Danh mục

Thương Người Xa Xứ

Số trang: 153      Loại file: pdf      Dung lượng: 606.17 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

P hi cơ đã cất cánh lên một lúc khá lâu. Phía ngoài cửa sổ, là từng lớp lớp sóng mây, mây cuộn lấy mây, mây bao lấy mây, mây ôm lấy mây. Chí Tường ngồi tựa bên song cửa, ngẩn ngơ nhìn từng lớp mây trùng điệp phía bên ngoài. Lần đầu tiên ngồi phi cơ, lần đầu tiên xuất dương đi xa, lần đầu tiên thực sự rời khỏi gia đình... xa rời Đài Loan. Những cảm giác tràn ngập trong lòng chàng, cũng giống như những lớp mây xô đẩy, cuốn hút lẫn nhau phía ngoài kia;...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thương Người Xa XứThương Người Xa Xứ Quỳnh Dao Thương Người Xa Xứ Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 29-October-2012Trang 1/153 http://motsach.infoThương Người Xa Xứ Quỳnh Dao Chương 1 -P hi cơ đã cất cánh lên một lúc khá lâu.Phía ngoài cửa sổ, là từng lớp lớp sóng mây, mây cuộn lấy mây, mây bao lấy mây, mây ôm lấymây. Chí Tường ngồi tựa bên song cửa, ngẩn ngơ nhìn từng lớp mây trùng điệp phía bên ngoài.Lần đầu tiên ngồi phi cơ, lần đầu tiên xuất dương đi xa, lần đầu tiên thực sự rời khỏi gia đình...xa rời Đài Loan. Những cảm giác tràn ngập trong lòng chàng, cũng giống như những lớp mây xôđẩy, cuốn hút lẫn nhau phía ngoài kia; trong lớp mây mờ mù mịt vẫn lóe ra tia sáng xinh đẹpcủa ánh thái dương chiếu rọi trên vạn vật. Nỗi sầu ly biệt và sự đợi chờ, nhớ nhung và náo nức,hoang mang và hăng hái... đều là những cảm giác mâu thuẫn, phức tạp đang chất chứa đầytrong tâm hồn chàng ngay bây giờ. Chàng không biết anh mình - Chí Viễn - khi đi ra nước ngoàilần đầu tiên, có phải giống như chàng hiện nay, cũng mang đầy trong lòng những cảm xúckhông nói được nên lời? Chắc chắn, Chí Viễn lúc đó còn hoang mang nhiều hơn chàng bây giờnữa, vì lúc đó Chí Viễn đã đơn thân độc mã đi đến một xứ sở hoàn toàn xa lạ. Còn chàng - ChíTường - ít nhất cũng có người anh ở đó cho chàng tìm đến!Anh chàng! Anh chàng đang ở La Mã, kinh đô âm nhạc và nghệ thuật thần kỳ! Anh chàng đangchờ chàng đến, đang chờ chàng chia xẻ sự thành công của anh. La Mã - đối với Chí Tường, LaMã là những chất chứa của thật nhiều tấm postcard do Chí Viễn liên tục gửi về trong mấy nămqua, trong những tạp chí du lịch chàng đã đọc, và cả trên màn ảnh ciné mà chàng đã xem: đấutrường thời cổ, phế thành La Mã, Michelangelo... dĩ nhiên còn có cả hí viện ca nhạc kịch huyhoàng sang trọng! La Mã, vùng đất mà chàng mơ tưởng đã lâu trong giấc mộng. Bây giờ, phi cơđang bay về hướng đó, cứ mỗi lần gần thêm một phút, là chàng rời xa gia đình thêm một phút!Gia đình! Chí Tường lắc lắc đầu, định cố gắng dùng hai chữ La Mã để làm giảm bớt đi nỗi sầuly biệt của mình! Thế nhưng, trong ánh mặt trời lóng lánh phía đàng sau lớp mây trôi trùng trùngđiệp điệp kia, vẫn lấp lánh những giọt lệ ngắn dài của cha mẹ già. Ba mươi hai năm, nhữngngày tháng dài đăng đẳng, nuôi lớn hai đứa con trai, tám năm trước tiễn Chí Viễn ra đi, bây giờlại tiễn Chí Tường ra đi. Chí Viễn đã có thể một đi tám năm dài, thì Chí Tường sẽ đi bao lâu?Tựa đầu vào thành ghế, Chí Tường nhắm mắt lại, mái tóc điểm sương của cha già, và đôi mắtgià nua lấp lánh sau đôi kính lão, hiển hiện ngay lên trong óc chàng:- Chí Tường, đừng có lo nhớ gì cho ba và mẹ cả, sức lực của ba mẹ vẫn còn mạnh lắm! Có dạyhọc thêm hai mươi năm nữa cũng chẳng hề gì. Con đi rồi, phải giỏi như anh con vậy nhé! Conbiết đó, ba mẹ không phải là người cổ hủ, không phải ba mẹ muốn con có bằng cấp gì, mà chỉhy vọng là con thật sự học được một cái gì đó về đây!Ba dạy học suốt một đời, nên không khỏi có chút méo mó nghề nghiệp! Cho dù đưa con trai lênphi cơ, nói chuyện vẫn không khác nào lên lớp học trò - không quên chuyện khích lệ và dạy dỗ.Nhưng mẹ thì lại không giống như thế, dù sao mẹ cũng là đàn bà, nói chuyện tình cảm hơnnhiều:- Khi gặp anh con, nhớ nói với nó rằng, tám năm rồi. Coi như nó cũng đã công thành danh toạirồi, đừng nên có nhiều tham vọng quá, nếu có thể về được, thì hãy trở về xem xem vậy! NămTrang 2/153 http://motsach.infoThương Người Xa Xứ Quỳnh Daonay nó đã ba mươi hai tuổi rồi, cũng cần phải lập gia đình rồi đấy!Ba ngắt lời mẹ:- Úi chà, đúng là bụng dạ đàn bà! Âm nhạc và nghệ thuật đều giống như nhau, sự học coi nhưbất tận, Chí Viễn không trở về, là vì tự cảm thấy mình học chưa đủ, huống chi bây giờ ChíTường sang bên ấy, nó cũng phải ở lại bên đó để trông nom Chí Tường ít nhất là hai năm đầuchứ, bà thúc nó trở về làm gì? Thời gian chín mùi, con tự nó sẽ biết trở về ngay thôi chứ gì!Mẹ cười một cách thật miễn cưỡng:- Thật không? Chỉ e chim én con khi lớn lên, bay được ra ngoài rồi lại không còn nhìn ra đượctổ cũ của mình nữa chứ!- Bà nói cái gì vậy? Con của mình mà lại như thế à?Ba ôm lấy mẹ nói bằng một giọng trách móc. Vợ chồng già với nhau rồi, nhưng cha mẹ vẫn còntình lắm. Tuy nhiên, không biết vì sao, sự tình tứ đó của hai ông bà, lại cho Chí Tường cáicảm giác thê lương thế nào đó. Gia tài chỉ có hai đứa con trai, thế mà bọn chúng nó đều đi hết,chỉ còn lại đôi vợ chồng già, cái cảnh nương tựa vào nhau đó, trông sao mà buồn thảm! Batrừng mắt n ...

Tài liệu được xem nhiều: