Anh thân mến, Chắc hẳn anh rất ngạc nhiên khi nhận được thư này của em, và rằng đã lâu rồi chúng ta không gặp lại nhau.. Nhưng xin anh đừng có nghĩ xấu gì về em, chỉ là em chỉ muốn chúc mừng cho anh đã lấy vợ và đã có hạnh phúc
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thư gửi anh Thư gửi anhAnh thân mến,Chắc hẳn anh rất ngạc nhiên khi nhận được thư này của em, và rằng đã lâurồi chúng ta không gặp lại nhau.. Nhưng xin anh đừng có nghĩ xấu gì về em,chỉ là em chỉ muốn chúc mừng cho anh đã lấy vợ và đã có hạnh phúcĐã 7 năm trôi qua kể từ ngày chúng ta ra trường năm cấp 3. Anh còn nhớchứ, khi mà anh nắm chặt tay em và nói rằng chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau?Em thì sẽ chẳng bao giờ quên những kỉ niệm đẹp ngày chúng ta còn yêunhau, vì chúng thật đáng quý với em cho dù em biết rằng cả anh lẫn em chỉmuốn quên chúng đi.Em thật đau đớn biết bao khi anh nói lời chia tay em vào cái đêm cuối cùngchúng ta gặp nhau. Anh nói rằng anh không muốn gây đau khổ cho em thêmnữa, và rằng anh hận chính bản thân mình vì đã không đem lại hạnh phúccho em. Nhưng anh ơi, anh đâu có biết rằng những lời nói đó đã gây ra trongtim em một vết thương sâu biết bao, anh đã xé nát nó và làm em đau khổ baonhiêu. Nhưng cho dù có hận anh nhiều đến mấy, em vẫn tha thứ cho anh vàkhi biết anh tìm được một nửa của đời mình: một cô gái hợp với anh mộtcách hoàn hảo về mọi mặt, em đã vui mừng và chúc phúc cho anh. Giờ đâyem chỉ coi anh như một người bạn bình thường, vết thương trong em đã lànhtheo thời gian. Em cũng đã lấy chồng rồi anh à, em cũng đã có một gia đìnhhạnh phúc, và em cảm thấy hài lòng khi cả hai ta đều tìm được người mà tayêu thương.Anh thân yêu, em cảm ơn anh vì đã đem lại cho em những giờ phút hạnhphúc nhất mà trong suốt cuộc đời em sẽ không bao giờ quên. Trước khi gặpanh, em là một cô bé nhút nhát, hay lo lắng và rụt rè mỗi khi tiếp xúc vớinhững người xung quanh. Và rồi trong một buổi tình cờ gặp nhau trong thưviện, anh đã yêu em và coi em như một người bạn thân thiết của em. Cảmgiác mới yêu thật là mới lạ biết bao, nó khơi dậy trong tim những tình cảmmà trước kia em chưa từng trải qua. Người ta thường nói, tình yêu tuổi họctrò là tình yêu trong sáng và ngây thơ nhât. Quả thực là đúng như vậy vì emluôn cảm thấy rằng, bên cạnh anh, em cứ như một cô bé mới lớn vậy. Emngây ngô, hồn nhiên như đứa bé con nhưng anh lại thích thú mỗi khi em nhưvậy. Em có thể trút bàu tâm sự với anh và cảm giác bình an luôn tràn ngậptâm hồn em khi em biết bên cạnh em, luôn có một người biết lắng nghe vàkhuyên bảo. Anh đã thay đổi cái tính nhút nhát của em, giúp em tự tin vàkhẳng định mình nhiều hơn. Thật sung sướng và ấm áp biết bao khi nhìn vàođôi mắt đen to của anh, được nhìn thấy ánh cảm thông và chở che ánh lêntrong đó. Thật thoải mái biết bao khi được anh ôm vào lòng, được nắm bàntay anh và được nghe giọng nói của anh bên tai. Anh là người duy nhất hiểuem ngoại trừ bố mẹ em, là người duy nhất chấp nhận những mặt trái trongem và chấp nhận tất cả những gì là quá khứ đau khổ thuộc về em. Anh đãbảo vệ em khỏi bọn con trai hay trêu chọc em, bênh vực cho em những lầnbị bố mẹ mắng oan. Em cảm thấy vui sướng biết bao khi có anh ở bên em.Anh còn nhớ những bức thư ngây ngô mà em đã viết cho anh không? Và anhcòn nhớ những lần anh đánh đàn cho em nghe và em ngồi bên cạnh anh, tựađầu vào vai anh và lắng nghe? Khi em khóc, anh luôn là người an ủi em vàkhi em có chuyện vui, anh luôn sẵn sàng chia sẻ niềm vui ấy. anh đưa em đikhắp nơi, để em ngồi sau chiếc xe đạp của anh và đi ngắm phố phường. Cáitrái tim non nớt của em lần đầu tiên được rung động bởi một tình yêu trongsáng mà anh giành cho em, bởi tình cảm chân thành trong tim anh khônggợn chút giả dối. Em đã từng ước sao chúng ta có thể hạnh phúc như vậymãi mãi về sau này. Ước sao anh là của em, mãi mãi!Nhưng sao anh ơi, hạnh phúc đó lại ngắn ngủi đến thế! Tình yêu luôn đi liềnvới nước mắt và nỗi buồn. Anh đã gây ra cho em một vết thương lòng quásâu. Bàn tay anh trước kia nắm tay em ấm áp là thế nay bỗng trở nên giábăng, lạnh lẽo. Nụ cười anh trước kia luôn vui vẻ, âu yếm thì nay trở nênlạnh lùng. Anh không còn muốn ôm em vào lòng nữa, anh trở nên xa cáchvà lùi dần vào bóng đêm như một ảo ảnh. Anh không nói cho em lí do chiatay là gì, cũng như chẳng nói một lời xin lỗi. Anh gặp em ở hành lang nhưngkhông hề chào hỏi, ánh mắt anh nhìn em vô cảm. Anh có biết được nhữngngày đó đối vời em đau buồn như thế nào không? Em đã khóc không biếtđến bao nhiêu nước mắt, em đã mong chờ một một sự giải thích từ anh.Chẳng có gì hết! Tất cả đã chấm dứt. Em không hận anh, không giận anhđâu, em chỉ buồn và nuối tiếc cái hạnh phúc chớp nhoáng đó. Nó như chúchim đậu vào tay em một lúc để ăn những hạt thóc mà em chìa ra và rồi sauđó lại vỗ cánh bay đi mãi mãi. Nhưng em không phải người sướt mướt, emviết thư cho anh không phải để than phiền. Em cũng không muốn nối lại tìnhcảm xưa. Em chỉ muốn nói chuyện với anh nhân danh một người bạn, vàmong rằng anh sẽ luôn nhớ tới cô bé đáng thương này, người đã được anhtrao cho hạnh phúc dù chỉ là trong chốc lát.Sau này, khi em phát hiện ra, hóa ra anh đã có một cô người yêu khác, anhđã ruồng rẫy em. Bố mẹ em đã cố khuyên bảo em quên anh đi và tập ...