số trang: 16
Loại file: doc
Dung lượng: 130.00 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Thành công và cay thất bại như nắng như mưa, ngày đêm và bóng tối, ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THÀNH CÔNG CÙNG CÁC THẤT BẠIHoàng Bình Nguyên 0972.792.759E-mail: Hoangbinhnguyen2009@gmail.com Eakar – Dak Lak THÀNH CÔNG VÀ THẤT BẠI Thành công và cay thất bại như nắng và mưa, ngày đêm và bóng tối,… Nó làhai mặt của một hiện thực. Khi thành luôn đi cùng với vinh quang, thất bại luôn đicùng với cay đắng. Và hầu như trong cuộc đời của chúng ta, dù ít hay nhiều thì cũngcó những phần rất vinh quang, và có những phần rất cay đắng. Vinh quang thườngmang lại cho chúng ta những hạnh phúc. Trong khi đó cay đắng để lại cho mình rấtnhiều buồn phiền. Ấn tượng về vinh quang là những cái gì tiếc nuối rất lớn. Trong khiấn tượng về nỗi cay đắng, để lại là một nỗi ám ảnh và khó quên được. Mỗi lần hồitưởng về sự vinh quang, thì sự tiếc nuối về những gì đã qua, sẽ làm cho mình đánhmất đi những giá trị đang có mặt ở hiện tại. Trong khi nhớ về những cay đắng thìnhững cay đắng lại có cơ hội xuất hiện trên cuộc đời của chúng ta. Tình trạnh hâmnóng cay đắng là điều không nên. Nhưng rất tiếc là thỉnh thoảng, đôi khi chúng ta vẫnnhớ nhiều về cay đắng chừng nào. Thì chúng ta đánh mất hiện tại của chính mìnhnhường đó. Vì lúc đó chúng ta không còn niền hi vọng. Và thỉnh thoảng chúng ta cóncó niền tin rằng: Tôi có thể thay đổi được cuộc đời từ cay đắng cho đến vinh quangthêm một lần nữa. Hoặc tôi cũng đã từng nỗ lực hai lần, ba lần, hay nhiều lần trongđời. Mà kết quả dẫn đến sự thành công là không có. Kết quả là chấp nhận nó như làsố phận an bài. Số phận và an bài làm cho con người trở nên tiêu cực và bế tắc hơn.Khổ đau khi đó cũng gắn liền với cuộc đời chúng ta nhiều hơn. Nếu mình coi cuộcđời là một cuộc hành trình, thì mỗi bước chân đi trên hành trình đó luôn bao gồm thànhcông và thất bại. Có khi chúng chỉ cách nhau như một gang tay, hay chỉ là làn sươngmỏng. Thành công buổi sáng, thất bại buổi chiều. Cay đắng hôm nay, ngày mai vinhquang. Không ai có thể định liệu được trước tất cả mọi thứ. Mặc dù chúng ta có thểsuy luận ra rằng: Tôi sẽ như thế này, tôi sẽ như thế kia. Nhưng những gì diễn ratrong cuộc đời của chúng ta, nó đều đi theo quy luật của nhân quả. Và chịu ảnh hưởngrất nhiều bởi điều kiện môi trường và hoàn cảnh xung quanh. Nỗ lực của bản thânchúng ta đóng một vai trò rất quan trọng. Cho nên ai đánh mất tự tin vào bản thânmình, thì bị chìm sâu vào trong cay đắng. Mà cay đắng có thể được coi như là bùn mà 1Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759E-mail: Hoangbinhnguyen2009@gmail.com Eakar – Dak Lakkhông có chân vậy. Mình càng nặng với cay đắng nhiều chừng nào? Thì mình lún sâuvào trong bùn chừng đó. Và kết quả là: Ta chính là nạn nhân của chính mình. Trong khi một số người tiếp xúc với vinh quang lại có thói quen là: “Ngủ quênmình trên chiến thắng”. Lúc đó mình cứ có cảm giác bay bổng như ở trên bầu trời,trong một tư thế không trọng lượng. Nhiều khi cái cảm giác đó khiến chúng ta kiêungạo hơn, và quan trọng hóa về chính mình nhiều hơn. Mình tự coi mình như là vua, làhoàng hậu hay coi mình là những người thành công nhất trên cuộc đời. Rồi vì một chúttư duy về cái tôi đó, mà mình còn nghĩ rằng: “ Mình không thua ai cả”. Cho nên mìnhtự cao, tự đại.. Trong vinh quang hay trong cay đắng, thỉnh thoảng có những người rơivào trạng thái cô đơn, vì không có người hiểu được mình. Họ lặn lội trên con đườngtuyệt vọng. Đôi khi nó sẽ dẫn chúng ta đến sự bế tắc. Cũng có nhiều người rơi vàocay đắng sâu thẳm nhất, trở về như một tia sáng xuất hiện vào giữa đêm trường. Khiđó kết quả là: Họ tự mình tìm ra được lối đi, để giải thoát cho mình những bế tắc ởtrong cuộc đời. Vấn đề quan trọng nhất là nhận thức của chúng ta có đúng hay không?Cuộc đời còn lại với những bước chân đi, với lao động, với nghề nghiệp, với khuynhhướng sẽ kéo chúng ta ra sao? Cho nên để tránh tình trạng cay đắng thì ta phải như làkiến trúc sư cho cuộc đời. Và đừng làm cho cuộc đời mình: Ba chìm, bảy nổi, chín lênđênh, giống như những chiếc lục bình trôi. Vì kết quả là thất bại vẫn là thất bại. Cómột câu chuyện như sau: “Đại đế Napoleon, Một nhân vật khét tiếng khắp thế giới trong cuộc chiếntranh thế giới lần thứ nhất. Ông được xem như là có thành công và thất bại lẫnlộn nhau Do chính ông tạo ra, và chính cái này khiến ông ôm hận mà chết trongđau khổ ở cuối cuộc đời. Ông xuất thân là một con nhà nông, không có một vị thếgì. Khi vào lính, nhờ tài thao lược, giỏi về chiến lược và chiến thuật, cho nênchẳng mấy chốc mà người thứ dân này trở thành một vị tướng tài. Cũng từ vai tròlà một vị tướng và ông đã trở thành một ông vua. Đem quân đi đáng khắp cácnước và khai chiến ra cuộc chiến tranh lần thứ nhất. Đỉnh cao lớn nhất của ôngcũng là sự nhục nhã tuột cùng mà ông đã trải qua. Nói đến Napoleon là người taluôn luôn nghĩ đến hai phương diện này. Và vốn nó không thể tách rời lẫn nhau. 2Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759E-mail: Hoangbinhnguyen2009@gmail.com Eakar – Dak LakÔng sinh ra ở đảo Course, một đảo rất có giá trị về kinh tế và du lịch. Cho nên nólà miếng mồi rất ngon để các cường quốc muốn xâm chiếm, khi thì Ý, khi thìPháp, khi thì Mỹ. Từ thuở nhỏ thì Napoleon và những người trong gia đình đã rấtuốt hận với các cường quốc này. Vì mình là một thứ dân, đứng trong hoàn cảnhbị nước ngoài xâm lăng như vậy thì nỗi uốt hận lại càng cao. Napoleon đã ôm uốthận đó và mong rằng: mình sẽ trả thù được trong tương lai. Và điều đó đã thúcdục ông đi vào con đường quân đội. Ông rất thù nước Pháp, nhưng sau đó ông lạilà vua nước Pháp. Từ một kẻ mất nước mà lại đi xâm lấn toàn cầu. Đó là vinhquang tột đỉnh, đã làm cho Napoleon cảm thấy rằng: Trong cuộc đời này không aibằng mình. Và từ đó thì những lời tư vấn, ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THÀNH CÔNG CÙNG CÁC THẤT BẠIHoàng Bình Nguyên 0972.792.759E-mail: Hoangbinhnguyen2009@gmail.com Eakar – Dak Lak THÀNH CÔNG VÀ THẤT BẠI Thành công và cay thất bại như nắng và mưa, ngày đêm và bóng tối,… Nó làhai mặt của một hiện thực. Khi