Thông tin tài liệu:
Chương I Tôi đặt chân xuống sân bay lúc 3 giờ sáng để gặp người tôi gọi là ông nội hay Chủ tịch - Hứa tiểu thư, mời lên xe! Anh chàng mặc bộ vest trắng lịch sự mở cửa xe ôtô. Tôi biết anh ta là giám đốc thiết kế ở khách sạn Hứa Cam Lộ
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thuỷ tinh hay pha lê Thuỷ tinh hay pha lêChương ITôi đặt chân xuống sân bay lúc 3 giờ sáng để gặp người tôi gọi là ông nội hay Chủtịch- Hứa tiểu thư, mời lên xe!Anh chàng mặc bộ vest trắng lịch sự mở cửa xe ôtô. Tôi biết anh ta là giám đốcthiết kế ở khách sạn Hứa Cam Lộ qua lời khen ngợi của ông tôi.Xe ôtô đi được một lúc, anh ta hỏi tôi: - Tiểu thư về nước hẳn hay còn đi nữa?- Tôi sẽ bay về London sau khi xong việc ở đây! Tôi còn chưa học xong cấp IIImà! - Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ trả lời.Màn đêm lung linh ánh sao và ... đèn đường. Phong cảnh vẫn như xưa, chẳng có gìlà thay đổi so với trước kia. Phía xa kia là con đường 1413112 nổi tiếng với cánhđồng hoa oải hương.Vù...Vù...Xe ôtô băng nhanh qua con đường vắng tanh. Tốc độ đi của giám đốc Kim nàycàng lúc càng nhanh. Nhìn qua gương chiếu hậu, có thể thấy rõ xe để lại một đámkhói bụi dày đặc phía sau. Cảnh vật bên ngoài thây đỏi nhanh đến chóng mặt.- Tôi e là tiểu thư không về London ngay được đâu! Cũng có thể là phải học tiếp 2năm cấp III ở đây.Giám đốc Kim nói. Tôi thản nhiên, hỏi lại:- Sao anh biết tôi không thể về London được? Chủ tịch nói với anh như vậy ư?- Không! Là tôi nghĩ vậy thôi! Nếu việc không nghiêm trong, sao Chủ tịch khônggọi điện nói chuyện với tiểu thư mà lại kêu tiểu thư về nước ?!?- Nhưng không phải là việc liên quan đến khách sạn Hứa Cam Lộ là được. Tôikhông thích can thiệp vào mấy cái chuyện rắc rối ấy! Mà giám đốc Kim?- Tiểu thư nói đi.- Sao các anh tôi không ra đón?Tôi chợt nhớ đến bốn người anh kết nghĩa của mình, hỏi.- Chủ tịch không cho mấy thiếu gia ra đón. Nhờ tôi ra đón tiểu thư về.- Làm phiền giám đốc Kim rồi!- Tiểu thư đừng gọi tôi là giám đốc Kim nữa, cứ gọi tôi là Kim Khởi.Kim Khởi sao? Cái tên này nghe cũng tạm được. Tôi gật gật cái đầu đồng ý.Rồi trong xe cứ im lặng mãi. Tôi cảm thấy mắt mình dường như nặng hơn. Tôikhép đôi mắt đang nhìn ra màn đêm lại, ngủ 1 giấc.o0o