Danh mục

Thương gửi Trường Sa

Số trang: 18      Loại file: pdf      Dung lượng: 297.53 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thư của Phượng gửi.... "Hoà Thọ, ngày 8 tháng 3 năm 1988. Anh thân yêu. Em biết vào giờ này tàu các anh đã nhổ neo ra khơi được hơn một tiếng. Hơn một tiếng chính thức xa anh, em thấy khoảng cách như đã dài, dài lắm rồi. Và, anh biết không? Nó lại càng trống trải khi mà em biết em có muốn cũng không thể có mặt trên cầu cảng để được vẫy tay chào các anh. Một ước muốn nhỏ nhoi mà thật khó anh nhỉ? Sáng nay em thấy bầu trời thế nào ấy. Phía...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thương gửi Trường Sa Thương gửi Trường Sa TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN TRỌNG VĂNThư của Phượng gửi....Hoà Thọ, ngày 8 tháng 3 năm 1988.Anh thân yêu.Em biết vào giờ này tàu các anh đã nhổ neo ra khơi được hơn một tiếng. Hơn một tiếngchính thức xa anh, em thấy khoảng cách như đã dài, dài lắm rồi. Và, anh biết không? Nólại càng trống trải khi mà em biết em có muốn cũng không thể có mặt trên cầu cảng đểđược vẫy tay chào các anh. Một ước muốn nhỏ nhoi mà thật khó anh nhỉ? Sáng nay emthấy bầu trời thế nào ấy. Phía xa xa, chân trời không rực hồng như mọi bữa mà sáng naynó cứ thẫm đẫm màu nước. Có phải là vì em bắt đầu thấy nhớ hay không? Hay là điều gìem không giải thích được.Em đứng trên doi cát, chỗ doi cát mà lần đầu tiên nhận lời đi chơi cùng anh, em và anh đãđứng ở đó. Cái doi cát vừa qua đợt thủy triều nên nó mềm và âm ấm. Em tháo đôi dép rakhỏi chân, để bàn chân mình được chạm nhiều hơn vào chỗ ấm mềm ấy. Anh đừng tráchem không đi đôi dép mà anh đã cất công tìm khắp chợ Hàn để mua cho em, tặng emtrước khi anh lên tàu đi làm nhiệm vụ. Anh yên tâm đi, em đặt đôi dép ở một chỗ khôthoáng cách chỗ em đặt chân chỉ một đoạn ngắn. Lúc này đây, một bên mắt em hướng rabiển, một bên mắt em liếc trông chừng đôi dép. Buồn cười quá phải không anh?Em nhìn về phía mặt trời lên, tàu các anh đi xa quá. Xa đến nỗi em dù cố gắng đến mứcnào cũng không thể trông thấy được. Tại sáng nay bầu trời đẫm nước nên mặt biển cũngđẫm nước. Nếu không. Nếu trời trong và biển xanh như mọi bữa thì em tin chắc: em sẽthấy con tàu đang đưa các anh đi ra mãi khơi xa. Em đành phải hình dung vậy.Em hình dung lúc này anh cùng các bạn anh đang.... đang ăn sáng. Hứ, đừng cười em.Anh chẳng hay bảo là: Lính thủy ăn sáng từ sáu giờ là gì. Anh và các anh ngon miệngnhé.Anh thân yêu! em muốn anh nghe thấy câu nói ấy của em. Chiều qua, trước khi anh vềđơn vị, em đã lần đầu tiên trong đời gọi lên như thế với một người con trai. Anh chắc vuilắm nên cứ ôm ghì lấy em. Khiếp con trai ôm dễ sợ luôn. Ôm gì mà làm người ta nghẹncả thở. Lúc ấy em đã đẩy anh ra, mặt anh trông quê thật, cái mặt cứ thồn thộn làm embật cười. Anh hỏi: Em có yêu anh thật không? Ông tướng, không yêu thật ai cho ômngười ta chặt thế.Em hình dung các anh bây giờ đã ăn sáng xong. Và, và các anh đang nhìn biển. Biển chỗtàu các anh đi sáng nay có trong xanh không? Em háo hức muốn biết là vì nếu nó cũngsẫm đẫm nước như em đang thấy thì buồn lắm. Ở trên bờ em còn có doi cát nơi anh đã ....