thành luôn đi cùng với vinh quang, thất bại luôn đicùng với cay đắng. Và hầu như trong cuộc đời của chúng ta, dù ít hay nhiều thì cũngcó những phần rất vinh quang, và có những phần rất cay đắng. Vinh quang thườngmang lại cho chúng ta những hạnh phúc. Trong khi đó cay đắng để lại cho mình rấtnhiều buồn phiền. Ấn tượng về vinh quang là những cái gì tiếc nuối rất lớn. Trong khiấn tượng về nỗi cay đắng, để lại là một nỗi ám ảnh và khó quên được. Mỗi lần hồitưởng về sự vinh quang, thì sự tiếc nuối về những gì đã qua, sẽ làm cho mình đánhmất đi những giá trị đang có mặt ở hiện tại. Trong khi nhớ về những cay đắng thìnhững cay đắng lại có cơ hội xuất hiện trên cuộc đời của chúng ta. Tình trạnh hâmnóng cay đắng là điều không nên. Nhưng rất tiếc là thỉnh thoảng, đôi khi chúng ta vẫnnhớ nhiều về cay đắng chừng nào. Thì chúng ta đánh mất hiện tại của chính mìnhnhường đó. Vì lúc đó chúng ta không còn niền hi vọng. Và thỉnh thoảng chúng ta cóncó niền tin rằng: Tôi có thể thay đổi được cuộc đời từ cay đắng cho đến vinh quangthêm một lần nữa. Hoặc tôi cũng đã từng nỗ lực hai lần, ba lần, hay nhiều lần trongđời. Mà kết quả dẫn đến sự thành công là không có. Kết quả là chấp nhận nó như làsố phận an bài. Số phận và an bài làm cho con người trở nên tiêu cực và bế tắc hơn.Khổ đau khi đó cũng gắn liền với cuộc đời chúng ta nhiều hơn. Nếu mình coi cuộcđời là một cuộc hành trình, thì mỗi bước chân đi trên hành trình đó luôn bao gồm thànhcông và thất bại. Có khi chúng chỉ cách nhau như một gang tay, hay chỉ là làn sươngmỏng. Thành công buổi sáng, thất bại buổi chiều. Cay đắng hôm nay, ngày mai vinhquang. Không ai có thể định liệu được trước tất cả mọi thứ. Mặc dù chúng ta có thểsuy luận ra rằng: Tôi sẽ như thế này, tôi sẽ như thế kia. Nhưng những gì diễn ratrong cuộc đời của chúng ta, nó đều đi theo quy luật của nhân quả. Và chịu ảnh hưởngrất nhiều bởi điều kiện môi trường và hoàn cảnh xung quanh. Nỗ lực của bản thânchúng ta đóng một vai trò rất quan trọng. Cho nên ai đánh mất tự tin vào bản thânmình, thì bị chìm sâu vào trong cay đắng. Mà cay đắng có thể được coi như là bùn mà 1Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759E-mail: Hoangbinhnguyen2009@gmail.com Eakar – Dak Lakkhông có chân vậy. Mình càng nặng với cay đắng nhiều chừng nào? Thì mình lún sâuvào trong bùn chừng đó. Và kết quả là: Ta chính là nạn nhân của chính mình. Trong khi một số người tiếp xúc với vinh quang lại có thói quen là: “Ngủ quênmình trên chiến thắng”. Lúc đó mình cứ có cảm giác bay bổng như ở trên bầu trời,trong một tư thế không trọng lượng. Nhiều khi cái cảm giác đó khiến chúng ta kiêungạo hơn, và quan trọng hóa về chính mình nhiều hơn. Mình tự coi mình như là vua, làhoàng hậu hay coi mình là những người thành công nhất trên cuộc đời. Rồi vì một chúttư duy về cái tôi đó, mà mình còn nghĩ rằng: “ Mình không thua ai cả”. Cho nên mìnhtự cao, tự đại.. Trong vinh quang hay trong cay đắng, thỉnh thoảng có những người rơivào trạng thái cô đơn, vì không có người hiểu được mình. Họ lặn lội trên con đườngtuyệt vọng. Đôi khi nó sẽ dẫn chúng ta đến sự bế tắc. Cũng có nhiều người rơi vàocay đắng sâu thẳm nhất, trở về như một tia sáng xuất hiện vào giữa đêm trường. Khiđó kết quả là: Họ tự mình tìm ra được lối đi, để giải thoát cho mình những bế tắc ởtrong cuộc đời. Vấn đề quan trọng nhất là nhận thức của chúng ta có đúng hay không?Cuộc đời còn lại với những bước chân đi, với lao động, với nghề nghiệp, với khuynhhướng sẽ kéo chúng ta ra sao? Cho nên để tránh tình trạng cay đắng thì ta phải như làkiến trúc sư cho cuộc đời. Và đừng làm cho cuộc đời mình: Ba chìm, bảy nổi, chín lênđênh, giống như những chiếc lục bình trôi. Vì kết quả là thất bại vẫn là thất bại. Cómột câu chuyện như sau: “Đại đế Napoleon, Một nhân vật khét tiếng khắp thế giới trong cuộc chiếntranh thế giới lần thứ nhất. Ông được xem như là có thành công và thất bại lẫnlộn nhau Do chính ông tạo ra, và chính cái này khiến ông ôm hận mà chết trongđau khổ ở cuối cuộc đời. Ông xuất thân là một con nhà nông, không có một vị thếgì. Khi vào lính, nhờ tài thao lược, giỏi về chiến lược và chiến thuật, cho nênchẳng mấy chốc mà người thứ dân này trở thành một vị tướng tài. Cũng từ vai tròlà một vị tướng và ông đã trở thành một ông vua. Đem quân đi đáng khắp cácnước và khai chiến ra cuộc chiến tranh lần thứ nhất. Đỉnh cao lớn nhất của ôngcũng là sự nhục nhã tuột cùng mà ông đã trải qua. Nói đến Napoleon là người taluôn luôn nghĩ đến hai phương diện này. Và vốn nó không thể tách rời lẫn nhau. 2Hoàng Bình Nguyên 0972.792.759E-mail: Hoangbinhnguyen2009@gmail.com Eakar – Dak LakÔng sinh ra ở đảo Course, một đảo rất có giá trị về kinh tế và du lịch. Cho nên nólà miếng mồi rất ngon để các cường quốc muốn xâm chiếm, khi thì Ý, khi thìPháp, khi thì Mỹ. Từ thuở nhỏ thì Napoleon và những người trong gia đình đã rấtuốt hận với các cường quốc này. Vì mình là một thứ dân, đứng trong hoàn cảnhbị nước ngoài xâm lăng như vậy thì nỗi uốt hận lại càng cao. Napoleon đã ôm uốthận đó và mong rằng: mình sẽ trả thù được trong tương lai. Và điều đó đã thúcdục ông đi vào con đường quân đội. Ông rất thù nước Pháp, nhưng sau đó ông lạilà vua nước Pháp. Từ một kẻ mất nước mà lại đi xâm lấn toàn cầu. Đó là vinhquang tột đỉnh, đã làm cho Napoleon cảm thấy rằng: Trong cuộc đời này không aibằng mình. Và từ đó thì những lời tư vấn, ...
Gợi ý tài liệu liên quan:
-
Thái độ của giới trẻ đối với người thuộc cộng đồng LGBT
5 trang 318 2 0 -
99 trang 281 0 0
-
Giáo trình chuyên đề Giáo dục kỹ năng sống: Phần 1 - PGS. TS Nguyễn Thanh Bình
109 trang 256 3 0 -
Được gọi phỏng vấn, có nên ngừng tìm việc?
4 trang 205 0 0 -
9 Lời khuyên dành cho thanh niên của Bill Gates - Phần 1
134 trang 196 1 0 -
Anh chị suy nghĩ gì về hiện tượng câu tục ngữ đã phản ánh 'Tháng Giêng ăn ăn nghiêng bồ thóc'
3 trang 193 0 0 -
Nghệ thuật sử dụng hiệu quả công cụ tài chính
3 trang 185 0 0 -
10 Kỹ năng nghề nghiệp hữu dụng
3 trang 166 0 0 -
Suy nghĩ về câu nói: Biết tự hào về bản thân là cần thiết nhưng biết xấu hổ còn quan trọng hơn
3 trang 161 1 0 -
Dạy trẻ kỹ năng sống - 5 nguyên tắc giao tiếp cần dạy cho trẻ
5 trang 150 0 0