Bà con hàng xóm thấy nàng phòng không chiếc bóng ai cũng đều than thở cho nàng. Nhưng đối với nàng thì từ khi có chú bé tiểu thôn trưởng sớm chiều quấn quýt bên nhau, nàng quên hết mọi nỗi cô tịch lạnh lùng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thanh Cung Mười Ba Triều - Hồi 17Thanh Cung Mười Ba Triều Nguyên tác: Hứa Tiếu ThiênVietKiem.com 97 Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương Hồi 17 Trai hai mươi lấy gái lục tuần Năm đó, Bách Lý cô nương năm mươi hai tuổi. Tuy đã về già nhưng vốn người xinhđẹp nên trông nàng như mời ngoài ba mươi. Nàng đẹp nhưng tiếc là đã quá muộn màng. Bà con lối xóm thấy nàng phòng không chiếc bóng ai cũng đều than thở cho nàng.Nhưng đối với nàng thì từ khi có chú bé tiểu thôn trưởng sớm chiều quấn quýt bên nhau,nàng quên hết mọi nỗi cô tịch lạnh lùng. Chú bé tiểu thôn trưởng Bố Khố Lý Ang Thuận quả thật là một tay anh hùng bảntính trời sinh nên mới tám, chín tuổi đã biết cưỡi ngựa bắn cung. Nhiều người lớn tuổitrong thôn chỉ thích ngày ngày theo chàng leo núi trèo đèo, du ngoạn những nơi danh lamthắng cảnh. Bởi thế, chẳng bao lâu chàng đã hiểu biết tất cả địa thế của vùng Tam Tính.Bách Lý cô nương lại còn là một nữ lang anh kiệt, giúp đỡ khá nhiều ý kiến cho chàng.Những lúc nhàn cảnh, nàng cùng với chú bé tiểu thôn trưởng bàn luận sự đời, nàng chỉdạy cho chàng làm cách nào để chỉnh lý thôn Tam Tính. Chú bé nhất nhất đều nghe theonàng. Rồi một hôm chàng triệu tập tất cả mười bốn vị niên trưởng có thế lực trong thôn đểgiao cho họ quản trị mọi việc, trong đó có việc chia thôn Tam Tính ra làm mười bốn xómmỗi xóm đặt dưới quyền điều khiển của một vị quản trị. Chàng lại chọn bốn trăm tên dânđinh thân hình cao lớn khoẻ mạnh lực lưỡng, biến thành quân ngũ, ngày ngày tập luyệnvõ nghệ tại võ trường ở đầu thôn, nào cưỡi ngựa bắn cung, múa côn, phóng giáo, tên nàotên nấy đều dũng mãnh vô địch. Chàng còn cho rào bao chung quanh bằng những rào cao quá đầu người, có cổng ravào. Từ đó về sau không còn có chuyện trộm trâu trộm ngựa hoặc mất bò lạc dê nữa.Chưa hết, chàng còn đặt kế hoạch tuần phòng cắt cử người canh gác tại bốn cổng trướcsau tả hữu của thôn để tra xét kẻ gian nên nhờ đó dân làng mới được yên tâm ngon giấckhỏi lo tai biến. Công đức của chú bé tiểu thôn trưởng đối với thôn Tam Tính quả thật vô lường. Dânlàng ai lại dám quên ơn. Tuy nói là công đức của vị tiểu thôn trưởng nhưng thực ra đó làcủa Bách Lý cô nương mới đúng. Bởi vì tất cả những kế hoạch chỉnh lý thôn Tam Tínhđều do Bách Lý cô nương sáng kiến ra cả. Ấy cũng vì vậy nên chàng càng ngày càngkính yêu Bách Lý cô nương.Đánh máy: Nguyễn Học Tàng Kinh Các Việt KiếmThanh Cung Mười Ba Triều Nguyên tác: Hứa Tiếu ThiênVietKiem.com 98 Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương Bố Khố Lý Ang Thuận có một điều mâu thuẫn kỳ quái, là khi chàng ra ngoài ngồitrên lưng con tuấn mã hiên ngang oai dũng thì thôn dân ai cũng sợ hãi, dốc lòng kínhphục, nhưng trái lại lúc trở về nhà, chàng thấy Bách Lý cô nương thì tự nhiên cái thânbảy thước mày râu kia cứ mềm lại như bún, nhũn như con chi chi, không còn một tí nàolà anh hùng quắc thước nữa. Cái thân trai mười bảy tuổi cao lớn thế kia mà lúc nào cũng chỉ có một việc theo hầuBách Lý cô nương nửa bước chẳng rời. Có khi ngồi tựa bên gối hoặc có khi nằm gọntrong lòng Bách Lý cô nương y như một đứa trẻ nằm trong lòng mẹ, mặc dầu chàng đãmười bảy tuổi, cao lớn có khi còn hơn cả Bách Lý cô nương nữa. Bách Lý cô nương nuôichàng từ nhỏ cho nên nếp sống thân mật ấy giữa đôi người đã thành một thói quen,không một ai để ý tới điều dị nghị nam nữ nữa. Hai người ngày đêm cười nói bên nhauđể giải buồn, khiển hứng. Nhiều khi chàng sờ đầu vuốt tóc Bách Lý cô nương và đến lúc quá thân thiết chàngđưa tay nâng đôi má Bách Lý cô nương, tiếng gọi “chị, chị” ra chiều quý mến cực độ. Tốiđến, chàng ngủ chung một giường với Bách Lý cô nương, cùng đắp chung một chăn, nằmchung một chiếu. Thế nhưng cuộc sống chung đặc biệt này có điều độc đáo là tuy haingười khác giống, một đằng thì nam còn một đằng thì xử nữ, cả hai đều giữ được tuyếtsạch giá trong, không có điều gì gọi là xấu xa, đê tiện về phương diện dâm ô cả. Khi tiểu thôn trưởng Bố Khố Lý Ang Thuận hai mươi tuổi thì thôn Tam Tính ngườingày càng đông, binh lực ngày một mạnh, lúa gạo sản xuất ngày một nhiều. Có nhữngbuổi rảnh rang, chàng đem theo đám bình sĩ vào trong khu rừng săn bắn mua vui. Một hôm đi săn bắn, giữa lúc đang lùng kiếm con mồi trong rừng, chàng thấy ngoàiven rừng trên cánh đồng có đến bảy, tám chục con vừa trâu vừa ngựa đang gặm cỏ rải rácđó đây. Tham tâm bỗng nổi trong lòng, chàng ra lệnh cho đám binh sĩ được tiến ra khỏirừng, đánh cướp. Bọn binh sĩ được lệnh nhất tề ùa ra bao vây trâu ngựa dồn chúng vàogiữa. Đàn trâu ngựa này vốn của đám dân du mục Nga Mạc Huệ. Lúc đó họ đang nghỉngơi ở trong lều, được tin có người đánh cướp bắt trâu ngựa, tức thì cầm binh khí xông racản trở. Bọn dân binh thôn Tam Tính nào phải kẻ ...