Danh mục

THÊM MỘT VÀI ĐIỀU…

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 116.99 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tham khảo tài liệu thêm một vài điều…, giải trí - thư giãn, truyện ngắn phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THÊM MỘT VÀI ĐIỀU… THÊM MỘT VÀI ĐIỀU…Buổi tối tròn trịa như con số 10 trên cái bánh sinh nhật.Gia đinh bạn thích bầy trò sinhnhật cho con gái út.Con bé ăn ít,chỉ thích thổi cây đèn cầy trên bánh và nhận quà.Ngườilớn thì khác.Sợ nhìn những con số to lớn trên ổ bánh.Người lớn sợ thời gian,sợ già.Trongđám sợ ấy có …tôi.Ngồi bên tay trái là Michelle,một bà giáo đầm dạy trung học,bên phải là Duy, ông Mítcũng dạy Trung học và cũng là ‘’đối thủ ‘’ của tôi trong một dịp tết làm M.C xướng ngônviên trên sân khấu ca vũ nhạc…..Bữa nay tôi có ‘’ vấn đề’’ nên không đùa nghịch như mọi lần cà tửng khác.Bữa nay tôinghiêm trang (không phải vì bị kẹt giữa hai ngưòi bạn nhà giáo ).Sau khi giúp bà đầm xong màn múa đũa bát,tôi hỏi :- Michelle ! Bạn thấy lũ trẻ học trò ra sao ?- Sao là sao ? Tụi nó còn trẻ,chưa biết lo và không nghĩ nhiều đến tương lai.Cứ lèphè…Mà sao hỏi ?- Hỏi cho biết vậy mà- Còn hai thằng nhóc nhà ông ra sao ?- À à, ,thằng to đầu 19 tuổi, đi học và đi làm thêm cuối tuần ở bảo tàng viện…- Nó ra sao ?- À à…Nó đẹp trai hơn tôi,to lớn hơn tôi nhưng khép kín.Nó đang ‘’ né ‘’ tôi trong sự imlặng.Michelle chớp mắt :- Nó đang đến thời kỳ dở chứng và tìm lối đi đấy. Đứa con gái lớn của tôi cũng như thếtrong vòng một năm rưỡi.Sau đó nó mở miệng và biết điều hơn.Bạn cũng nên nhẹ nhànghơn và tôn trọng nỗi lặng im của nó.Mặt ông trông táo bón và khó đấy.Tôi cười,chia sẻ với bà giáo vài cái quan niệm cũ rích của mình,kể cả cái nhìn về hiện tạivà tương lai và cái gọi là Hạnh Phúc.Theo Michelle,hạnh phúc là điều đang có và chấpnhận.Tôi quay sang tay phải,nhìn Duy đang nhai ngồm ngoàm :- Còn anh ? Để được hạnh phúc,ta làm gì ?- Theo tôi, để sống hạnh phúc thì đừng nên có quá nhiều tiền.Tôi há hốc mồm :- Ý nghĩ của bạn lạ thật !- Chứ sao.Tớ có đầy bạn hữu giàu có,khối tiền, đứa nào cũng khổ sở,khổ đủ kiểu,khổ hơntớ nhiều. Đừng ham.Vừa đủ sống là mừng ,là hạnh phúc rồi !Nghe cái đề tài béo bổ này,các đàn ông khác xúm vào,mỗi người một câu và sau đó trởlại chủ đề con cái. Ông nào cũng than : Con hư tại mẹ,cháu hư tại bà và chồng hư tại…vợ. Đàn bà đang lo vặn máy hát karaoké mặc bọn đàn ông rên rỉ than khóc thân phận…Tôi thích sướng sợ khổ nên tìm đường thoát,trên đưòng tẩu thoát không quên kéo thêmmột chàng trong đám 22 người có mặt cho có bạn.Chàng là một người lịch lãm ở xa đến chơi.Tôi chỉ mới gặp chàng ở đây đó đôi ba lần,lầnnào cũng ngồi từ xa quan sát,ngắm và thưởng thức cái ăn nói vui vẻ của chàng và đượcbiết chàng đã 4 lần ly dị sau khi tặng mỗi bà đầm một đúa con nay đã trưởng thành.Chàng hỏi tôi bằng tiếng pháp :- Coi bộ em không thích đám đông ?!Tôi biết chàng khoái nói tiếng tây hơn tiếng mẹ đẻ vì đã ở Pháp hơn 40 năm nay,vợ toànbà đầm.Dáng vóc chàng nhỏ nhắn,trán cao,khuôn mặt đầy đặn,dáng điệu khoan thai , rấttây ( …và bị rung rinh gốc rể - mất gốc – tôi nghĩ bụng. )Mít và một Nửa Mít ngồi xuống ở một góc cầu thang vắng vẻ xa căn phòng khách đangrầm rĩ quậy và ca hát ( tôi nghe loáng thoáng được bài ‘’ Đừng xa em đêm nay ‘’ )- Anh vui không ?- Vui chứ. Xuống đây gặp đông đủ người việt,thấy mình có không khí Việt NamChàng phát âm giọng tây,rõ,chuẩn âm giọng miền nam, địa trung hải.Tôi cắc cớ quên đi cái đề tài tuổi trẻ vừa rồi để hỏi :- Ở tuổi trên 70,anh nghĩ sao về cuộc đời ?Chàng hào hoa vỗ vai tôi :- Qu’est ce que tu veux dire par là ? ( Em muốn gợi ý gì qua câu nói ? )- Em đang tìm hiểu một chút về anh để vui, để học…- Vậy thì anh nói.Hãy thoải mái với mọi sự việc.Nghèo,giàu không thành vấn đề.Anh đichơi,sống,quậy,lả lướt lung tung,phá sản đã nhiều lần,thấm thía nhiều thứ và anh vẫn yêuđời.Em tưởng anh ‘’ rệu ’’ há ? Chưa.Anh bò về VN,có cô bồ nhỏ,thư từ qua lại hằng ngàybằng mail.Vui vô cùng.Vui lúc nào hay lúc đó.- Anh là một Don Juan hay Casanova ?Chàng phá ra cười,sảng khoái đổi sang băng tần tiếng mẹ đẻ :- Chèn ơi ! Cái nhãn hiệu bay bướm, đào hoa em tặng anh nghe dữ quá ! Còn em ?Nghe chữ Bướm và Hoa là tôi phải né,phải đổi đề tài.Nói về mình để làm gì ? Trưóc mộtngười đàn ông từng trải,tôi muốn lắng nghe,muốn đặt câu hỏi từ chuyện này sang chuyệnkhác để nghe, để học những bài học khác những điều mình đã học.Cứ thế,chúng tôi thoải mái,sung sướng trao đổi với nhau những mẫu chuyện đời,vừatiếng tây vừa tiếng việt.Bỗng chốc,tôi quên hẳn đi những cách biệt giữa tuổi tác và hàngrào cản của ngôn ngữ và cả cách thức diễn đạt giữa hai luồng văn hóa Pháp Việt….Ngưòi ta có thể hiểu nhau bằng một thứ ngôn ngữ chung,miễn là phải bằng tiếng nói củasự chân thật đến từ tâm hồn.Đã hơn một giờ sáng.Phải chia tay nhau.Chàng vỗ vai tôi với cái bắt tay rất chặt.Lần này chàng nói bằng tiếng việt.Giọng chậm,rõ:- Nói giỡn thôi. Đừng tưởng anh bị mất gốc nghe.Anh có ghé thăm‘’ Cây Đào ‘’ và « « Cây Mít Ướt « « của em ở Wed.Tiếp tục như thế nghe.Trời đất ơi ! Anh là ai giữa những người đọc và viết vậy ?Sự ngạc nhiên và cách giữ im lặng trước kin ...

Tài liệu được xem nhiều: