Danh mục

Thanh Thản Nhé, Tuổi Thơ !

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 180.78 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 19,000 VND Tải xuống file đầy đủ (16 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mỗi cuộc đời là một trang văn, trang văn ấy hay hoặc dở, ngắn hoặc dài, vinh quang hay bình thản và có lẽ là mịt mù tăm tối chăng ? Tất cả là phụ thuộc vào những con người làm chủ trang văn đó, những người biết góp nhặt những chữ ở đời mà góp nên trang.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thanh Thản Nhé, Tuổi Thơ !Thanh Thản Nhé, Tuổi Thơ ! - Chuyện Tình Anh CSGT Và Cô Gái Điên Mỗi cuộc đời là một trang văn, trang văn ấy hay hoặc dở, ngắn hoặc dài, vinhquang hay bình thản và có lẽ là mịt mù tăm tối chăng ? Tất cả là phụ thuộc vàonhững con người làm chủ trang văn đó, những người biết góp nhặt những chữ ởđời mà góp nên trang. Cuộc đời tôi là một chiến trường, nơi ấy tôi là một chiếnbinh đứng lên làm theo ý nghĩ, lựa chọn của bản thân. Trong cả trang văn ấy, sángnhất là ở sự ngây ngô, trong sáng của tuổi thơ tôi. Ở nơi ấy, nơi mà thời gian không còn tác dụng thì nỗi nhớ lại ùa về trànngập trong mọi ngóc ngách của tâm trí tớ, đầu óc tớ không còn việc gì khác ngoàinhớ, nhớ và nhớ, cậu ạ! Tớ nhớ về cậu đó, Ngọc Anh! Dù chỉ là trong hoài niệm,Ngọc Anh nhỉ?- Ê, tên kia, mi từ đâu đến? Sao dọn đến đây ở gần nhà ta luôn thế?- Tớ là Ngọc Anh.- Ngọc Anh ???- Từ nay chúng mình là hàng xóm nhé! Tên nhóc này từ đâu đến mà đề nghị vớ vẩn thế này?- Bốp!!!- Oái, sao mi đánh ta!? ( Đột nhiên cái thằng vô duyên ấy cốc đầu tôi một cáirõ đau.)- Sao côn đồ thế? Tớ với cậu xem nào? Lúc nãy cậu nhìn tớ mãi, tớ cốc chocái cho tỉnh thôi. Nà nà, cậu thích tớ hay sao lúc nãy nhìn chằm chằm thế?- Cái đồ vô duyênnnnnnnnnnnnnnnn!!!!!!!!! Lấy hết hơi cho câu nói đó rồi tôi bỏ về nhà. Sáng hôm sau, tôi thấy cái thằng vô duyên đó đến lớp, đau khổ hơn nó là học sinhmới. Và cuối cùng là tột cùng của đau khổ: Nó ngồi cạnh tôi. Thế đó, cả nhữngnăm lớp 1, lớp 2 nó là cái gai trong mắt tôi, nhưng khi lớn thêm một chút, năm lớp3, 4 tôi đã bắt đầu nhận ra Ngọc Anh đẹp đến thế. Cậu da trắng, má lại hồng, ngườimũm mĩm, mắt kiếng khiến tôi từng xao động. Mới có lớp 3 nhưng Ngọc Anh đãrất giống ông cụ non cậu không còn trêu ghẹo tôi và vô duyên như thuở nhỏ nữa,cậu tính trầm, và tôi biết nguyên nhân của sự trầm lặng ấy, nhiều khi tôi còn thấycậu như đang khóc.- Lại cãi nhau nữa à ? – Bố tôi Tối hôm ấy nhà Ngọc Anh lại cãi nhau, bố mẹ cậu cứ thế suốt. Sáng hôm sautrước lúc đi học:- Sao vậy, Ngọc Anh, cậu đang khóc sao? Tôi thấy giọt nước mắt long lanh trong nắng đang chảy dài trên đôi má ửng hồngcủa cậu.- Cậu đừng buồn nhé! Yên tâm đi có tớ đây mà. Sau câu nói ấy, Ngọc Anh gạt nước mắt, nhìn tôi khẽ cười mà nói:- Này tớ không phải cái loại mềm yếu đến mức cần sự trợ giúp của con gáinhư cậu đâu!- Nàyyyyyyyyyyyyyyyy !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Thế nhé, cậu chỉ bị một cục u thế mà bắt tớ đánh đổi bằng cả vạn thứ quý giá.Thứ nhất: Cậu chiếm lấy toàn bộ tuổi thơ tớ.Thứ hai: Cậu là người bạn khác giới đặc biệt nhất đối với tớ.Thứ ba: Cậu biết không? Cậu làm con tim tớ già đi đấy, cậu khiến trái tim tớ biếtrung động lần đầu tiên đó.Thứ tư: Ảnh hưởng của cậu tới tớ bây giờ vẫn còn nhiều lắm.Bằng cả vạn vật rồi đó, Ngọc Anh ơi ! Thế rồi Ngọc Anh vẫn buồn về gia đình sao càng lúc càng thê thảm thế này? Buổichiều hôm ấy:- Cậu buồn à Anh?- Ừm, chiều nay ta trốn đi chơi nha? Kể cả khi đó tôi cũng không thể nghĩ rằng tôi liều đến thế. Không ngờ, cái khẽ gậtđầu của Ngọc Anh làm tôi phát hoảng. Chưa bao giờ tôi liều thế này. Chiều hôm đó, chúng tôi đi trên hương lúa, lướt trên cánh đồng, bay bằng ngọngió, dạo trên con đê, nhảy trên lá nõn, trượt dọc sườn dốc, nhún nhảy trên nhữngtán lá sen mà vô tình lại thành hành trình tìm lại nụ cười của Ngọc Anh. Chiều tà,ánh hoàng hôn đỏ nhẹ dìu dịu lên bờ má đỏ ửng của chúng tôi. Ngọc Anh cườirạng rỡ:- Cậu ạ, bố mẹ tớ li hôn rồi, mai tớ đi... Thời gian như đang ngừng lại trong tôi, tôi muốn giữ lấy lúc này, muốn nhìnkhuôn mặt ấy thật lâu. Rồi Ngọc Anh cố tình phá vỡ khoảnh khắc ấy, cậu lại cười,chưa bao giờ cậu cười tươi đến thế:- Cám ơn cậu nha.- Ừm, cậu nỡ bỏ đi thật sao?- Yên tâm đi!Trong một khoảnh khắc tôi đã muốn thổ lộ mọi tình cảm với cậu ấy nhưng... - Tớ... thích.........Ngọc Anh chen ngang: - Tớ xin lỗi cậu, tớ phải nói là cậu là một cô gái rất chi là bình thường,không đẹp và còn xấu là đằng khác. Nhưng......Giật mình, Ngọc Anh bỗng chạy thẳng rồi hét to:- TỚ THÍCH CẬU................... Tiếng đó cứ va đập vào ngọn núi và vọng lại mấy lần, Ngọc Anh giờ đã chạykhuất bóng. Tôi dần tỉnh lại, hôm đó chính sức mạnh của tình cảm đã khiến tôikhông ngừng hi vọng Ngọc Anh sẽ lại bên ở bên tôi... Sáng hôm sau, Ngọc Anh dọn đồ đi, tôi chỉ kịp nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe, cùnghàng nước mắt, đây là lần cuối tôi thấy cậu chăng? Phút cuối ánh mắt cậu còn nhắn nhủ tôi một điều: Hãy đợi tớ nhé! Chiếc xe đi vội mang cả tuổi thơ tôi... Tuổi thơ, mi thanh thản chưa?Chưa đâu ngươi còn nợ người ấy một câu nói.Chuyện Tình Anh CSGT Và Cô Gái ĐiênMời Bạn Đọc Tiếp Tại ...

Tài liệu được xem nhiều: