Danh mục

Thầy Ơi ! Con Xin Lỗi !

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 276.94 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Những cơn mưa đầu đông đến vội vàng, bầu trời xám ngắt, từng áng mây đen kịt cắt hình trên nền trời. Mưa. Mưa rả rích, liên miên. Trời cứ hửng nắng lên chút xíu rồi lại mưa. Ông Trời kéo nắng về chốn nào để lại đây một cái buồn ảm đạm, xám bầu trời và xám cả lòng người.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thầy Ơi ! Con Xin Lỗi !Thầy Ơi ! Con Xin Lỗi !Những cơn mưa đầu đông đến vội vàng, bầu trời xám ngắt, từng áng mây đen kịtcắt hình trên nền trời. Mưa. Mưa rả rích, liên miên. Trời cứ hửng nắng lên chút xíurồi lại mưa. Ông Trời kéo nắng về chốn nào để lại đây một cái buồn ảm đạm, xámbầu trời và xám cả lòng người. Qua lần cửa kính cả phố phường hiện ra mờ mờtrong làn nước mưa giăng giăng trắng xoá. Từng hạt nước mưa lấm tấm đọng trênlớp kính dày, rồi kết thành từng dòng một chảy xuống như nước mắt. Nó nhìn xaxăm về phía chân trời xa tít. Hình như có cơn mưa nào đấy đang giăng trong lòngnó. Nó khóc. Cảm giác hối hận, có lỗi gặm nhấm nó. Rồi bao kí ức ùa về trong trínhớ. Nó nhớ… nhớ bóng cao cao, gầy gò, già nua trong tấm áo len mỏng, nhớgương mặt đã hằn những vết nhăn, nhớ cả mái đầu muối tiêu của tuổi già và bụiphấn. Nó nhớ thầy… Từng dòng kí ức cứ chảy trôi trong lòng nó, tất cả hiện vềnhư một thước phim quay chậm.Năm lớp ba, trường tiểu học của nó đã cho học sinh tiếp cận với môn Tiếng Anh.Nó vốn không phải là đứa nổi trội trong lớp. Nó trầm lặng và ít nói. Nó viết chữkhông đẹp, nói đúng hơn là xấu nhất lớp và hay bị cô giáo khẽ tay trong giờ tậpviết. Nó học tệ Toán, đến cả lời giải cũng chả biết ghi thế nào. Bạn bè trêu nó. Nóđem nguyên cục tự ái to đùng về nhà và tự nhủ phải hạ quyết tâm học tốt. Mọichuyện vẫn thế, cho đến hôm thầy bước vào lớp. Nó ngạc nhiên. Vì thầy là ngườinó đã biết trước. Thầy là thầy của mẹ nó, của dì nó, và của anh họ nó nữa. Trướcđây thầy dạy cấp ba, rồi nghỉ hưu, thầy xin vào trường tiểu học dạy hợp đồng chocác lớp ba, bốn, năm.Buổi học đầu tiên, vì thầy đã biết tên nó nên hay gọi nó phát biểu. Nó thấy vui vui-một niềm vui nho nhỏ. Ngay từ lúc thầy ghi những từ vựng đầu tiên trên bảng, nóđã thấy thích cái ngôn ngữ thứ hai này. Cảm giác thật thú vị.… Lớp học thêm Anh hôm nay đông, nhỉ. Trong căn nhà nhỏ xíu tường đã trócsơn, mười mấy đứa lớp ba ê a đọc theo từng từ vựng sau tiếng gõ nhịp đều đều củacây thước gỗ lên mặt bảng. Nó cũng đang cắm cúi ghi bài, say sưa nghe giảng. Đólà buổi học thêm đầu tiên ở nhà thầy. Nó nhớ mãi cuộc trò chuyện ngắn ngắn thếnày:-Mẹ em khoẻ không? Vẫn bán quán hở em?-Dạ.-Em phải cố học sau ni nuôi mẹ. Mẹ em khổ nhiều rồi. Em phải cố lên nghe. Emđừng có sợ, phải dạn dĩ lên thì mới học tốt được. Có gì không hiểu em cứ hỏi thầy,đừng ngại.-Dạ. Em cảm ơn thầy.… Cuộc trò chuyện ngắn ấy đã làm nó thay đổi. Nó lột xác khỏi vẻ nhút nhát vàthôi không còn run sợ khi đứng lên phát biểu nữa. Nó cố học thật nhiều thay vìchơi bán hàng cùng mấy nhóc trong xóm. Bạn bè ngạc nhiên vì sự tiến bộ của nó.Bài kiểm tra đầu tiên môn Anh của nó là con mười đỏ chót, con điểm cao nhất lớplần đầu nó nhận được. Bạn bè xì xầm, cho rằng thầy bênh nó, rằng nó biết đềtrước… Nó không nói gì, và mặc kệ những lời nói ấy.Những bài kiểm tra sau nó đều được mười điểm, và khả năng Tiếng Anh đã khálên rõ rệt nên bạn bè thôi không xì xầm về nó nữa. Nó cũng cởi mở hơn với bạn bè.Thầy luôn động viên nó bằng những lời sâu lắng nhất. Thầy cho nó mượn sách đểlàm bài tập, tận tình giảng cho nó những cấu trúc ngữ pháp khó. Có một câu nóicủa thầy làm nó nhớ mãi: Các em đừng quan niệm sai lệch về môn Tiếng Anh. Nókhông khó như mọi người vẫn nghĩ. Sẽ rất dễ dàng nếu các em học nó bằng tráitim.”Những buổi học vẫn tiếp tục như thế trong căn nhà nhỏ cũ kĩ. Căn nhà ấy, ngày hèthường vương vài ba sợi nắng trên mái ngói vỡ lung linh xuống dãy bàn học; ngàyđông là những giọt nước mưa gõ lộp độp trên mái tôn, rơi rơi trên mấy cái thauhứng nước. Thầy vẫn dạy chúng nó những kiến thức ấy với một cách dạy khácbiệt. Thầy không dạy những từ vựng trong sách giáo khoa vì nghĩ chúng nó có thểtự học được từ sách vở. Những kiến thức thầy dạy là những gì căn bản và cần thiếtcho chúng nó, những điểm ngữ pháp nền tảng, những từ vựng gần gũi trong cuộcsống thường nhật. Thầy luôn tỉ mỉ kiểm tra từ mới tất cả các học sinh đầu mỗi buổihọc thêm và cho bài tập sau mỗi giờ học rồi cho điểm từng đứa một.Những ngày rét căm căm, thầy ho sù sụ, giọng khàn khàn, trông thầy gầy gò tronglàn áo len mỏng. Nó thấy thương thầy lắm! Rồi có lúc thầy bị đau chân, đôi chânthầy sưng tấy, đỏ ửng làm thầy đi lại rất khó khăn. Thầy vẫn đến lớp bằng lòngnhiệt huyết và chân thành của một người thầy. Thầy vẫn đứng trên bục giảng đemđến cho chúng nó, gieo mầm cho chúng nó về một thứ ngôn ngữ khác tiếng mẹ đẻ.Nó nhớ cả đôi mắt trìu mến thầy dành cho nó. Và cả những khi thầy rầy la nó, đôimắt ấy bỗng trở nên nghiêm nghị. Ấy là những lúc nó lười học. Những từ vựng dàingoằn khó thuộc, những cấu trúc ngữ pháp phức tạp, những dạng bài tập khónhằn… tất cả làm nó lắm lúc thấy chán nản, và nó bỏ bê. Thầy luôn dõi theo nó vàkhuyên nó những lời chân thành, rầy la nó… tất cả làm nó biết rằng nó phải cốgắng hơn. Thầy biết nó thiếu thồn tình thương của một người ba và luôn an ủi nó, ynhư thầy là ngư ...

Tài liệu được xem nhiều: