Thông tin tài liệu:
Em định quay xe lại nhưng nhìn thấy tiệm net trước mặt vẫn còn đông người. Đã nửa tháng nay em chưa mở hộp thư, chắc thư từ tin nhắn đã đầy nhóc trong đó. Vậy là em bước vào, định tranh thủ đọc lướt rồi lúc khác trả lời. Trong lúc chờ máy chạy em lấy di động ra định gọi cho hai đứa bạn thuê chung phòng nói tụi nó mua đồ ăn khuya mang về giùm. Nhưng chưa gọi được đã bị một bàn tay chụp mất cái điện thoại từ phía sau. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thư ảo Thư ảoEm định quay xe lại nhưng nhìn thấy tiệm net trước mặt vẫn còn đông người. Đãnửa tháng nay em chưa mở hộp thư, chắc thư từ tin nhắn đã đầy nhóc trong đó.Vậy là em bước vào, định tranh thủ đọc lướt rồi lúc khác trả lời. Trong lúc chờmáy chạy em lấy di động ra định gọi cho hai đứa bạn thuê chung phòng nói tụi nómua đồ ăn khuya mang về giùm. Nhưng chưa gọi được đã bị một bàn tay chụp mấtcái điện thoại từ phía sau.Em bật dậy lập tức, suýt túm được lưng áo thun của thằng cướp nhưng hụt mất. Emvừa bươn theo vừa la: “Trả đây. Cướp. Bớ người ta!”. Thằng cướp lách qua haingười bảo vệ chạy ra cửa. Nó nhảy phốc lên sau cái xe máy đang có một thằngkhác ngồi nổ máy chờ sẵn. Cái xe lao đi liền. Em quay lại ngồi xuống ghế. Bà chủtiệm net lững thững đi tới hỏi: “Gì vậy?”. Em nói mới bị giựt mất cái điện thoại.“Tưởng gì, mất có cái di động mà cũng...!” - bà ta nói.Em nhìn màn hình, bỗng kinh hoàng thấy inbox hiện ra trống trơn, trống đếnkhông tin được. “Không có thư mới nào sao?”. Không có một thư nào của Dũng,cũng không có một tin nhắn nào của những đứa khác. Mình lơ bạn bè cũng lơ. Bỏrơi nhau hết rồi.Buồn tay em cầm con trỏ rê xuống. Tên những cái thư cũ loang loáng và bất ngờmột cái tên thư hiện ra. “Hello mày”. Thư của Vy. Vy? Hình như có lần Vy meocho em có nói nó đang ở trong tiệm net đường TQK Sài Gòn. Phải không? Phảitiệm net này không? Em lật đật mở ra đọc lại. Thư này Vy gửi bằng file, dài đúngnhư một lá thư. Hồi đó tụi em thường gõ thư sẵn trên máy ở nhà, chép sang đĩamềm rồi mang ra tiệm net gửi cho đỡ tiền giờ.“Hello mày.Thằng Dũng gọi cho tao hỏi email của con Ý & mày. Nó gọi tao nhưng toàn hỏichuyện mày. Tao muốn nói xấu mày quá. Mày khỏe luôn chứ, ở đó chắc được mấyanh sinh viên chăm sóc thường xuyên vui rồi chứ gì. Như tao đây muốn kiếm cũngkhó. Hiện giờ tao đang cô đơn lắm lắm, mày coi có anh nào đẹp “chai” xe xịn giớithiệu cho tao đi. Con Ý nó nói với tao rằng “Bây giờ con Tầm đã có bồ rồi, tao đợimày (tức Vy) có bồ ra mắt tao, sau đó tao mới kiếm bồ”.Vậy đó, nếu đợi tao có bồ chắc hơi bị lâu rồi. Bây giờ tao đang làm ở siêu thị quậnmột. Công việc tương đối nhẹ nhàng nhưng lại mệt vì đường xa, đi xe máy mất cảtiếng vừa đi vừa về. Thời gian giam mình trong siêu thị lại hơi lâu, từ 9g sáng đến9g30 tối. Vì vậy tao lại rầu không có cơ hội đi chơi gặp gỡ bạn bè. Lương thử việctháng đầu là tám trăm, còn lương chính thức tăng dần đến triệu mốt. Một tháng cóhai ngày nghỉ tùy mình chọn. Tết chắc tao không về được vì mắc làm. Siêu thị thìmấy ngày lễ tết là thời gian làm việc của nó mà.Lúc trước ý định của tao là muốn vừa đi học vừa đi làm, nhưng ước muốn đã tantành mây khói khi tao làm ở chỗ này. Được người quen giới thiệu nên không dámlàm vài tháng mà phải làm trên cả năm rồi tính sau. Thấy tụi mày đứa nào cũng vôtư đi học mà tao buồn cho mình, coi như mỗi đứa một lối rẽ vậy, chẳng ai giống aikhi rời ghế nhà trường. Ra đời thật khó hiểu. Sống va chạm ở đây tao cảm thấyngột ngạt dối trá làm sao ấy. Sài Gòn xô bồ tất bật mình phải nhanh nhẹn lắm mớibắt kịp.Tao với anh Ch mất liên lạc gần cả năm. Lúc tết về tao có gọi điện hỏi thăm vậymà ảnh chẳng gọi lại cho tao, tao tự ái dồn dập cắt đứt liên lạc cho tới giờ. Biết ảnhcũng ở Sài Gòn nhưng chẳng biết ở quận mấy đường nào, đành thôi vậy. Có lẽ bâygiờ anh ta có bạn gái rồi cũng nên, dù sao cũng 25, 26 rồi còn gì. Nghĩ lại ngàytrước với bao nhiêu kỷ niệm khi hai đứa quen nhau từ năm lên 7 tuổi. Tự dưng đếntuổi trưởng thành lại không còn được như trước, nghĩ buồn lắm.Thôi tâm sự với mày bây nhiêu là vừa rồi. Chúc mày luôn vui khỏe trẻ trung yêuđời yêu người. Bye”.Đọc xong cái thư em ngồi thần người, nghĩ tới ngọn lửa nến, khói nhang, tấm ảnhVy cười toe toét trên bàn thờ... Và tiếng thì thào của đám bạn cùng lớp: “Nó bịđụng xe trên đường đi làm về. Giấc khuya đường vắng xe chạy ẩu lắm”. “Nó làmgì trong thành phố vậy?”. “Không biết. Tao cũng như mày biết hỏi ai”. “Hình nhưnó uống rượu. Nghe nói người nó có mùi rượu”...Hai năm rồi, vậy mà lâu nay em vẫn cảm giác như Vy đang đi làm đi học ở xa đâuđó. Lúc này em mới giật mình nhớ ra là không bao giờ còn gặp nó nữa, không baogiờ có email của nó nữa.Em mở tiếp cái thứ hai.“Tao đây”. Tao đây Tầm gởi. Mày làm tao sực nhớ vẫn còn có đứa bạn tên NguyễnThị Tầm. Tên với tuổi, chán mày quá. Thằng Dũng chỉ liên lạc với tao được mộtlần rồi biệt tăm luôn. Tao nghĩ chắc nó bận thi nên để cho nó tự nguyện muốn thưmuốn gọi gì thì muốn, không thì thôi vậy.Chuyện đi làm của tao đã thất bại, tao bị đuổi việc với lý do nhà xa quá. Siêu thịtao làm ở quận một, còn tao ở quận Gò Vấp cách mười mấy cây số. Lại sắp đếnmùa mưa người ta sợ tao không đảm bảo sức khỏe lẫn giờ giấc nên đã cho thôi việcrồi. Hiện giờ tao đang thất nghiệp. Tao rất muốn đi học trở lại nhưng sợ không đủnghị lực lẫn tài chính mày ạ. Tao thấy tao lận đận làm sao ấy. Từ lúc rời ghế nhàtrường đến nay tao học đ ...