Danh mục

Tiếng dương cầm trong mưa

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 99.64 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

“Yêu là chết trong lòng một ít” - Xuân Diệu Sài Gòn mùa hạ. Mưa suốt từ 5 giờ chiều đến chín giờ tối. Trời đang tạnh dần, tiếng mưa chỉ còn tí tách trên những cành phượng vĩ xanh mướt, bồng bế những chùm phượng vĩ nở đỏ rực chìm trong tối mưa gió lạnh lùng… Hai mươi tuổi, Nương không xinh đẹp. Chân không dài, da không trắng, không nở nang như những cô gái quê vốn có. Biết chút ít ngoại ngữ, cô xin vào Sài Gòn làm giúp việc cho gia đình người Hàn quốc ban...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiếng dương cầm trong mưa Tiếng dương cầm trong mưa “Yêu là chết trong lòng một ít” - Xuân DiệuSài Gòn mùa hạ. Mưa suốt từ 5 giờ chiều đến chín giờ tối. Trời đang tạnh dần, tiếng mưachỉ còn tí tách trên những cành phượng vĩ xanh mướt, bồng bế những chùm phượng vĩ nởđỏ rực chìm trong tối mưa gió lạnh lùng…Hai mươi tuổi, Nương không xinh đẹp. Chân không dài, da không trắng, không nở nangnhư những cô gái quê vốn có. Biết chút ít ngoại ngữ, cô xin vào Sài Gòn làm giúp việccho gia đình người Hàn quốc ban ngày, ban đêm xin đi học tại chức.Đi học về, Nương dè dặt dừng xe máy trước cửa, rút chìa khóa xe. Cô nấn ná đứng lại,lắng nghe tiếng piano trầm bổng, dịu êm vang ra từ nhà bên cạnh. Tiếng đàn thánh thóthòa cùng tiếng mưa, tạo ra dòng âm thanh trong veo, vời vợi… Tiếng đàn đưa Nươngđến khung trời đầy ánh trăng sao mát rượi, đưa cô đến những thảo nguyên đầy hoa dại vàbướm trắng dập dờn, đến vùng biển hoang sơ dạt dào sóng vỗ, cuồng nhiệt và dịu êm,đam mê và sâu lắng, ngọt ngào và yêu thương.Đã bao lần cô lắng nghe tiếng dương cầm, lòng rưng rưng, xao xuyến. Tiếng đàn của Huylàm trái tim cô thổn thức. Không được tiếp xúc với anh nhiều, nhưng tác phong đànghoàng, đĩnh đạc, phong cách, con người của anh làm cô mê đắm, khâm phục.Tiếng dương cầm vang lên hàng ngày vào buổi tối, quen thuộc biết bao. Những tối khôngnghe tiếng đàn Piano, Nương thấy lòng trống trải, thiếu vắng. Những tối đó, chủ nhân củacây đàn có lẽ đi công chuyện đâu đó, hoặc đi học chưa về.Huy, chàng trai cao lớn, gương mặt sáng sủa và miệng cười rất tươi. Mỗi khi về nhà,chàng ôm hôn mẹ thật tình cảm. Nương chỉ biết loáng thoáng anh học đại học, sẽ đi Mỹhọc tiếp thạc sỹ. Anh lúc nào cũng chỉnh trang, ra ngoài là áo sơ mi dài tay, quần Tâyphẳng phiu, luôn nói năng lịch sự, nhã nhặn. Cách anh lái xe ô tô vào garage một cáchthản nhiên, chính xác cũng làm cô ngạc nhiên thích thú. Trai thành phố, con nhà giàu, lạiđược giáo dục đàng hoàng, tử tế, anh lịch thiệp và cao sang biết bao.Đôi khi gặp Nương, anh vẫn mỉm cười thân thiện, dù biết Nương là người giúp việc chonhà bên. Những đêm sáng trăng, Nương thường ra ngoài sân học bài, dưới ánh trăng. Mộtlần, Huy ra sân rất khuya, nhìn sang thấy Nương đang chăm chú ghi chép làm bài, anhngạc nhiên: “Em làm gì khuya vậy? Sao không vào nhà mà viết?” . Nương chỉ biết cúiđầu lí nhí “Em học bài”…Bạn bè Huy đến chơi đều con nhà khá giả, đi trên những ô tô đắt tiền, nhưng tuyệt nhiên,tất thảy họ đều đứng đắn và nghiêm túc, tác phong, cách nói năng nhẹ nhàng lịch sự. Họchơi đàn, hát hò, đọc truyện, hay ngồi tán dóc cùng nhau…Ngày qua ngày, Nương thầm yêu Huy từ khi nào, yêu với trái tim của tuổi hai mươi. Tìnhyêu lặng câm, đơn phương. Cô ngậm ngùi nghĩ Huy sẽ không bao giờ biết được nơi miềnquê xa xôi kia, cha mẹ cô nghèo khó, lam lũ đến mức nào. Tất cả gia tài của gia đình côkhông đủ mua chiếc đàn dương cầm anh đang chơi.Nương hàng ngày vẫn làm việc nhà, tối đi học chăm chỉ.Có những lần nhà hàng xóm khóa cửa nhiều ngày, Nương thẫn thờ đi ra, đi vào lòngtrống trải, buồn ngơ ngác. Thiếu vắng.Huy và gia đình về. Tiến đàn lại vang lên dịu êm. Trái tim Nương đập rộn ràng.Buổi sáng, Huy đứng sát bên tường rào vẫy Nương.Nương hồi hộp không biết có chuyện gì, hai má cô ửng đỏ: “Có việc gì không anh? ““Anh tặng em này” Huy nói và đưa cho Nương một gói nhỏ. Nương ngại ngùng cầm lấy,luống cuống quên cảm ơn, chạy vội vào nhà.Trái tim Nương đập rộn ràng sung sướng. Cô tự trách mình không nói lời cảm ơn anh.Nương cất kỹ gói nhỏ, không dám mở ra ngay.Thật khuya, Nương vào phòng một mình và cẩn thận mở gói quà. Một chiếc vòngtay bằng bạc mảnh mai, rất đẹp! Hoa văn nhẹ nhàng, tinh tế. Nương hồi hộp đeo vào taymình, chiếc vòng sáng lên một cách diệu kỳ!Từ nhỏ đến lớn Nương chưa bao giờ được biết đến một món đồ trang sức nào, mẹ và cácem Nương cũng vậy. Những đôi bàn tay chai sạn, sớm khuya hết cày cuốc ở ruộng lại lênđồi trồng sắn, trồng ngô… bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, kiếm miếng ăn no quangày, qua những mùa giông bão…Nương ngắm chiếc vòng, áp vào trái tim mình, nhắm mắt lại…cảm xúc ngọt ngào khó tả.Cô cẩn thận gói chiếc vòng cất vào hộp.Ngày Huy đi học ở Mỹ. Nương tần ngần đứng mãi ở cửa. Huy vẫy tay chào. Nươngmuốn nói một câu gì đó mà cổ họng tắc nghẹn, không nói nên lời.…Mùa xuân thơm ngát hương cỏ cây ùa đến, ong bướm la đà, say sưa trên những cánhhoa Hồng nhung đỏ rực, thơm ngát Nương tưới mỗi ngày.Những bông hồng nhung khỏe mạnh Nương chăm bón đầy yêu thương, những nụ hồngchúm chím, xinh đẹp tỏa hương ngọt ngào cho không gian hai nhà. Hoa nở rồi úa tàn,những mầm non khác lại nhú lên… Không còn nghe tiếng đàn dương cầm vấn vít bênhoa hồng nữa.Cơn mưa đầu mùa hạ ngập ngừng, bối rối, mùi hơi đất nồng gắt bốc lên đến khó thở…rồi tiếp đến những cơn mưa tháng sáu mạnh mẽ, sầm sập, dai dẳng …không còn tiếngđàn hòa quyện trong mưa… Nỗi buồn tràn ngập trái tim Nương. Ngày qua ngày vô nghĩa, ...

Tài liệu được xem nhiều: