Hắn là con một. Hắn là niềm tự hào của cả nhóm khi từ bé hắn đã được coi là tài năng toán học. Ngoài việc học hoàn hảo, chẳng có việc gì khác hắn làm cho đến nơi đến chốn. Minh – Một gã trai lãng mạn. Hắn là con một. Hắn là niềm tự hào của cả nhóm khi từ bé hắn đã được coi là tài năng toán học. Có lẽ, máu kinh doanh của bố mẹ hắn di truyền sang đời con bằng các con số.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thanh - Phong - Minh - Nguyệt - Kỳ 3 Thanh - Phong - Minh - Nguyệt Kỳ 3 – MinhHắn là con một. Hắn là niềm tự hào của cả nhóm khi từ bé hắn đã được coi làtài năng toán học. Ngoài việc học hoàn hảo, chẳng có việc gì khác hắn làm chođến nơi đến chốn.Minh – Một gã trai lãng mạn.Hắn là con một. Hắn là niềm tự hào của cả nhóm khi từ bé hắn đã được coi là tàinăng toán học. Có lẽ, máu kinh doanh của bố mẹ hắn di truyền sang đời con bằngcác con số. Ngoài việc học hoàn hảo, chẳng có việc gì khác hắn làm cho đến nơiđến chốn. Nói hắn 20 tuổi mà không biết đi xe đạp, có lẽ cũng chẳng ai tin.Với người ngoài, hắn lúc nào cũng bình thản và có phần vô tâm. Với những ai thânhắn, họ đã quá quen với dáng vẻ thờ ơ mọi chuyện đó nên cũng chẳng ai bận tâm.Niềm giải trí của gã là làm Toán và tìm ra những quy luật của các con số mà chỉ cógã mới hiểu. Thứ bình thường nhất được mọi người công nhận là gã thích nghenhạc của Yann Tiersen. Dĩ nhiên là hắn không đẹp trai như Phong và có nhiều tàilẻ như Thanh. Nhưng hắn không xấu và cũng không cận. Gã thích màu cam. Mọingười chẳng bao giờ nghĩ sẽ có lúc gã vướng phải những câu chuyện tình ái rắc rối.…Gã học giỏi, không phải nói. Gã có vài vé đi du học, chuyện không lạ. Nhưng gãchẳng bay đến một chân trời mới nào, lý do vì bố mẹ gã làm sao có thể cho quý tử“có lớn mà không có khôn” xa rời vòng tay âu yếm, điều không tưởng. Gã cũngchẳng buồn, thế là gã ở lại Việt Nam làm ngôi sao của lớp cử nhân tài năng Toánhọc. Một lớp toàn những “nhân tài đất Việt” với khả năng tính toán siêu phàm.Xưa nay viết về tình yêu, người ta thường liên tưởng ngay đến những câu từ ướt átdùng khăn lau mắt ra cả xô nước của mấy ông nhà thơ đáng mến, ví dụ bên Tây thìcó cụ LouisAragon có những vần thơ tặng Elsa với đủ nhan đề: vườn thơ Elsa, đôimắt Elsa, bàn tay Elsa,… chẳng hiểu sao ông đấy lại mê nàng như điếu đổ để viếtra những áng thơ bất hủ dài đến vài trang giấy. Bên ta, Sóng của Xuân Quỳnh đấythôi, bao con tim đang yêu khi ngồi trên ghế nhà trường lại chả phát rồ lên vì cơnsóng tình không thể kiềm nén nổi mỗi khi học đến bài này. Thực ra, ai cũng yêu,nhưng họ thể hiện tình cảm khác nhau.Gã yêu em mất rồi. Nhưng tình yêu của gã cứ như trường thiên tiểu thuyết hayphim Hàn dài tập. Một câu chuyện quen thuộc mà bạn vẫn biết, khi tình yêu đếnanh vô tình không nhận ra, khi em ra đi anh mới vỡ òa những tình cảm trong lòng.Anh nhận ra rằng anh đã yêu em từ lúc nào không hay. Mô-típ hoàn toàn quenthuộc, nhưng dù cuộc sống có muôn màu thì thỉnh thoảng nó vẫn có vài nếp gấpcũ, đấy là chuyện bình thường.…Gmail: Thư gửi em.Em học cùng lớp và ngồi cạnh anh một năm đại học. Dĩ nhiên, em cũng thuộc hàng“thú quý hiếm” cần được “bảo tồn” và dày công chăm sóc.Ngày em xuất hiện trong cái lớp giàu truyền thống nam nhi không bao giờ biết đếnmùng 8/3, 20/10 là gì đã khiến mọi người thấy như có một luồng gió đang phơiphới thổi vào, bất kể là cái rét cắt da của gió mùa đông bắc hay nóng bỏng môngcủa một cơn gió Lào. Một số người nhìn em bằng ánh mắt ngỡ ngàng thán phục,một số kẻ nhìn em bằng ánh mắt khinh thường, một số gã nhìn em bằng con mắtkhông nhắm không mở (ý là không quan tâm). Anh nhìn em theo cách đó. Ngayđến việc em bước đến ngồi cạnh anh, anh cũng chẳng quan tâm xem em là vịt haythiên nga, em là đà điểu hay cá heo. Em là ai anh không cần biết.Chẳng phải anh kiêu ngạo hay vô tâm, mà tính anh nó thế, mọi người quan tâmchăm sóc đến anh nhiều quá khiến anh chẳng còn thời gian mà suy nghĩ theo chiềungược lại. Cơm anh không biết nấu, quần áo anh không biết giặt, vệ sinh cá nhântối thiểu thỉnh thoảng anh cũng quên, quần áo mẹ đưa gì anh mặc nấy, xấu đẹp anhcàng không quan tâm, thậm chí xe anh còn không biết đi vì anh toàn có người đưađi đón về nên việc bỏ thời gian tập luyện anh thấy không cần thiết.Thế nhưng, em đã mang đến một cơn bão thổi bay mọi điều anh vốn từng cho làđẹp đẽ và tuyệt vời nhất trong cuộc đời anh.…- Sáng nay bạn không chải đầu à ? – Đó là câu đầu tiên em hỏi anh. Em làm anhthấy xấu hổ. Em là một cô gái nhiều chuyện.- Thế à, tôi nhớ là đã chải rồi chứ nhỉ - Sự thực là lúc đấy anh không nhớ đã chảirồi hay chưa.- Trông như tổ quạ, nếu bạn hay quên tốt nhất nên cạo hết tóc đi, đỡ phải gội vàcàng không phải chải đầu. Dù … trông mái tóc này khá giống Albert Einstein.Anh chẳng nói gì và anh thấy mặt em ửng đỏ, anh cũng chẳng biết em nghĩ gì,nhưng anh không phải đứa nói nhiều, và tranh cãi với người khác thì càng không.Anh nghĩ có lẽ em muốn làm quen với anh, và em xấu hổ vì anh tiếp nhận tấm lòngđó không nhiệt tình. Liệu anh có nhầm không nhỉ ?Đó là một lần anh đi siêu thị với mẹ, dù việc này anh không hề muốn, nhưng mẹanh bảo anh phải ra ngoài cho nó biết đó biết đây, ở trong nhà mãi biết bao giờ mớikhôn, đối với anh đây là một chuyện hoàn toàn phản khoa học. Như mọi lần anh làmột tên cửu vạn tận tâm, nhưng lần này thì ...