Lại nói giữa trưa hôm nay, Tỉnh Ngôn đang xăng xái như con thoi giữa đống bàn ghế ở Đạo Hương tửu lâu, bỗng nghe ngoài tiếng huyên nào ầm ĩ của bọn uống rượu, trong đó có thanh âm nữ nhân trong trẻo nhẹ nhàng truyền lại, rất giống tiếng của giọt sương óng ánh sớm mai, trong ánh sáng ngũ sắc rơi vỡ trên đá xanh.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TIÊN LỘ YÊN TRẦN-CHƯƠNG 3 TIÊN LỘ YÊN TRẦN Quản Bình Triều QUYỂN I: ĐƯƠNG THỜI NIÊN THIẾU THANH SAM BẠC” Chương 3: Hành trình chính tại, thu thủy doanh doanh xứ Lại nói giữa trưa hôm nay, Tỉnh Ngôn đang xăng xái như conthoi giữa đống bàn ghế ở Đạo Hương tửu lâu, bỗng nghe ngoài tiếng huyên nào ầm ĩ của bọn uống rượu, trong đó có thanh âm nữ nhân trong trẻo nhẹ nhàng truyền lại, rất giống tiếng của giọt sương óng ánh sớm mai, trong ánh sáng ngũ sắc rơi vỡ trên đá xanh. “ Ái, thanh âm của “ả” nào nghe thật sướng tai à!”. Thiếu niên tự phụ hiểu nhiều biết rộng bất giác ngơ ngẩn, vộivàng ở trong đống âm thanh hỗn tạp vểnh tai lên, cố gắng tìm kiếm chuỗi thanh âm mỹ diệu đó. “Gió lại vách ngăn, ba, phần, say …sau khi uống thì bắt đầu đàm luận, mười, dặm, hương! Thành thúc, không tưởng được tiệm rượu này cũng phong nhã quá”. Nghe khẩu âm của nàng, rõ ràng không phải người địa phương, dường như là tiếng Quan thoại của khách thươngphương bắc. Hắn đang phân tích thì lại nghe tiếng cười nói của một lão già:“Đúng thế, câu đối này rất có ý tứ. Cũng hay, đi đường lâu như thế, đã đến lúc nghỉ ngơi rồi”.Tiên Lộ Yên ThầnƯớc chừng lão giả này chính là Thành thúc mà thiếu nữ gọi. Lời nói vừa dứt, thì nghe một thanh âm thô hào gọi lớn: “Tiểu nhị! Dắt ngựa của chúng ta xuống, cho nó nước ngọt cỏ ngon đầy đủ”.Chắc hẳn, hán tử thô hào này là xa phu của thiếu nữ và Thành thúc. “Ngài cứ yên tâm đi! Xin mời lên lầu!”. Giọng hô của tiểu Hồ dưới lầu cất lên, vừa đủ chuyên nghiệp đủ êm ái. Không biết sao, nhĩ lực của Tĩnh Ngôn gần đây đã biến đổicàng lúc càng nhạy bén. Tuy dưới lầu cách xa như thế, nhất là thanh âm của lão già cũng thật không lớn, nhưng khi y có ý tĩnh tâm ngưng thần, không ngờ ở trong khối hỗn loạn của tiệm rượu, phân biệt rõ mỗi một âm tiết thanh điệu của đoạn đối thoại đó.Cái hay của việc nhờ vào nhĩ lực tốt này là nghe được thiếu nữ có thanh âm ngọt ngào đó đang lên lầu, Tỉnh Ngôn khôngtránh khỏi hưng phấn trong lòng, tranh thủ nhân cơ hội mang thức ăn cho khách nhân, cố gắng nhìn về phía đầu cầu thangmấy lần. Dẫu sao, bình thường ở trong Nhiêu Châu tiểu thành này, cũng hiếm khi thấy được nhân vật mới mẻ xuất chúng như vậy. Trong ánh mắt chờ đợi của thiếu niên, người thiếu nữ đó và Thành thúc của nàng cuối cùng cũng lên đến lầu trong sựmong ngóng kỳ vọng. Họ đi đến một chỗ trang nhã sát cửa sổngồi xuống. Người xa phu không lên, đoán chừng là thân phậnquá thấp, nên ở trong đại sảnh dưới lầu dùng vài món ăn qua loa.Thấy hai người ngồi xuống, Tỉnh Ngôn vội chạy lên chào, thuần thục hỏi hai người muốn ăn gì, dĩ nhiên hắn cũng thuận tiện ngắm tiểu cô nương mấy cái. Vừa nhìn thiếu nữ, lòng hắn cóTiên Lộ Yên Thần vài phần thất vọng. Tuy thiếu nữ này thanh âm hay như thế, nhưng dung mạo cũng chỉ bình thường. Duy chỉ có đôi mắt là trong trẻo vô cùng, tỏ rõ sự tinh tường, khiến cho cả tướng mạo nàng linh hoạt hơn hẳn. Thiếu nữ này tuổi vừa mới cập kê, ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, váy áo rộng rãi, vội vã cũng nhìn không ra thân thể nàng thế nào. Kỳ thật nhìn được thì thế nào chứ? Thiếu niên vừa lớn lúc này, thì sao có thể chân chính hiểu được chỗ haycủa việc thưởng thức thân thể nữ tử. Hiện tại, Tỉnh Ngôn chỉ ẩn ước cảm thấy, thiếu nữ trước mắt này cả người toát ra sức sống khó hình dung được. Nhìn đến vị đại thúc đó, thanh âm nghe được tuy có vẻ già nua, nhưng gương mặt tịnh không đầy nếp nhăn như trong tưởng tượng. Dường như vị đại thúc này rất giỏi đạo dưỡng sinh, gương mặt quắc thước tinh anh.Quan sát hai người rồi, Tỉnh Ngôn bắt đầu đánh giá trong lòng: “Ườm, thiếu nữ này so với Tiểu Mai, chỉ dễ thương hơn mộtchút. Bất quá Thành thúc này, so với Thanh Hà lão đạo thì tinh thần cao hơn nhiều à!”. Tuy trong lòng hắn suy nghĩ lung tung, nhưng tay vẫn linh hoạt không chút chậm chạp. Tỉnh Ngôn thành thục hướng vềhai vị khách nhân ngoài vùng, giới thiệu mấy món ăn ngon của Đạo Hương tửu lâu. “Khục khục, vị tiểu ca này…”Đúng khi vị tiểu cô nương đó nóng lòng muốn thử món giò heobốc khói nghi ngút thì bỗng nghe Thành thúc lên tiếng hỏi. Lão thậm chí phải ho mấy tiếng mới lôi được thiếu niên đang xuất thần chăm chăm nhìn thiếu nữ ngây thơ quay về với hiện tại. “Không biết khách quan có phân phó gì?” Tỉnh Ngôn vội vàng đáp. Thấy y đã bình tĩnh, Thành thúc liềnTiên Lộ Yên Thần hòa ái hỏi: “Là thế này, tiểu ca có biết gần đây có danh thắng cổ tích gìkhông? Đặc b ...