đã ôm em. Còn trên tàu anh chẳng có cô nào để mà ôm. Nhỉ? Em hình dung anh cũngđang nhớ em. Anh ơi, con trai nhớ người yêu như thế nào nhỉ? Có khóc, có cảm như thếgiới đang tan biến như con gái chúng em? Em hình dung anh cũng đang nhớ em, đôi tayanh nắm chặt vào nhau như anh ghì chặt vai em cái tối em nhận lời yêu anh đấy.Anh à. Mình yêu nhau có nhanh quá không? Đã bao lần em tự hỏi mình như thế và emnói với em rằng: Em yêu anh thật lòng. Em yêu anh thế thôi. Em nhớ lần đầu anh đếnlàm quen. Chắc anh không nhớ đâu. Người ta bảo con trai khi đạt mục đích rồi họ chẳngnhớ để đạt mục đích họ đã làm những gì. Tính đắc thắng là bản hữu của đàn ông mà. Emkhông nghĩ anh cũng như vậy, vì anh đâu phải là người mau quên, anh nhỉ? Lần đầu tiênanh đến trường em, amh mặc bộ quần áo hải quân trông.... chững chạc lắm. Tại cái áo hảiquân với vạt yếm cùng những viền trắng làm em đổ luôn. Em là đứa con gái mơ mộngmà. Bà em thường mắng: Con gái con đứa gì mà cặp mắt hay nhìn xa. Con gái mà haythở dài sau này lận đận, đấy là bà em nói vậy chứ em mơ mộng nên mới cảm anh ngaytừ đầu. Sau lần đó em cứ trách mình sao lại dễ dàng chết anh lính hải quân nhanh thế.Sau lần đó em cứ mắng mình Mày đừng tưởng bở, lính hải quân đi nhiều bến bờ họ lạimau quên mày để yêu người khác ngay. Lính thủy người ta kiếm đâu không ra bạn gái.Em yêu anh- Em đã nói như vậy với anh, nói như vậy với lòng mình. Bữa anh tớitrường em, hôm đó là một ngày rất nắng. Cái nắng tháng bảy của miền Trung được cộngthêm gió Lào đã nóng lại càng nóng. Em vừa học xong bài học cuối cùng của cuộc đờisinh viên sư phạm. Em sẽ là cô giáo dạy văn, em tự hào vì lẽ đó. Anh nghiêng đầu chàoem. Chao, chiếc mũ hải quân có hai dải bay bay trước gió mới hút hồn em làm sao. Đầuanh nghiêng nghiêng, môi nở nụ cười, nụ cười ấy em chắc hết đời em em không quên nổi.Nụ cười của anh dành cho em, một cô gái anh chưa hề quen biết. Bữa đó anh đi cùng anhbạn có người yêu học cùng lớp với em. Cô ấy đang dở việc nhờ em chạy ra cổng ký túcxá đón giúp. Vì là em đón giúp nên em rất vô tư, em chào vồn vã, em hỏi vồn vã và emcười cũng ... vô duyên nữa. Thích thật đấy, nếu bữa đó em biết cô bạn em đã âm mưutrước thì em chắc không tự nhiên được. Anh, anh khôn thật đấy. Anh âm mưu làmngười ta cảm mình ngay phút gặp đầu tiên. Em hỏi thật nhé: Anh khai mau. Các anh cònâm mưu gì nữa không?Chết, em lan man quá. Giờ này tàu các anh đã đi đến đâu rồi? ...

Tài liệu được xem nhiều: