Danh mục

TIÊN LỘ YÊN TRẦN-CHƯƠNG 1

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 252.72 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (13 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

" Khẩn thỉnh tiên trưởng thu Lục tiểu tử làm đồ đệ!". " Các hạ trần duyên chưa dứt, cùng bần đạo vô duyên. Mời quay về!". " Hu hu hu..." " Xin đại sư thu con làm đồ đệ!".
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TIÊN LỘ YÊN TRẦN-CHƯƠNG 1 TIÊN LỘ YÊN TRẦN Quản Bình Triều QUYỂN I: ĐƯƠNG THỜI NIÊN THIẾU THANH SAM BẠC” Chương 1: Kiền tâm mộ đạo thùy gia tử Khẩn thỉnh tiên trưởng thu Lục tiểu tử làm đồ đệ!. Các hạ trần duyên chưa dứt, cùng bần đạo vô duyên. Mời quay về!. Hu hu hu... Xin đại sư thu con làm đồ đệ!. Bần đạo với ngươi vô duyên!. Ai!... Đạo trưởng, thu con làm đồ đệ nha?. Danh sách đã đủ. Ai! Lão đầu nhân, làm sư phụ con đi. Không được. Lát nữa nếu ngươi có đến cửa hàng tạp hóa nhìn trộm con gái chủ hàng, giúp ta nhìn xem đàn hương gởi ở đó bán hết chưa.Tiên Lộ Yên Thần Được. Bất quá con vừa nhìn thấy mỹ nữ, thì rất mau quên... Cút. Đoạn trên chính là đối thoại thường ngày của thiếu niên Trương Tỉnh Ngôn và lão đạo Thanh Hà trong vài năm nay.Trương Tỉnh Ngôn là một thiếu niên chừng mười bốn mười lăm tuổi, mi thanh mục tú, cặp mắt đen lanh lợi, vừa nhìn đã biết là kẻ hoạt bát nhanh nhẹn. Hắn từ nhỏ sinh trưởng ở gia đìnhnông dân, cha mẹ đều là sơn dân hiền lành lương thiện, ở dướiMã Đề Sơn Bà Dương Hồ ngoài Nhiêu Châu thành, dựa vào núi mà kiếm sống. So với đám con cháu cùng khổ gia đình nông dân khác, thiếuniên Tỉnh Ngôn cũng không có gì đặc biệt. Nếu thật sự phải nói ra chỗ khác nhau, thì có một chút thế này: Trương gia tuy sinh hoạt khốn khổ, nhưng cha mẹ Tỉnh Ngônvẫn nhân một lần cơ duyên, cho nó theo Quý lão tiên sinh của Quý gia tư thục ở Nhiêu Châu thành học tập thi thơ. Nhà nóbần khổ, nạp không đủ tiền học, vợ chồng Trương thị chỉ đànhcố gắng nhịn bớt khẩu phần ăn, thường thường dâng lên ít rau củ, sản vật núi rừng để thay thế tiền học đóng cho Quý lão tiên sinh. Cái tên Tỉnh Ngôn này, chính là Quý lão học cứu của Quý giatư thục đặt cho. Trước đây, trên thế gian còn chưa có tên nhóc Tỉnh Ngôn này, chỉ có con chó con của Trương gia mà thôi.Năm đó con chó con này lên bảy tuổi, lão Trương đầu vừa hay được Quý lão tháo gia của gia tộc quyền thế ở Nhiêu Châuthành thuê làm công nhật. Tuy xưng là lão Trương đầu, nhưngcha của con chó con này lúc đó kì thật đang tuổi tráng niên, vì người nhà nông làm việc liền ngày liền đêm khiến y già hơn tuổi, bởi vậy mọi người gọi y là lão Trương đầu, gọi riết mà thành quen.Lại nói lão Trương đầu đi làm công nhật, ngẫu nhiên nghe nóiQuý lão tiên sinh của Quý gia tư thục học vấn cao, người cũngTiên Lộ Yên Thần hòa nhã, thấy vậy liền lấy hết can đảm, dưới sự dẫn tiến củalão Tôn đầu đánh xe cho Quý gia, tìm đến trong lớp học xin lão tiên sinh chọn cho con trai mình một cái tên.Nghe lời khẩn cầu tội nghiệp của người nông dân này, Quý lão học cứu mặt mày hiền hậu cũng không có bắt tội, vẻ mặt ôn hòa nhìn y hỏi đối với tên của con trai có yêu cầu thế nào.Không tưởng được lão tiên sinh chọn tên, còn phải trưng cầu ý kiến của mình, lão Trương đầu ngược lại được ưu ái đâm ra kinh hãi. Thế là, cha thằng chó con được cơ hội quý báu này, liền suy nghĩ một hồi, sau đó cung cung kính kính đáp: Bẩm Quý lão tướng công, người nông dân tôi đây thường cảm thấy mặt trời xuống núi nhanh quá, chỉ mong thời gian ngủ ít một chút, như thế ngày làm việc sẽ dài ra một chút, có thể làm thêm được vài mẫu ruộng. Trừ chuyện này, cũng hy vọngcon trai tôi tương lai sẽ biết ăn nói một chút, như thế ngày sau lúc nó giúp tôi bán thổ sản hàng hóa núi rừng, thì không bị mấy kẻ nhanh mồm nhanh miệng khi dễ ăn hiếp... Nghe yêu cầu này của lão Trương đầu, Quý lão tiên sinh ngẩn ra một chút, không giống như người lập tức xuất khẩu thànhthơ Tài trí mẫn tiệp, hạ bút thành văn trước kia, tám chữ này chính là lời thầy dạy học bình luận đối với khả năng vănchương của Quý lão tiên sinh lúc thiếu niên, từ đó Quý học cứu luôn luôn tự phụ về chuyện này. Xem ra, lão tiên sinh ôn nhuvăn nhã, ngược lại giống như không thường nghe được yêu cầu dạng này của lão Trương đầu. Thấy ông ta im lặng, hai người giúp việc là lão Trương đầu và lão Tôn đầu, thở mạnh cũng không dám thở, sợ quấy nhiễu mạch suy nghĩ của Quý tiên sinh Lão tiên sinh cân nhắc rất lâu, suy qua tính lại, suy nghĩ đểphù hợp yêu cầu thực tại của người nông dân này, không thể dùng Phú, Quý, Thanh, Minh mấy hư từ này, càng không thể dùng mấy chữ thâm thúy khó hiểu như Thi,Hạnh, Uy, Nhuy. Tên đọc lên còn phải để cho mấy người nông dân không biết chữ này kêu cho suông miệng, xác thậtTiên Lộ Yên Thần không phải là chuyện Hạ bút thành văn. Trải qua một trận sắp xếp tổ hợp điên đảo, cuối cùng Quý lão tiên sinh trước khi thái dương đổ mồ hôi, thành công xác địnhhai chữ Tỉnh, Ngôn! Nghe ông ta nói ra, lão Trương đầu tứcthì như thu được báu vật, lập tức dâng lên lão tiên sinh một giỏ sơn trà Mã Đề Sơn mới hái. Tiểu Tỉnh Ngôn, năm đó bảy tuổi, cũng hoàn thành chuyển biến từ thằng chó con sang Trương Tỉnh Ngôn. Lão Trương đầu dốt đặc cán mai, lại được chuyện đặt tên này dẫn dắt, chết sống thỉnh cầu Quý lão tiên sinh cho phép Tỉnh Ngôn bên cạnh nghe giảng, may ra lâu ngày có chút học vấn, tránh cho con trai khi lớn lên không biết chữ như y, ngay cả tên con mình cũng không biết. Tuy người nông dân thiếu tiền thiếu bạc, nhưng chỉ cần Quý lão tiên sinh khai ân thu nhận tiểu Tỉnh Ngôn, ngày sau theo mùa, nhất định không quên hiếu kính dâng lên hoa quả tươi ngon. Tuy sản vật núi rừng thấp kém, nhưng cũng có thể cho tiên sinh thay đổi khẩu vị. Đương thời, không biết thế nào, Quý lão tiên sinh nghe lời miêu tả chất phác ...

Tài liệu được xem nhiều: