Ngày xưa, có một người con trai tên là Hiếu, cha làm nghề đốn củi bị cọp tha mất, còn một mẹ già với mấy em dại, Hiếu phải ngày ngày đi vào rừng, làm lụng khó nhọc để nuôi mẹ và các em. truyện cổ tích Một buổi chiều đông giá rét, Hiếu đang gánh hai bó củi nặng ở rừng về, đến một lối quanh, trông thấy một người nằm như chết bên đường. Hiếu đỡ lên thì thấy một ông lão cóng người vì đói rét, sờ ngực hãy còn thoi thóp, bèn cõng về nhà. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiên đánh cờ Tiên đánh cờNgày xưa, có một người con trai tên là Hiếu, cha làm nghề đốn củi bị cọp tha mất,còn một mẹ già với mấy em dại, Hiếu phải ngày ngày đi vào rừng, làm lụng khónhọc để nuôi mẹ và các em. truyện cổ tíchMột buổi chiều đông giá rét, Hiếu đang gánh hai bó củi nặng ở rừng về, đến mộtlối quanh, trông thấy một người nằm như chết bên đường. Hiếu đỡ lên thì thấy mộtông lão cóng người vì đói rét, sờ ngực hãy còn thoi thóp, bèn cõng về nhà. Mẹ contận tình săn sóc cho ông lão tỉnh dậy và nuôi nấng khách cho đến khi mạnh hẳn,mặc dù trong nhà hết sức túng thiếu. Đêm hôm trước ngày từ giã, ông lão gọi Hiếumà bảo rằng:“Đáp lại lòng tốt của nhà này đối với lão trong lúc hoạn nạn, lão tiết lộ thiên cơcho biết rằng Sổ Tử của Thiên Tào đã có ghi tên anh năm nay phải chết. Anh muốnthoát khỏi thì hãy nhớ theo lời lão dặn đây: “Ngày mồng một tháng tới, anh nhớdậy thật sớm, mang theo một bầu rượu với hai cái chén, qua khỏi khu rừng này,nhắm mặt trời mọc mà đi đến một nơi có hồ xanh ngắt rồi trèo lên núi, vòng tráingọn thác, lên tới đỉnh, thì thấy hai ông tiên ngồi đánh cờ. Anh phải lặng lẽ tới gần,chờ khi nào họ gọi rượu uống thì anh rót rượu đưa ra, rồi đợi hai ông tiên đánh cờxong hẵng thưa chuyện xin xóa tên anh trong Sổ Tử”.Sáng hôm sau, Hiếu nhận thấy ông lão đã biến đâu mất. cổ tích việt namĐến ngày mồng một, trời chưa sáng, Hiếu đã đeo bầu rượu, cầm hai chén tống rađi. Qua khỏi khu rừng, Hiếu đi theo một con đường mới, nhắm theo hướng mặt trờiđi đến một cái hồ nước xanh leo lẻo. Trong khu rừng đưa đến chân núi, lần đầu tiênHiếu được nghe những tiếng chim hót thánh thót như nhạc, rồi đi được một quãng,vẳng nghe tiếng thác đổ xa xa. Hiếu lần đi về phía này, vòng trái thác nước, rồi đếnven rừng, trước một cảnh núi non kỳ tú và chan hòa ánh sáng. Dưới tàn bóng câythông, hai ông lão tiên phong đạo cốt vận áo xanh, áo đỏ đang ngồi xếp bàn trònđánh cờ trên một bàn đá phẳng lì. Hai ông lão lặng lẽ đánh cờ, tính toán kỹ từngnước, từng lúc sẽ nghiêng mình để đi một nước cờ, chòm râu dài bạc trắng phấtphới lướt qua đám quân cờ son. Hiếu đứng lặng đợi chờ, để ý nhìn thấy một cuốnsách lớn gấp lại bên cạnh ông áo xanh. truyen co tichMột lúc lâu, ông lão áo xanh mắt vẫn không rời khỏi bàn cờ, cất tiếng gọi: “Rượuđâu”! Hiếu vội vàng rót đầy hai chén rượu bưng đưa ngang tầm tay hai ông lão. Cảhai nhấc chén uống cạn, mải mê theo nước cờ đi. Hiếu dâng rượu ba lần như vậy.Đến khi xong ván cờ, ông lão áo đổ thắng cuộc ngước mắt lên, Hiếu vội vàng sụpxuống lạy mà thưa rằng: “Muôn lạy tiên ông, xin tiên ông cứu độ cho con khỏichết, vì con còn mẹ già yếu không ai nuôi dưỡng. Cúi xin tiên ông cứu cho conđược sống thêm vài năm nữa, cho các em con khôn lớn lên có thể thay thế con mànuôi dưỡng mẹ già thì con có chết cũng vui lòng.” việt namÔng lão áo đỏ nghiêng mình nói nhỏ với ông lão áo xanh. Ông này mở cuốn sáchra cầm bút chữa lại một chữ, rồi bảo Hiếu rằng: “Anh đã khéo léo mời chúng tauống rượu của anh, anh lại là một đứa con có hiếu, anh còn giúp người lúc hoạnnạn, nên ta vui lòng sửa lại số mạng của anh được sống lâu cho đến trăm tuổi”. cổtíchHiếu vẫn quỳ mọp, chưa kịp ngỏ lời cảm tạ, bỗng nghe thấy gió thổi trên đầu,ngước mắt lên, không còn thấy hai ông tiên đâu nữa.Trên đường về, Hiếu vừa đi vừa chạy, trong lòng mừng rỡ vô hạn, song không dámkể chuyện lại cho ai hay, ngay đối với mẹ cũng vậy.Về sau có lần Hiếu trở lại hòn núi, tìm thấy lại hồ nhưng nước không còn xanhnữa, trong rừng không còn nghe tiếng chim hót như rót nhạc. Qua ngọn thác, vẫnthấy tàn cây thông in bóng trên bàn thạch, nhưng Hiếu không còn tìm đâu ra bàncờ son của hai ông tiên.Sự tích thỏ tai dài đuôi ngắnJanuary 15, 2013 Cổ tích Việt NamTrong một khu rừng nọ, có một con cọp dữ và một con heo rừng hung hãn. Cọp vàheo, con thì cậy có móng vuốt sắc, con thì cậy có bộ nanh dài, bắt nạt tất cả mọiloài. Các con vật đều không thể nào sống yên lành với hai con thú hung ác nàyđược.Mọi loài kéo nhau đến nhà thỏ, để bàn cách giết cọp và heo rừng. Chúng nghĩ mãi,vẫn chẳng tìm ra cách gì. Bỗng thỏ reo to: cổ tích việt nam- Tôi nghĩ ra rồi! Tôi nghĩ ra rồi!Các con vật xúm lại. Thỏ ghé tai nói thầm với chúng. Cả bọn đều phục mưu trí củathỏ.Sáng hôm sau, thỏ tìm gặp cọp trong một bụi rậm. Thỏ khẽ nói vào tai cọp: co tichviet nam- Bác cọp ơi! Thằng heo rừng cứ luôn nói xấu dọa dẫm bác mà bác không biết sao?Cọp vừa nghe thấy vậy đã giận dữ gầm lên:- Cái gì? Thằng heo rừng mà dám nói xấu và dọa dẫm ta? Nó nói gì vậy? truyen cotich- Chu cha! Thỏ làm bộ bí mật – Thằng heo rừng nói bác cọp miệng to, răng to, mặtto mà nhút nhát, chỉ dám bắt nạt bầy dê và loài heo nhà thôi. Heo rừng còn bảo:nếu gặp bác, nó sẽ đâm thủng bụng bác.Sau đó, thỏ lại chạy theo đường tắt đến tìm gặp heo rừng. Heo rừng đang ngủ trongmột cái hang sâu. Thỏ lay heo rừng dậy, ...