Danh mục

Thời gian và những người bạn

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 137.74 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1.30 AM, tôi tỉnh giấc và chợt nhớ còn 20 ngày…20 ngày…20 ngày cuối cùng để cùng nhau tạo nên những kỉ niệm cuối cùng…. 20 ngày cuối cùng… Tôi – Một đứa con gái suốt ngày ngồi suy nghĩ về thời gian.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thời gian và những người bạn Thời gian và những người bạn1.30 AM, tôi tỉnh giấc và chợt nhớ còn 20 ngày…20 ngày…20 ngày cuốicùng để cùng nhau tạo nên những kỉ niệm cuối cùng…. 20 ngày cuốicùng…Tôi – Một đứa con gái suốt ngày ngồi suy nghĩ về thời gian. Từ bé đến giờđó có lẽ là thứ tôi hay suy nghĩ nhiều nhất. Nhớ lại hồi còn học cấp I, tôi đãkhóc như mưa cả ngày hôm đó vì chợt nhận ra rằng mình sẽ phải rời xanhững người bạn đáng yêu của mình suốt 5 năm. Lúc đó, tôi không hiểu tạisao mình phải chia tay họ, tôi chỉ muốn được ở bên họ mãi mãi như vậy màthôi…Thế rồi, khi lên câp II, tôi đã tự tạo cho mình một vỏ bọc để cách xa tất cảnhững người bạn mới. Không phải vì họ không tốt mà bởi vì tôi biết điều gìsẽ xảy ra sau 4 năm nữa. Và tôi sợ điều đó. Nhưng rồi vỏ bọc ấy cũng khônggiữ được lâu, tôi lại dần dần hòa mình vào một cuộc sống mới và ngày càngyêu họ hơn. Ngày tháng cứ thế trôi đi và rồi, ngày tôi sợ nhất lại đến.Lúc đó, thật sự tôi không biết làm thế nào, không biết phải đối mặt ra sao thìlúc đó tôi đọc được những dòng lưu bút của Tâm – một trong những ngườibạn thân nhất của tôi: “Bây giờ, thời đại công nghệ cao rồi nên không cầnphải lo sẽ không gặp lại nhau đâu. Vì thế không cần phải quá sướt mướt làmgì”. Điều đó thật sự an ủi tôi rất nhiều và tôi đã bớt không suy nghĩ về nónữa mà tập trung để vượt qua kì thi vào cấp 3.Đến ngày họp lớp, tôi vui mừng, hứng khởi biết bao khi được gặp lại họnhưng rồi tôi nhận ra một điều là giữa tôi và những người bạn đó đườngnhư có khoảng cách vô hình nào đó. Cũng đúng thôi, khi con người ta khôngcòn ở cạnh nhau nữa thì giữa họ chỉ còn lại những kí ức về một thời đãqua…..Một năm học mới lại bắt đầu. Giờ đây, tôi đã là nữ sinh trường Bưởi – ChuVăn An rồi. Những ngày đầu tiên của tôi ở đây cũng không khác hồi cấp IIlà mấy. Hàng ngày, cứ đến giờ ra chơi, tôi lại đi dạo dưới những cây cổ thụtrong nắng của trường, đón gió và suy nghĩ… suy nghĩ…. suy nghĩ.Cuộc đời con người như một cơn gió trôi qua thật nhanh và nếu ta khôngbiết tận hưởng thì về sau này ta sẽ phải hối tiếc. Vì thế, từ từ, chậm rãi, tôihòa mình vào lớp mới… Cũng từ từ, nhẹ nhàng, tôi đã yêu những con ngườiở đây. Tôi yêu họ với những nụ cười tỏa nắng dưới các cây cổ thụ. Tôi yêuhọ vì những nỗ lực, ý chí phi thường, vì tất cả.Khoảnh khắc chia tay lại sắp đến một lần nữa rồi! Nhưng lần này tôi nhấtđịnh sẽ không khóc nữa vì tôi biết chỉ cần nghĩ tới nhau thì mọi kỉ niệm sẽvẫn còn nguyên vẹn. Cảm ơn những người bạn đã luôn ở bên cạnh động viêntôi trong mọi hoàn cảnh. Cảm ơn, cảm ơn các bạn! Cảm ơn cả thời gian nữavì đã cho tôi được gặp họ, được làm bạn với họ. Cảm ơn.!Bây giờ, tôi chỉ muốn hét to lên : “ CÁC CẬU ƠI! TỚ YÊU CÁC CẬUNHIỀU LẮM! CÁC CẬU SẼ LUÔN MÃI MÃI Ở TRONG TRÁI TIM TỚ!

Tài liệu được xem nhiều: